Tây Du Chi Đại Giải Trí Gia

Chương 236: Ăn Cửu Chuyển kim đan

Chương 236: Ăn Cửu Chuyển kim đan




Trư Bát Giới cẩn thận suy nghĩ, trong lòng dâng lên cảm giác oán hận, một tên Xiển giáo cũng không thấy tới, các ngươi là có ý gì? Khinh thường ta sao? Vẫn là huynh đệ Tiệt giáo trượng nghĩa nhất.

Thiên Bồng Đại Nguyên soái: Không dối gạt huynh đệ, quan hệ giữa ta và bọn họ không tốt lắm.

Tiêu Dao Thần Quân: Sao lại thế? Ta thấy hôm nay có rất nhiều Thần Quân tới tiễn đưa ngài mà, ở trên trời ngài nhất định là một vị thần tài đức vẹn toàn, người người kính trọng! Tại sao còn có người mâu thuẫn với ngài được?

Thiên Bồng Đại Nguyên soái: Haiz! Người ưu tú, đương nhiên sẽ bị vài người ghen tị.

Tiêu Dao Thần Quân: Ta hiểu được.

Tôn Ngộ Không nhảy đến bên cạnh Trư Bát Giới kêu lên: “Tên ngốc, ngươi xem cái gì vậy?”

Trư Bát Giới cảm thán: “Ta đang cùng Tiêu Dao nói về chuyện người ưu tú luôn bị ghen ghét, không hiểu được đâu!”

Ánh mắt Tôn Ngộ Không sáng lên, nói: “Này tên hồ đồ kia, đệ có biết hắn là ai không?”

“Tiêu Dao Thần Quân! Trên diễn đàn TT có viết đấy!”

“Tiêu Dao Thần Quân là ai?”

“Tiêu Dao Thần Quân là…”

Trư Bát Giới tức khắc sửng sốt. Đúng vậy! Tiêu Dao Thần Quân là ai? Đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau mà.

Hắn luống cuống, vội vàng hỏi: “Hầu ca, sư huynh, huynh biết hắn sao? Hắn đã đưa tức phụ của Lão Trư đi rồi!”

Đường Tam Tạng đang ngồi trên lưng Bạch Long cười nói: “Ngộ Năng không cần kinh hoảng, tất cả chúng ta đều quen biết Trương công tử.”

Trư Bát Giới thả lỏng nói: “Vậy là tốt rồi! Vậy là tốt rồi!”

Hắn quay sang mắng Tôn Ngộ Không: “Con khỉ bệnh hoạn này, huynh toàn hù ta sợ thôi.”

Trương Minh Hiên suy nghĩ một chút lại click mở khung chat với Tôn Ngộ Không.

Tiêu Dao Thần Quân: Sư huynh, ta có việc hỏi huynh.

Tề Thiên Đại Thánh: Chuyện gì?

Tiêu Dao Thần Quân: Ta chỉ muốn biết, lần trước huynh dẫn Thanh Tuyền đi đánh bài với ai vậy, làm sao mà hiện tại nàng lại khóc đến mức nước mắt nước mũi giàn giụa thế này.

Tề Thiên Đại Thánh: Ha ha, không tìm ai cả, chỉ là đến chơi hai ván với Như Lai mà thôi.

Tiêu Dao Thần Quân:…

Nửa ngày sau hắn mới nhắn tới một câu: Huynh quá trâu bò!

Trương Minh Hiên lại chơi di động một hồi, bỗng có một giọng nói quen thuộc bay vào tai hắn: “Ăn cơm!”

Trương Minh Hiên cất điện thoại di động đi, tung ta tung tăng chạy vào.

Trên bàn cơm, Lý Thanh Tuyền ngồi ở bên cạnh Lý Thanh Nhã, hốc mắt ửng đỏ, dùng dáng vẻ ta rất tức giận để nhìn Trương Minh Hiên.

Tấn Dương ngoan ngoãn ngồi bên người Trương Minh Hiên, bên cạnh nàng là một tiểu hồ ly có bộ lông trắng tinh đang nằm bò trên bàn.

Trương Minh Hiên cười nói: “Thanh Tuyền đừng giận nữa, ta nói với ngươi rồi! Người thắng tiền của ngươi chính là Như Lai, ta thật không ngờ rằng ngươi lại đánh bài với Như Lai! Ta rất hâm mộ đấy.”

Lý Thanh Tuyền khụt khịt nói: “Ta thua hết.”

Trương Minh Hiên chớp mắt, vui vẻ nói: “Ngươi xem đây là cái gì?”

Hắn mở lòng bàn tay ra, một cái bình ngọc xuất hiện, trên bình có viết bốn chữ to “Cửu Chuyển kim đan”.

