Tây Du Chi Đại Giải Trí Gia

Chương 270: Kinh doanh phường thị

Chương 270: Kinh doanh phường thị




Già La nhìn về phía hoàng cung cười nói: “Không ngờ ngươi dám nhúng tay vào, đúng là đã xem thường ngươi rồi.”

Già La đứng lên, đi ra đại điện. Chủ trì chùa Hóa Sinh đứng cung kính bên ngoài đại điện lập tức bái lạy nói: “Tham kiến Tôn Giả.”

Già La tôn giả gật đầu nói: “Ta phải đi rồi.”

Chủ trì sững sờ, hỏi: “Tôn Giả muốn đi đâu?”

Già La tôn giả nói: “Đi phụng chỉ với thế tôn.”

Chủ trì vội vàng hỏi: “Tôn giả, ngài đi rồi, chúng tôi phải làm sao? Việc hành thiện phát cháo đang tiến hành, ngài đi rồi ai có thể chủ trì đại cuộc!”

Già La nói: “Vậy thì dừng lại đi!”

Chủ trì sững sờ, phải dừng lại sao.

Già La nói: “Sắp tới các người giảm bớt việc lại, tất cả chờ chỉ thị của ta.”

Chủ trì cung kính nói: “Vâng!”

Trương Minh Hiên thảnh thơi ngồi trên xích đu, Tấn Dương ngồi bên cạnh hắn, tò mò nhìn Trương Minh Hiên.

Trương Minh Hiên nói: “Con nhìn cái gì thế?”

Tấn Dương cười nói: “Hoàng thúc, bây giờ thật xinh đẹp!”

Trương Minh Hiên lập tức cảm thấy đau đầu, có thể đừng đề cập đến chuyện này không?

Trùng hợp lúc này, Trương Tuấn hấp tấp đi tới, từ đằng xa đã kêu lên: “Thiếu gia, thiếu gia!”

Ánh mắt Trương Minh Hiên sáng lên hỏi: “Có chuyện gì?”

Trương Tuấn kinh ngạc nhìn Trương Minh Hiên mặc áo choàng, nghi ngờ hỏi: “Huynh mặc cái này làm gì vậy?”

Trương Minh Hiên tức giận nói: “Ngươi quản ta làm gì chứ? Nói đi, chuyện gì?”

Trương Tuấn lập tức nói: “Thiếu gia, phường thị mà huynh căn dặn xây dựng đã xây xong, nhưng lại không có yêu quái đến bày quầy bán hàng!”

Trương Minh Hiên nói: “Không có yêu quái bán, các người không biết tự mình bán à!”

Trương Tuấn mở to mắt nói: “Chúng tôi tự mình bán?”

Trương Minh Hiên nói: “Đúng vậy. Có thể mở một thư điếm, có thể mở một cửa hàng điện thoại di động, còn có thể mở một tiệm vũ khí, còn có thể đi tới thành trì của nhân loại nhập hàng về bán, thứ có thể bán quả thật là quá nhiều.”

Trương Minh Hiên nhảy từ trên bàn đu dây xuống nói: “Ngươi gọi tất cả bọn họ đến đây cho ta.”

Trương Tuấn nói: “Vâng!” rồi lấy điện thoại di động ra bắt đầu bấm bấm bấm.

Không lâu sau, bọn hạ nhân quỷ bộc nhao nhao từ bốn phía tụ tập lại, Hùng Đại Lăng Hư Tử từ trong rừng núi phía dưới cũng bay tới, một đám người tụ tập lại trước mặt Trương Minh Hiên.

Trương Minh Hiên chỉ định Lăng Hư Tử nói: “Ngươi ở phường thị dưới đó mở một tiệm đan dược.”

Lăng Hư Tử cung kính nói: “Vâng, thưa thiếu gia.”

Trương Minh Hiên chỉ Dung Mỗ nói: “Ngươi ở phường thị dưới đó mở một tiệm cầm đồ, thu nhận đám yêu quái lên núi hái dược liệu và một số sơn trân.”

Dung Mỗ cung kính đáp: “Vâng!”

Trương Minh Hiên chỉ Vương Tinh nói: “Ngươi cùng Vương Bội mở một cửa hàng điện thoại di động.”

Vương Tinh, Vương Bội cung kính đáp: “Vâng, thưa thiếu gia!”

Trương Minh Hiên chỉ vào Trương Tuấn nói: “Làm nghề cũ của ngươi, mở một thư điếm.”

Trương Tuấn cười ha ha nói: “Vâng.”

Trương Minh Hiên chỉ Thanh Linh Tử hỏi: “Ngươi biết cái gì?”

Thanh Linh Tử cười nói bằng giọng điệu ninh nọt: “Thiếu gia, ta biết luyện chế phi kiếm, Thục Sơn phi kiếm.”

Trương Minh Hiên gật đầu một cái nói: “Vậy thì ngươi mở một cửa hàng phi kiếm đi.”

Trương Minh Hiên nhìn về phía Hiểu Tuệ nói: “Ngươi thì sao?”

Hiểu Tuệ ngượng ngùng nói: “Ta biết vẽ một số bùa.”

Trương Minh hiên gật đầu nói: “Vậy thì ngươi đi mở một tiệm bán bùa.”

Còn có một số cô gái cái gì cũng không biết, đặc biệt là Vương Tinh, cô gái được cứu ra từ lầu xanh, dù sao cũng không thể để các nàng ấy làm nghề cũ được!

Trương Minh Hiên nhìn các nàng ấy nói: “Bây giờ ta phải dạy các cô nấu cơm.”

Trương Minh Hiên lại nói với Hùng Bì: “Hùng Đại, vấn đề an ninh của con đường bên dưới giao cho ngươi.”

Hùng Bì vỗ ngực nói: “Thiếu gia, ngài cứ yên tâm đi!”

Mấy ngày sau, trong sơn cốc phía dưới, các cửa hàng nhộn nhịp bắt đầu việc kinh doanh. Lối đi vào là một tòa lầu nhỏ cao ba tầng, phía trên bay phấp phới một chữ Đương to tướng. Đối diện là một tòa lầu các hai tầng, có hai cô gái xinh đẹp đứng trước cửa. Bên cạnh là một thư điếm. Trước thư điếm, một người ăn mặc thư sinh, thỉnh thoảng liếc mắt đưa tình với hai cô gái xinh đẹp. Tiếp tục đi vào bên trong, có cửa tiệm y phục, có tiệm bán vũ khí, có tiệm đan dược, có cửa hàng bán bùa, có tiệm lẩu treo một bức hình vẽ đầu heo, còn có khách điếm, cửa tiệm không nhiều nhưng cần gì cũng có.

Một âm thanh thật lớn vang vọng trong khuôn viên mười dặm: “Phường thị Thiên Môn sơn khai trương, hoan nghênh chư vị quang lâm!” liên tục vang lên ba lần mới biến mất.

Không ít yêu quỷ nghe âm thanh này, hiếu kỳ đi về phía Thiên Môn sơn, quanh quẩn bên ngoài sơn cốc, không ai dám tiến vào. Dù sao trận chiến Thục Sơn đột kích kia cũng dọa bọn họ một phen sợ hãi không nhẹ.

Hai bên trái phải miệng sơn cốc có hai tiểu quỷ áo xanh đứng đó, một tiểu quỷ gọi: “Đều vào đây đi! Bên trong có đồ tốt.”

Tiểu quỷ còn lại kêu lên: “Đúng vậy, ở bên ngoài làm gì? Đều vào trong đi!”

Một tên dã trư yêu với các nanh lộ ra ngoài kêu lên hừ hừ: “Các ngươi người nào đi xem tình hình bên trong một chút xem như thế nào?”

Một tên mã yêu kêu lên: “Các ngươi đúng là nhát gan quá đi! Chủ nhân nhà này lợi hại đến đâu, muốn giết chúng ta có cần phiền phức tới vậy không? Các ngươi không đi thì ta đi xem!”

Nói xong hắn nghênh ngang bước vào bên trong. Lúc đi qua cừa ra vào còn nhếch miệng cười một cái với hai tiểu quỷ áo xanh, dọa bọn chúng một cái giật thót, nhìn thoáng qua còn tưởng là Mã Diện đến rồi!

Chư vị yêu quỷ lo lắng chờ đợi. Một lúc sau mã yêu vội vàng chạy ra, dọa chúng yêu quỷ lập tức lùi về phía sau.

Dã trư yêu kêu lên: “Tình hình bên trong như thế nào?”

Mã diện tức giận nói: “Đừng cản ta, ta phải đi lấy đồ.”

Rồi hắn chạy thật nhanh đi, một lát sau thì chạy như bay trở về, ôm một bao đồ đen sì chạy tiến vào bên trong sơn cốc.

Bên ngoài sơn cốc, một đám yêu quái nhìn nhau, đây là chuyện gì?

Một tên báo yêu nói: “Hay là chúng ta cũng đi xem thử đi?”

Một tên hổ yêu kêu lên: “Cùng đi!”. Mấy tên yêu quái cẩn trọng đi vào bên trong. Một lúc sau lại rối rít chạy ra, không lâu sau cũng ôm một đống đồ chạy trở về, vội vội vàng vàng xông vào trong.

Lúc này, đám yêu quái bên ngoài sơn cốc đều ngồi không yên nữa, từng tên đi vào bên trong sơn cốc.

Một tên thỏ yêu vểnh hai tai cẩn thận đi vào bên trong sơn cốc, kinh ngạc phát hiện nơi này hình như không giống như những gì mình tưởng tượng. Từng tòa nhà nhỏ tinh xảo san sát nhau. Thỏ yêu cẩn thận quan sát, chỉ thấy không ít yêu quái hình thù cổ quái đang thích thú cầm một cái túi nhỏ đi ra từ bên trong một tòa lầu, sau đó chạy vào trong một tòa nhà khác.

Chính trong lúc thỏ yêu đang dè dặt nghi ngờ thì một bàn tay đập vào vai nó. Nó bị dọa đến nhảy về phía xa, hồi hộp quay đầu lại.

Chỉ nhìn thấy tay của một người đầy tớ mặc áo xanh còn lúng túng để trên không trung.

Thỏ yêu hồi hộp hỏi: “Ngươi là ai? Định làm gì?”

Người đầy tớ trẻ tuổi cười ha ha nói: “Ta tên Tiểu Vương, là người giới thiệu của nơi này, giúp các người giải đáp thắc mắc.”

Lúc này thỏ yêu mới thở phào một cái, chậm rãi nghi ngờ hỏi: “Nơi này của các ngươi là làm cái gì?”

Người đầy tớ trẻ tuổi cười nói: “Nơi này là phường thị do thiếu gia nhà ta lập ra, là nơi trao đổi đồ vật. Ngươi không cần lo lắng, nơi này tuyệt đối an toàn.”, rồi hắn ngạo nghễ nói: “Không ai dám gây sự ở phường thị của thiếu gia nhà ta đâu.”

Sau đó hắn vẫy vẫy tay với thỏ yêu nói: “Đến đây ta giới thiệu cho ngươi một chút.”


Trang 136# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất