Chương 293: Hoàng hậu trở về
Trương Minh Hiên nói: "Bây giờ không được, không có nghĩa là về sau không được."
Cự Hạt nghiêm mặt lại: "Hoàng hậu chết là không thể tránh khỏi, nhưng ít ra cũng có thể bảo vệ được thần hồn."
Nói xong, Cự Hạt hóa thành một luồng khói đen biến mất trong thiên địa.
Trương Minh Hiên cau mày trầm tư: "Đúng là loạn!
Nghĩ đến ngày sau Vô Thiên nhất thống Tam giới, trong lòng không khỏi lo lắng. Dù sao ngay cả Ngọc đế, Thái Thượng Lão Quân cũng bị đánh bại.
Trương Minh Hiên bật cười: "Đúng là lo chuyện bao đồng. Mấy chuyện này phải do mấy ông lớn quan tâm, ta quan tâm làm gì?"
Nói xong liền bay về đảo Huyền Không.
Đảo Huyền Không, Lý Thanh Nhã nhìn thấy Trương Minh Hiên từ bên ngoài bay vào, vội hỏi: "Ngươi đi đâu vậy?"
Trương Minh Hiên bước đến, nhỏ giọng nói: "Ta đã cứu được Hoàng hậu về."
Lý Thanh Nhã hoảng sợ: "Cái gì?"
Trương Minh Hiên duỗi tay ra, thần hồn Hoàng hậu xuất hiện trong lòng bàn tay.
Lý Thanh Nhã nhìn thần hồn Hoàng hậu, ngơ ngác hỏi: "Ngươi cứu về thật sao?"
Trương Minh Hiên đắc ý: "Ta lợi hại quá phải không?"
Lý Thanh Nhã nhìn Trương Minh Hiên: "Có phải ngươi nhờ trưởng bối sư môn ra tay?"
Trương Minh Hiên kêu lên: "Là do ta cứu thật mà. Ừm, một mình ta cứu về."
Lý Thanh Nhã mỉm cười: "Bất kể thế nào, ta cũng phải cảm ơn ngươi."
Trương Minh Hiên cười nói: "Không cần cảm ơn, chúng ta là ai chứ?"
Lý Thanh Nhã im lặng, phất tay một cái, thần hồn của Hoàng hậu biến mất.
Lý Thanh Nhã nói: "Giúp ta ôm Nha Nha một chút" .
Trương Minh Hiên ôm lấy Nha Nha từ trong tay Lý Thanh Nhã, còn Lý Thanh Nhã thì vui vẻ trở vào phòng.
Trương Minh Hiên ôm Nha Nha, vẫy tay với Lý Thanh Nhã: "Chào mẫu thân đi."
Nha Nha khóc lên. Trương Minh Hiên lập tức luồng cuống, vội dỗ dành, một lát sau mới bình tĩnh lại.
Trương Minh Hiên lau mồ hôi trán, im lặng nhìn Nha Nha đang mở to mắt nhìn mình hiếu kỳ. Con đúng là không biết mệt mỏi.
Trương Minh Hiên ôm Nha Nha đi trên đảo.
Tấn Dương chạy đến: "Hoàng thúc, Hoàng thúc!"
Trương Minh Hiên nhìn Tấn Dương, cười hỏi: "Trở về rồi sao?"
Tấn Dương vui vẻ đáp: "Đúng vậy!"
Trương Minh Hiên hỏi: "Tấn Dương, nếu mẫu hậu của con đến thì thế nào?"
Tần Dương đáp: "Đương nhiên là tốt!"
Nha Nha nghe được giọng nói của Tấn Dương, mở miệng kêu "giới giới", sau đó đưa tay về phía Tấn Dương.
Tần Dương nói: "Ta là tỷ tỷ, không phải giới giới."
Nha Nha nói: "Giới giới, giới giới!"
Trương Minh Hiên mỉm cười nhìn hai đứa mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Trong phòng, Lý Thanh Nhã và Hoàng hậu ngồi trên giường. Hoàng hậu không ngừng gạt lệ: "Cảm ơn, cảm ơn Thanh Nhã tỷ. Nếu không, ta không thể gặp lại bọn họ."
Lý Thanh Nhã cười nói: "Là Minh Hiên cứu người."
Hoàng hậu nói: "Lát nữa ta sẽ đích thân nói lời cảm ơn."
Lý Thanh Nhã nói: "Ngày mai, ta sẽ đưa người về Đại Đường."
Hoàng hậu nín khóc, cười nói: "Cảm ơn Thanh Nhã tỷ, ta cũng không biết nên nói như thế nào."
Lý Thanh Nhã nói: "Người đã gọi ta một tiếng tỷ tỷ, đây đều là việc mà ta phải làm."
Hoàng hậu đứng lên: "Ta muốn gặp Tấn Dương một chút."
Lý Thanh Nhã nói: "Tấn Dương đang ở bên ngoài."
Hoàng hậu bước ra ngoài, xuyên qua từng hoa viên, nhìn thấy Tấn Dương đang chơi với Nha Nha trên bãi cỏ, vui mừng kêu lên: "Tấn Dương!"
Tấn Dương quay đầu lại, nhìn thấy Hoàng hậu, vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Nhảy lên một cái, nhào về phía Hoàng hậu: "Mẫu hậu!"
Hoàng hậu ôm lấy Tấn Dương, khóc ròng: "Tấn Dương, mẫu hậu nhớ con lắm!"
Tấn Dương cười nói: "Mẫu hậu đừng khóc, không phải chúng ta đã gặp lại rồi sao?"
Tấn Dương nắm tay Hoàng hậu chạy đến chỗ Trương Minh Hiên, ngồi xuống chỉ vào Nha Nha đang ngẩng đầu nhìn Hoàng hậu: "Mẫu hậu, người xem, Nha Nha đã lớn như vầy rồi, nó còn biết nói chuyện nữa."
Nha Nha mở miệng: "Nha Nha, giới giới. . ."
Tần Dương sửa lại: "Là tỷ tỷ!"
Chỉ vào Huyền Ly bên cạnh nói: "Mẫu hậu, đây là bạn tốt mà con đã nói với người."
Huyền Ly có chút ngượng ngùng: "Chào bá mẫu!"
Hoàng hậu gật đầu cảm kích với Trương Minh Hiên. Trương Minh Hiên gãi đầu mỉm cười.
Tấn Dương cao hứng nói: "Mẫu hậu, con dẫn người đi gặp những người bạn khác của con nhé."
Tấn Dương đứng dậy, kéo Hoàng hậu ra ngoài, vừa đi vừa nói: "Con có rất nhiều thỏ yêu tỷ tỷ. Bọn họ đều có tai và đuôi thỏ, rất đáng yêu. Còn có Hồng Hài Nhi ca ca. Huynh ấy biết phun lửa, rất lợi hại. Còn có Tiểu Thải Tú tỷ nữa. Vì sao lại gọi tỷ ấy là Tú tỷ? Bởi vì tỷ ấy rất nhỏ nhưng ngực lại to hơn Tấn Dương nhiều."
Lý Thanh Nhã bước đến, ngồi bên cạnh Trương Minh Hiên: "Đã cứu được Hoàng hậu về, thật tốt quá, cảm ơn ngươi."
Trương Minh Hiên cười nói: "Không cần cảm ơn. Hoàng hậu tỷ tỷ đối với ta rất tốt. Ta có thể sự cứu tỷ ấy, đương nhiên sẽ cố hết sức."
Nha Nha nhìn thấy Lý Thanh Nhã, liền đưa hai tay ra: "Bảo bảo, Bảo bảo!"
Lý Thanh Nhã ôm lấy Nha Nha, nói: "Ngày mai ta định đưa Hoàng hậu trở về."
Trương Minh Hiên cau mày: "Không được!"
Lý Thanh Nhã ngạc nhiên hỏi: "Vì sao?"
Trương Minh Hiên giải thích: "Kẻ xấu vẫn còn, đoán chừng Hoàng hậu vừa về sẽ lại chết thảm."
Lý Thanh Nhã im lặng một lúc rồi nói: "Đây đúng là một vấn đề. Để ta thương lượng lại với Hoàng hậu."
Ban đêm, Trương Minh Hiên nhìn màn hình trước mặt. Bên trong Lý Thế Dân râu tóc dựng đứng, tức giận nói: "Là ngươi không cho Hoàng hậu của trẫm trở về?"
Trương Minh Hiên gật đầu: "Bệ hạ, bây giờ Hoàng hậu vẫn còn nguy hiểm."
Lý Thế Dân tức giận: "Trẫm có thể bảo vệ tốt Hoàng hậu của trẫm."
Trương Minh Hiên nhướn mày: "Hoàng hậu tỷ đã chết một lần rồi."
Lý Thế Dân lập tức im miệng.
Trương Minh Hiên giải thích: "Bây giờ Hoàng hậu chỉ còn lại quỷ hồn, không chịu đựng được long khí."
Lý Thế Dân ngơ ngác: "Chẳng lẽ trẫm không còn gặp lại được Hoàng hậu của trẫm sao?"
Trương Minh Hiên do dự một chút rồi nói: "Hay là đợi đến khi người băng hà, ta đến đón người?"
Lý Thế Dân trừng mặt: "Ngươi là người đầu tiên dám nói trẫm băng hà."
Trương Minh Hiên cười nói: "Thế ý của người là như thế nào?"
Lý Thế Dân trầm ngâm một chút, đáp: "Cũng được, ta đồng ý!"
Sau đó ngẩng đầu: "Nếu Hoàng hậu của trẫm bị ủy khuất dù chỉ một chút, trăm vạn thiết kỵ của trẫm sẽ san bằng đảo Huyền Không của ngươi."
Trương Minh Hiên đảm bảo: "Người cứ yên tâm!"
Bởi vì có Hoàng hậu đến ở, đảo Huyền Không náo nhiệt hơn mấy phần.
Mỗi ngày, Trương Minh Hiên đổi mới truyện Bạch Xà đúng hạn. Bạch Tố Trinh hiện nguyên hình hù chết Hứa Tiên, lên Thiên cung trộm linh đan, xuống Địa phủ cầu Diêm Quân, bị người hãm hại trúng độc Hạc Đỉnh Hồng. Bạch Tố Trinh tái đấu Hắc Bạch Vô Thường. Hứa Tiên mặc cho Tam Hoàng tổ sư chiếu cố, đến Lương vương phủ trộm bảo. Sự việc bại lộ, về sau Hứa Tiên bị sung quân.
Trang 148# 1