Chương 257: Trận đấu khẩu
Ba ngày sau, Tôn Ngộ Không toàn thân một màu xanh, mới đi ra khỏi phòng, bộ mặt dung dữ nghiến răng nghiến lợi.
Đường Tam Tạng nói với ông chủ trạch viện: "Mấy ngày nay đa tạ thí chủ đã chiếu cố, tiểu tăng vô cùng cảm kích."
Ông lão cười ha hả nói: "Không có gì, không có gì. Giúp người làm niềm vui, làm việc thiện tích đức!"
Đường Tam Tạng nói với Trư Bát Giới: "Bát Giới, mau mở hành lý ra."
Trư Bát Giới mở hành lý ra, chỉ thấy bên trong xếp một chồng điện thoại chỉnh tề ngay ngắn.
Trư Bát Giới liền tức giận nói: "Con còn tự hỏi sao lại nặng như thế, thì ra là có nhiều điện thoại đến vậy!"
Đường Tam Tạng đi tới, lấy ra hơn hai mươi chiếc điện thoại đặt xuống mặt đất nói: "Ông chủ, số điện thoại này coi như là bần tăng trả thù lao tạm trú mấy hôm nay."
Ông chủ cười ha hả nói: "Pháp sư quá đặt nặng rồi, giúp đỡ được pháp sư là vinh hạnh của ta, nào có cần thù lao gì?"
Đường Tam Tạng cười nói: "Để bần tăng dạy ngài cách sử dụng!"
Một lúc sau, ông chủ cầm lấy chiếc điện thoại của mình, cười ha hả nói: "Nếu pháp sư cứ khăng khăng muốn tặng ta, lão già đây thật áy náy ."
Đám người Đường Tam Tạng chào từ biệt ông chủ, lại đi lên núi, Tôn Ngộ Không ngồi khoanh chân trên đám mây, phiêu bồng cùng Đường Tam Tạng.
Tề Thiên Đại Thánh: Sư đệ ngươi được lắm, thế mà dám lấy độc dược hại ta.
Tiêu Dao Thần Quân: Sư huynh, chuyện đó ở đâu ra chứ.
Tề Thiên Đại Thánh: Vì sao ta ăn Cửu Chuyển Kim Đan của ngươi lại giống như bị trúng độc chứ.
Trương Minh Hiên khóe mắt mấp máy một chút, không chỉ có ngươi, ta cũng vậy!
Tiêu Dao Thần Quân: Thì ra Cửu Chuyển Kim Đan là do sư huynh lấy! Ta còn nghĩ đã bị mất ở đâu?
Tề Thiên Đại Thánh: Sư đệ, ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta.
Tiêu Dao Thần Quân: Sư huynh, ngươi tự ý lấy đồ vật của ta thật không tốt lắm đâu?
Tề Thiên Đại Thánh: Đấy là sư huynh làm sai, nhưng Cửu Chuyển Kim Đan của ngươi bên trong có độc là cớ làm sao?
Trương Minh Hiên ngồi ở chòi nghỉ mát bên trong, nhìn thấy đàn tôm cá đang bơi lội tung tăng trong hồ nước xanh biếc, ung dung nói: Sư huynh có điều này không biết. Ta nói Kim Đan là thức ăn cho cá cũng không phải lừa gạt sư huynh, Kim Đan này chính là do rất nhiều loại nguyên liệu quý như Long Hồn dịch trăm năm, Ngư Tinh Thảo ngàn năm, Xạ Hương vạn năm, huỳnh quang tố mười vạn năm, mộc tinh triệu năm,vân…vân….luyện chế mà thành, đan thành Cửu Chuyển, vật hiếm trong trời đất! Cho cá ăn có thể xúc tiến quá trình trưởng thành, hình dáng sẽ tuyệt đẹp, vảy giáp sáng bóng còn có màu xanh biếc của ánh huỳnh quang. Giống loài khác ăn vào một chút không khoẻ là chuyện bình thường.
Tôn Ngộ Không trợn trừng mắt nhìn tin nhắn của Trương Minh Hiên, không dám tin hỏi: "Nói cách khác ngươi tìm rất nhiều nguyên liệu quý giá hàng tỉ năm để chế Cửu Chuyển Kim Đan chính là vì muốn làm thức ăn cho cá sao?"
Tiêu Dao Thần Quân: Đúng vậy! Nuôi dưỡng như vậy hình dáng con cá sẽ đẹp hơn, càng có linh tính, mùi vị cũng rất ngon.
Tề Thiên Đại Thánh: ...
Một lát sau, Tôn Ngộ Không gửi lại một tin nhắn: Sư đệ! Tại huynh nghèo quá!
Tiêu Dao Thần Quân: Sư huynh người tu hành như chúng ta không nên để ý vào những vật ngoài thân, nên lấy tu vi bản thân làm trọng.
Tôn Ngộ Không ngồi trên tầng mây, khe khẽ thở dài, không quan tâm vật ngoài thân mà một cái chén nước có thể phát ra Cửu Long làm ta bị thương, không quan tâm vật ngoài thân mà quạt thổi lửa lại có thể phát ra uy lực thần quang mạnh mẽ đến vậy, không quan tâm đến vật ngoài thân mà ngồi thiền trên tòa sen đến Quan Âm cũng không thể phá vỡ, không quan tâm đến vật ngoài thân mà lấy Cửu Chuyển Kim Đan làm thức ăn cho cá.
Tôn Ngộ Không trước giờ chưa từng trải qua cảm giác đó, bản thân mình lại quê mùa đến vậy, giữa hai huynh đệ lại có sự khác biệt quá lớn!
Trên đảo Huyền Không của Thiên Môn Sơn, Trương Minh Hiên tắt điện thoại vươn cái lưng mệt mỏi rồi lẩm bẩm: "Rốt cuộc cũng đã chu toàn hết rồi."
Ở Thục Sơn, Tề Kim Thiền đứng trên đỉnh Tuyệt Phong, một tay cầm cây Thất Bảo Diệu, một tay cầm Đạo Đức Kinh.
Khô Vinh đại sư đang đứng phía sau hắn.
Nghiêng người nói: "Thiếu chưởng môn, đã sẵn sàng chưa?"
Tề Kim Thiền hăm hở nói: "Được, ta sắp xuất phát rồi."
Tề Sấu Minh xuất hiện bên cạnh Tề Kim Thiền nói: "Chúng ta đi thôi!"
Chỉ tay một cái, một cái phi thuyền trên không xuất hiện giữa không trung, ba người đi lên phi thuyền trên không.
Trong Thục Sơn, Tề Linh Vân ngẩng đầu lên nhìn phi thuyền thở dài một hơi.
Chu Khinh Vân xuất hiện đứng bên cạnh nàng nói: "Ta có cảm giác chưởng giáo hình như có chuyện gì đó giấu chúng ta."
Tề Linh Vân nói: "Đúng vậy! Lúc trước, khi xây dựng lại Thục Sơn, Bạch Mi chân nhân đã ra dụ lệnh đuổi hết Phật tu ra ngoài, nhiều ngày nay lại có rất nhiều Phật tu xuất hiện ở Thục Sơn, chưởng giáo lại thờ ơ không để tâm, thật không phải chuyện tốt!"
Chu Khinh Vân lắc đầu thở dài: "Từ khi nào Thục Sơn của chúng ta lại trở thành cái bộ dạng lại , phiêu bồng bất định, bên trong môn phái lại càng khiến lòng người lo sợ.”
Tề Linh Vân buồn bã nói: "Từ khi gây chuyện với Trương Minh Hiên!" Rồi cười khổ nói: "Phật giáo cũng không chẳng tốt đẹp gì, sau khi gây chuyện với hắn ta thanh danh cũng bị mất sạch. Ngược lại Côn Lôn bây giờ danh tiếng lên như diều gặp gió."
Chu Khinh Vân giận dữ nói: "Hy vọng chưởng giáo sẽ không nghe lời hòa thượng mà hành sự nông nổi! Dù sao chúng ta cùng với bọn họ cũng không phải chung một đường."
Mấy ngày sau, Trương Minh Hiên đăng tập mới của “Hoa Thiên Cốt”.
Ở tập ba, Trong lúc Hoa Thiên Cốt đang không biết đi theo con đường nào,thì hay tin Côn Lôn đang thu nhận đệ tử, dưới sự khuyên bảo Đông Phương Úc Khanh, đã báo danh tham gia kỳ sát hạch đệ tử của Côn Lôn, bản gốc trên truyền hình đệ tử trong kỳ sát hạch chỉ có khoảng ba hai người khác nhau, đệ tử trong cuộc sát hạch do Trương Minh Hiên quay có khoảng hơn ngàn người, làm lay động người xem, con đường sát hạch phải thông qua, rừng rậm quỷ quái, ảo cảnh mộng mơ, bay qua rãnh trời, nước ao tam sinh, Hoa Thiên Cốt dù có sợ hãi nhưng vẫn thuận lợi vượt qua kỳ sát hạch, trở thành đệ tử của Côn Lôn.
Trong tập bốn, Hoa Thiên Cốt đã được thỏa mãn ước nguyện trở thành đệ tử của Côn Lôn, bắt đầu đi tìm kiếm Mặc Băng ở Côn Lôn, nhưng rốt cuộc cũng không tìm được. Lúc nghe Đào Ông giảng bài, ở trong một góc Hoa Thiên Cốt đang ngủ gà ngủ gật, vì thế Đào Ông liền hỏi nàng tên của mấy tín vật của các đại môn phái, vừa vặn Hoa Thiên Cốt đã từng đọc trong Lục giới toàn thư, thế nên trả lời trôi chảy. Đào Ông thấy Hoa Thiên Cốt có thể kể hết các thập đại tín vật vì thế kêu nàng giảng giải một chút về lịch sử, Hoa Thiên Cốt đành phải nói hết những gì viết trong Lục giới toàn thư giảng giải cho mọi người.
Hoa Thiên Cốt giảng thuật về cội nguồn của Thập đại môn phái, cũng nói về nguyên nhân dẫn đến Thập đại môn phái và Thất sát phái kết thù, Đào Ông cho rằng Hoa Thiên Cốt bịa đặt sự thật, vì thế giao nàng cho ba tôn xử trí. Dưới sự bức cung của Ma Nghiêm, Hoa Thiên Cốt mới nói ra bản thân mình được đọc trong Lục giới toàn thư, thế nhưng Ma Nghiêm vẫn không tin nàng, cho rằng Hoa Thiên Cốt đang có che giấu điều gì đó, còn nhận định Hoa Thiên Cốt chính là gian tế và dùng hình bức cung nàng.
Hoa Thiên Cốt phải chịu năm mươi trượng còn bị nhốt vào trong Tiên lao, thế nhưng nàng vẫn miệng kín như bưng như trước, điều này làm cho Bạch Tử Họa rất thể lý giải được. Bạch Tử Họa tới hỏi thăm Hoa Thiên Cốt, lúc này mới phát hiện thấy Cung Vũ trên người nàng, biết được nàng chưởng môn của Thục Sơn do Bạch Mi đạo trưởng trước lúc lâm chung đã truyền lại cho.
Trong phi thuyền trên không, Tề Sấu Minh cười ha ha, tiếng cười vừa dứt thì liền hung dữ nói: "Được lắm cái tên Trương Minh Hiên. Dám để chưởng môn Thục Sơn của ta phải tới Côn Lôn bái sư học nghệ, ngươi còn không xem bọn học có dạy hay không."
Các đệ tử phái Thục Sơn cũng được một phen náo loạn, nếu nói Thục Sơn không bị diệt môn là khiêu chiến với gián điệp của bọn họ, thì chưởng môn Thục Sơn đến Côn Lôn học nghệ chính là đang chà đạp lên tôn nghiêm của bọn họ.
Một người đang chửi ầm ĩ trên mạng.
Huyền Tông: Tên Trương Minh Hiên khốn kiếp, ngươi sẽ không được chết tử tế đâu!
Huyền Dực: Côn Lôn không biết xấu hổ, chưởng môn Thục Sơn của bọn ta đến Côn Lôn học nghệ, các ngươi có thu nhận nổi không?
Cẩm Tịch: Tại sao lại không thu nhận nổi chứ? Ngươi tới đây? Chỉ cần có năng lực thông qua kỳ sát hạch, chúng ta sẽ dám nhận.
Côn Lôn đạo trưởng: Khương Cẩm Tịch, con mau quay về cho ta.
Côn Lôn đạo trưởng: Khương Cẩm Tịch, Phong Tiêu Mặc, các con hãy thành thật quay về hết cho ta.
Côn Lôn đạo trưởng: Khương Cẩm Tịch, có nghe thấy không.
…
Trên một cái phi thuyền, Khương Cẩm Tịch đưa điện thoại di động ra cửa, nói thầm nói: "Có ngu mới quay lại?"
Thiên Thừa đạo trưởng: Khương chưởng giáo, bên trong Hoa Thiên Cốt đang làm nhọ Thục Sơn bọn ta, ngươi có muốn nói điều gì không?
Côn Lôn đạo trưởng: Cút!
Phong đạo trưởng: Đúng vậy! Cút!
Trình đạo trưởng: Ha ha ha …… Đúng vậy! Cút cút cút!
Thiên Thừa đạo trưởng: Các ngươi …..
Thiên Long: Côn Lôn, các ngươi đừng có làm càn .
Phong đạo trưởng: Làm càn thì đã làm sao?
Huyền tông: Côn Lôn đần độn, có bản lĩnh thì đi ra đây đấu một trận, cả tên tiểu nhân Trương Minh Hiên cùng nhau đánh lén sau lưng người khác thì có bản lĩnh gì chứ?
Lâm Trường Y: Thục Sơn hèn nhát, nghĩ gia gia đây sợ các ngươi sao!
Huyền Trang: Các vị hãy bình tĩnh một chút đừng có nóng!
Lâm Trường Y: Cút đi, kẻ bại hoại của Thục Sơn.
Đường Tam Tạng đang ngồi trên Bạch Long Mã bỗng dưng thấy mơ hồ, làm thế nào mà bản thân mình đã thành người của Thục Sơn rồi.
Trư Bát Giới cười ha hả nhìn thấy di động nói: "Sư phụ, bọn tưởng người là trưởng lão Huyền Tự Bối của Thục Sơn lúc trước."
Đường Tam Tạng không còn gì để nói.
Trên mạng đang xảy ra một trận cãi vã vô cùng to, trên dưới Côn Lôn và Thục Sơn từ trưởng lão đến đệ tử mới nhập môn tất cả đều đang cãi nhau trên mạng.
Những người còn lại không nói lời nào, cười ha ha xem trận đấu khẩu này.
Trang 130# 1