Lý Thanh Tuyền liếc nhìn một cái, nức nở nói: “Cửu Chuyển kim đan có gì hiếm lạ, trong rừng núi phía dưới có rất nhiều, ta còn thường xuyên nhặt được, có vị dưa hấu, có vị chuối và cả vị táo nữa.”

Trương Minh Hiên nghe mà ngốc luôn, nàng tả sao giống kẹo ngọt quá vậy? Hắn nhấn mạnh: “Đây là Cửu Chuyển kim đan, không phải là kẹo Cửu Chuyển kim đan, mà là Cửu Chuyển kim đan có tác dụng gia tăng tu vi.”

Lý Thanh Tuyền khinh bỉ nói: “Ta biết rồi! Ta không cần. Hơn nữa là ai nói với ngươi Cửu Chuyển kim đan giúp gia tăng tu vi. Đan Thành Cửu Chuyển là một phương pháp luyện đan, có Cửu Chuyển kim đan giúp đề cao tư chất, có Cửu Chuyển kim đan giúp củng cố tu vi, có Cửu Chuyển kim đan giúp tăng nhan sắc, trở thành mỹ nhân, còn có Cửu Chuyển kim đan ăn rất ngon, nhiều loại lắm.”

Trương Minh Hiên ngẩn ra nhìn Lý Thanh Tuyền, những điều nàng nói không hề giống như những gì hắn biết! Ngươi lừa gạt ta phải không!

Ánh mắt Lý Thanh Nhã lóe lên, hỏi: “Sao ngươi có được viên Cửu Chuyển kim đan này?”

Ánh mắt Trương Minh Hiên sáng lên, rốt cuộc hắn cũng gặp được một người biết nhìn hàng, không để ý tới Lý Thanh Tuyền, hắn đắc chí nói với Lý Thanh Nhã: “Thật là cơ duyên đã tới thì muốn trốn cũng không được, lúc ta đang bay trên trời, đột nhiên một tia sấm sét nổ tung bổ về phía ta khiến ta rớt xuống một hang đá vôi, viên kim đan này là do ta phát hiện được bên trong hang đá đó.”

Lý Thanh Nhã gật đầu nói: “Ừm! Ngươi giữ lại cho mình đi!”

Trương Minh Hiên nghiêm túc hỏi: “Các ngươi thật sự không cần?”

Lý Thanh Nhã cười nói: “Thật sự không cần.”

Trương Minh Hiên chỉ có thể hậm hực cất Cửu Chuyển kim đan đi, khoe khoang thất bại.

Ở tầng trời thứ ba mươi ba, Thái Thượng Lão Quân ung dung nhắn lại: Như Lai, login chơi đánh bài đi.

Tây Thiên, Đại Lôi Âm tự, Như Lai mỉm cười ngồi trên đài sen bỗng sửng sốt, sắc mặt chợt trở nên đau khổ.

Màn đêm buông xuống, Trương Minh Hiên quay về phòng, sửa sang lại quần áo, ngồi xếp bằng trên giường, đổ ra một viên Cửu Chuyển kim đan sáng lấp lánh, cõi lòng đầy chờ mong lẩm bẩm: “Ta sắp bay được rồi.”

Hắn ngửa đầu nuốt kim đan vào bụng, nhắm hai mắt vận khí thiền định.

Sau một lúc, khoang bụng của Trương Minh Hiên chấn động ào ào giống như nổi trống, lại như Hoàng Hà đón sóng to gió lớn, phần bụng gồ lên rất cao. Sắc mặt hắn đỏ như tôm luộc, đổ mồ hôi đầy mặt.

Trương Minh Hiên bỗng nhiên mở to mắt kêu lên: “Không nhịn được!” Sau đó hắn vội vàng phóng ra ngoài nhanh như một cơn gió.

Một lát sau, Trương Minh Hiên sảng khoái xuất hiện ở trong sân, vừa lòng lẩm bẩm: “Cửu Chuyển kim đan này quả là danh bất hư truyền, hiệu quả bài độc thật tốt, chắc hẳn sau này tu vi của ta sẽ tăng lên nhiều.”

Biểu cảm trên mặt Trương Minh Hiên đột nhiên vặn vẹo, kêu lên: “Lại tới!” Thân người vừa xoay, hắn đã biến mất không thấy.

Sau một lúc, Trương Minh Hiên lại xuất hiện ở trong sân lần nữa, cảm thán nói: “Dược hiệu thật mạnh!”

Đột nhiên sắc mặt hắn biến đổi, thân thể lại biến mất lần nữa.

Chỉ chốc lát, Trương Minh Hiên tóc tai lộn xộn xuất hiện ở trong sân, lẩm bẩm: “Có chút khó chịu!” Sắc mặt hắn lại biến đổi, lại lần nữa biến mất.

Rạng sáng ngày hôm sau, Lý Thanh Tuyền nhảy nhót ra khỏi phòng, kêu lên: “Không khí buổi sớm mai thật tuyệt.”

Nàng giang rộng hai tay hít sâu một hơi, ai ngờ chân mày lập tức nhíu lại, bất mãn kêu lên: “Cái gì mà thối quá vậy?”

Nàng nhíu mày lần theo mùi hôi đi về phía thư điếm, mới vừa mở cửa thư điếm ra, nàng liền nhìn thấy một bóng người đang nằm trong viện, không rõ sống chết.

Lý Thanh Tuyền kinh ngạc kêu lên: “Trương Minh Hiên?”

Chầm chậm chạy qua, nàng đá nhẹ Trương Minh Hiên một cái, hỏi: “Này, ngươi chết rồi sao?”

Trương Minh Hiên yếu ớt, giận dỗi nói: “Ngươi mới chết!”

Lý Thanh Tuyền vui sướng khi người gặp họa, nhỏi: “Ngươi làm sao vậy?”

Đi vòng qua nhìn mặt Trương Minh Hiên, Lý Thanh Tuyền phụt một tiếng cười to: “Sao mà mặt ngươi tái mét thế này vậy?”

Trương Minh Hiên yếu ớt nói: “Ta nghĩ… Ta nghĩ là ta đã ăn phải Cửu Chuyển kim đan hết hạn sử dụng.”

Lý Thanh Tuyền tức khắc bật cười ha ha, hết sức vui vẻ.

Lý Thanh Nhã đi ra từ trong phòng cười nói: “Ngươi vẫn nên đi nghỉ ngơi một chút đi!”

Tay nàng chỉ một cái, Trương Minh Hiên tức khắc được nâng bổng lên, bay về phía phòng hắn.

Trương Minh Hiên cảm động nói với giọng đầy suy nhược: “Vẫn là Thanh Nhã tỷ thương ta.”

Trốn trong phòng hết ba ngày, Trương Minh Hiên mới dám ra cửa, dù là như vậy thì sắc mặt của hắn vẫn ánh lên màu lục nhàn nhạt.

Nhưng làm Trương Minh Hiên cảm giác có chút an ủi chính là kim đan vẫn có hiệu quả, tu vi của hắn từ Địa Tiên giới trực tiếp tăng lên tới Chân Tiên giới, vượt qua hai cấp.

Trương Minh Hiên cũng không có tâm trạng để viết tiểu thuyết, vỏ gối màu lục khiến hắn có cảm giác rất là khó chịu, trong lòng bực bội.

“Sau khi phi thăng”, mãi sau hắn mới chịu viết tập mới.

Ngọc Đế trên Thiên Đình nhìn tjp tiểu thuyết mới nhất, lẩm bẩm: “Hắn đúng là không biết nhớ đòn! Vừa ra khỏi thiên lao mà đã lười biếng.”

Phía bắc Thiên Đình, Chân Vũ Đại Đế cũng đang nhàm chán nhìn tiểu thuyết.

Kiếm Si lão nhân đã rời đi từ mấy ngày trước. Trước khi rời đi, Kiếm Si đã truyền tin tức tới thánh điện, hắn phải đi sang một thế giới khác - địa cầu, để giải cứu một người rất mạnh bị thiên đình bắt giam, tra tấn từ mấy ngàn vạn năm trước, Thái Cực đạo nhân.

Thái Cực đạo nhân, căn cứ vào tư liệu ở thánh điện, có ngút trời chi tư(1), dùng võ nhập đạo, giác ngộ âm dương thiên địa, từ Phục Hy bát quái(2) suy đoán ra lưỡng nghi tứ tượng(3), thường được gọi là thiên địa nhất Thái Cực. Hắn lấy cá gỗ âm dương làm tượng trưng, tự nghĩ ra một bộ kiếm pháp Thái Cực mang uy lực cực lớn, lúc hắn múa bộ kiếm pháp ấy, bầu trời đột ngột nổi sấm, kèm theo đó là dị tượng.

Chú thích:

(1) Ngút trời chi tư: Tư chất/tư cách hơn người.

(2) Phục Hy bát quái: Phục Hy là một vị thần được mô tả là có mình rồng đầu người, là người đứng đầu trong Tam Hoàng Ngũ Đế của Trung Quốc, được người đời sau gọi là Long tổ. Ông đã căn cứ vào Lạc thư để vẽ nên thái cực đồ, sau đó lại dựa vào Lạc thư để suy ra bát quái. Bát quái là càn, khảm, cấn, chấn, tốn, ly, khôn và đoài.

(3) Lưỡng nghi tứ tượng: Lưỡng nghi là âm và dương, tứ tượng là bốn thánh thú: Bạch Hổ, Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ tượng trưng cho bốn hướng.


Trang 119# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất