Chương 302: Trò chơi lên sàn
Bên trên đảo Huyền Không, Trương Minh Hiên còn chưa biết Phật giáo định ra tay với hắn. Lúc này, hắn còn đang ngồi đu dây trên đảo, thoải mái nhàn nhã.
Tấn Dương từ đằng xa chạy đến, kêu lên: "Hoàng thúc, hoàng thúc!"
Trương Minh Hiên ngẩng đầu, cười hỏi: "Chuyện gì vậy?"
Tấn Dương chạy đến bên cạnh Trương Minh Hiên, nói: "Hoàng thúc, chiều nay con định đi tìm Tiểu thỏ tỷ tỷ để chơi. Người kể cho con nghe chuyện xưa đi, để con kể lại cho bọn họ nghe. Bọn họ rất thích nghe chuyện xưa."
Trương Minh Hiên cười nói: "Để ta dạy con một bài hát. Con đi dạy bọn họ hát nhé."
Tấn Dương cao hứng nói: "Vâng, vâng!"
Trương Minh Hiên hắng giọng một cái: "Nghe cho kỹ!"
Hắn hát: "Bé thỏ trắng, trắng trắng trắng, hai lỗ tai dựng thẳng, cắt động mạch, cắt tĩnh mạch, không nhúc nhích, thật đáng yêu. Lột da chặt thành từng miếng, bỏ vào nồi xào, đổ thêm nước, đậy nắp lại, múc ra dĩa bỏ thêm rau thơm. . ."
Tấn Dương cắt ngang: "Hoàng thúc, tại sao con lại cảm thấy bài hát không ổn lắm?"
Trương Minh Hiên khích lệ: "Tại sao lại như vậy? Nghe rất êm tai mà? Bọn họ nhất định sẽ rất thích."
Tấn Dương vâng một tiếng, nhẹ gật đầu, trong lòng tràn ngập vui vẻ học hát theo Trương Minh Hiên, sau khi học thuộc thì chạy đi.
Lý Thanh Tuyền bước đến, khinh bỉ nói: "Dám lừa gạt con nít, đáng khinh bỉ."
Trương Minh Hiên cười hắc hắc: "Không sao, chỉ đùa chút thôi."
Lý Thanh Tuyền hỏi: "Khi nào thì đăng trò chơi mới của ngươi lên? Thời gian cũng đã đến rồi."
Trương Minh Hiên kinh ngạc hỏi: "Đến rồi sao? Nhanh như vậy à?"
Trong lòng truyền âm: "Trương Tiểu Phàm!"
Trương Tiểu Phàm đáp: "Hiểu rồi!"
Trên mạng lập tức xuất hiện một quảng cáo: "Bàn Cổ khai thiên, Thần Ma tranh bá. Thần thoại truyền thuyết, mời ngài vào chiến."
Trên mạng.
Thanh Liên Kiếm: "Thần thoại truyền thuyết bắt đầu."
Đào Hoa Tiên: "Thanh Liên ca ca, huynh và ta cùng nhau chơi đi."
Thanh Liên Kiếm trong nháy mắt biến mất. Ảnh avatar biến thành màu xám.
Cẩm Tịch: "Ta cũng chơi."
Tiểu Hỏa Ngưu: "Hu hu hu, không tìm được Bạch tỷ tỷ của ta. Nếu thần thoại truyền thuyết không dễ chơi, Trương Minh Hiên ngươi không xong với ta đâu."
Từng người tiến vào trò chơi, bắt đầu tải về. Sau mấy phút chờ đợi dài dằng dặc, trò chơi rốt cuộc cũng tải xuống xong.
Trong quân doanh, Trình Giảo Kim nằm trên giường, chân trái gác lên bàn, hùng hổ nói: "Mẹ nó, thời gian tải dài như vậy sao?"
Click chuột vào, xuất hiện hai tùy chọn, chế độ bình thường và chế độ 3D.
Trình Giảo Kim nói: "Lão Trình ta sao có thể chọn chế độ bình thường được?"
Nhấn vào chế độ 3D, trước mắt liền tối sầm, sau đó xuất hiện bên trong một mảnh tinh không. Phía dưới tinh không là những bóng người khổng lồ đang ở trong trạng thái hóa đá, gương mặt mơ hồ không rõ, không có chút sức sống.
Nhìn bóng người đỉnh thiên lập địa kia, Trình Giảo Kim có cảm giác mình bé nhỏ như sâu kiến, mở to mắt kinh hãi: "Đây là cái gì?"
Một giọng nói xuất hiện trong tinh không: "Mời ngài lựa chọn anh hùng."
Trình Giảo Kim ngẩng đầu lên: "Lựa chọn cái gì? Lựa chọn như thế nào?"
Trong đám anh hùng khổng lồ, có mười anh hùng vỡ nát, đá bay tán loạn, hóa thành huỳnh quang. Trên mặt đất xuất hiện một đám anh hùng sống động, sắc thái tươi sáng.
Trình Giảo Kim nhìn một anh hùng trên đỉnh đầu có hai cái sừng, mặt có vảy, tay thành vuốt rồng, trong lòng lập tức xuất hiện thông tin: "Tổ Long, đại thần tiên thiên đầu tiên của Hồng Hoang, chi tổ Long tộc, chết ở Long Hán lượng kiếp, thân hóa thành long mạch Hồng Hoang."
Kỹ năng: "Chân thân Tổ Long, hiện ra chân thân Tổ Long, công kích gấp bội, phòng ngự gấp bội."
Kỹ năng: "Du long. Du long cửu biến, công kích biến hóa chín lần liên tục."
Kỹ năng: Long ngâm. Một khi long ngâm kinh thiên biến, chấn nhiếp đối phương trong vòng một giây."
Kỹ năng bị động: "Áp chế. Có tác dụng áp chế dã quái."
Chức nghiệp: "Chiến sĩ, thích khách."
Trình Giảo Kim như phát mộng: "Đây là thứ gì vậy? Kỹ năng gì? Chức nghiệp gì?"
Lại nhìn sang một anh hùng sau lưng mọc hỏa dực: Phượng tổ.
Đại thần tiên thiên Hồng Hoang, Thủy tổ Phượng Hoàng, chết tại Long Hán Lượng Kiếp.
Kỹ năng: "Phượng tường, hỏa diễm phong bạo, Mạt nhật lưu tinh."
Kỹ năng bị động: "Phượng hoàng niết bàn!"
Chức nghiệp: "Pháp sư!"
Trình Giảo Kim nhìn từng anh hùng như Thích khách Hổ tổ, Xe tăng Huyền Vũ, chiến sĩ Thái Nhất, pháp sư Đế Tuấn, phụ trợ Đế Giang, pháp sư Cộng Công, chiến sĩ Chúc Dung, xạ thủ Hậu Nghệ.
Trên bầu trời lại vang lên giọng nói: "Mời ngài lựa chọn anh hùng."
Trình Giảo Kim giật mình, do dự một chút rồi nói: "Tổ Long."
Tổ Long lập tức sống lại, ngửa mặt lên trời gào thét. Trình Giảo Kim trong nháy mắt hóa thành một đạo kim quang bắn vào cơ thể Tổ Long.
Bầu trời vang lên một thanh âm: "Bây giờ tiến vào chế độ độc lập."
Trước mắt mắt sáng lên, xuất hiện bên trong một mảnh thiên địa. Trình Giảo Kim đang đứng trên một tế đàn khổng lồ, bên cạnh còn có mấy anh hùng quen thuộc như Phượng tổ, Hổ tổ, Hậu Nghệ, Thái Nhất. . .
Trình Giảo Kim nắm chặt nắm đấm, bên trong nắm đấm phát ra tiếng vang trầm đục, không khí bị bóp nát.
Trình Giảo Kim vui mừng nói: "Ta biến thành Tổ Long rồi."
Trải nghiệm được sức mạnh có thể hủy diệt thiên địa, Trình Giảo Kim hưng phấn như muốn ngửa mặt lên trời gào thét.
Màn hình lại triển khai trước mặt. Mấy mũi tên di chuyển, giải thích: "Thần thoại Hồng Hoang là trò chơi đối chiến. Hai bên lấy thiên hà làm ranh giới, chiếm một phương thiên địa. Tổng cộng có ba con đường có thể tấn công. Ai có thể hủy được tế đàn của đối phương trước, người đó thắng. Bây giờ bắt đầu."
Trên tế đàn, ba đội thiên binh mặc ngân giáp bước ra.
Trình Giảo Kim vung tay, nói: "Các ngươi theo ta."
Thiên binh phối hợp bước về phía trước.
Trình Giảo Kim tức giận tiến lên, đập thẳng xuống một thiên binh, nói: "Các ngươi theo ta, biết không?"
Thiên binh bị đập ngã xuống đất, lập tức bò dậy. Dưới ánh mắt như phát mộng của Trình Giảo Kim, tiếp tục tiến về phía trước.
Trình Giảo Kim giận dữ: "Ngươi tên gì? Trên chiến trường không nghe theo quân lệnh, quân pháp hầu hạ."
Trình Giảo Kim giằng co với thiên binh đó một hồi liền bỏ cuộc. Bọn họ không nghe theo hắn, hắn liền quay người vọt tới một con đường bằng phẳng.
Một lát sau gặp được Hậu Nghệ, nổi giận gầm lên: "Tiểu tử, đến đây đánh một trận đi."
Trường cung của Hậu Nghệ giương lên: "Lạc Nhật!"
Một mũi tên mang theo chi thế vô song bay xẹt qua mặt Trình Giảo Kim. Trình Giảo Kim hoảng hốt: "Không được!"
"Oành" một tiếng, Trình Giảo Kim bị trường tiễn xuyên qua, đâm thẳng vào một ngọn núi lớn. Núi lớn sụp đổ, che phủ Trình Giảo Kim.
Trình Giảo Kim nổi giận gầm lên, xông thẳng ra khỏi phế tích, ngực xuất hiện một cái lỗ lớn.
Trình Giảo Kim quay đầu bỏ chạy.
Qua một thời gian chiến đấu, Trình Giảo Kim cũng mò ra được quy tắc. Đầu tiên, nếu đối phương có phòng ngự thì không được đến gần. Tiếp theo, đánh man thú cũng có thể thăng cấp. Thương thế có thể khôi phục lại trên tế đàn.
Trình Giảo Kim khắp người đầy vảy đứng trên phế tích tế đàn đối phương, hai chữ to lóng lánh ánh sáng xuất hiện trên không trung. Chiến thắng.
Trình Giảo Kim cười ha hả: "Ta thắng rồi. Ta thắng rồi."
Trang 152# 2