Chương 25: Rút được tác phẩm, nhưng mà không ổn (2)
Uống trà sữa thôi mà cũng có thể bị hắn làm cho nhắng nhít, việc này mấy ai làm được.
“Tôi chưa từng nhìn thấy chị Nam Gia lộ ra biểu cảm như thế bao giờ!”
“Là tôi thì tôi cũng ngu người luôn đó!”
“Đây không phải người nữa rồi!”
Hậu trường, Trương Quang Vinh đang nhìn chằm chằm vào máy quay phim cũng ngẩn người ra.
“Thằng nhóc Hứa Diệp này, hẳn là nên tham gia chương trình thực tế mới phải, đến chương trình tuyển chọn tài năng làm gì chứ.”
Hứa Diệp quá biết nhắng nhít.
Trong nháy mắt, Trương Quang Vinh lại trở nên vui vẻ.
“Hiệu quả của chương trình rất tốt.”
Đối với ông ấy, đây chính là chuyện tốt.
Trong phòng luyện tập.
Tất cả mọi người đều đang uống trà sữa, chỉ có phong cách của Hứa Diệp là không đúng.
Trà sữa của hắn bị úp ngược lại.
Các thí sinh đã hoàn toàn bất lực rồi.
Hoặc nói là thói quen.
Cái tên Hứa Diệp này đã kết nối với với hai chữ “dở hơi” rồi.
Từ Nam Gia không nhịn được hỏi: “Hứa Diệp, tại sao cậu phải cắm ống hút từ đáy ly vào chứ?”
Hứa Diệp nói: “Bởi vì như thế sẽ uống rất ngon.”
Từ Nam Gia nhíu mày, nghiêm túc suy nghĩ.
“Thật vậy sao? Hay là tôi cũng thử một chút nhỉ?”
Cô ấy cầm ly trà sữa của mình lên.
Ly trà sữa này là ly không đường.
Nghệ sĩ giống như cô ấy, thức ăn bình thường đều rất cần chú ý.
Hôm nay là phá lệ, cô ấy có thể uống một ly trà sữa, nhưng phải là không đường.
Từ Nam Gia cầm trà sữa lên, lật ngược lại, sau đó dùng sức cắm ống hút vào.
Dù sao thì phần đáy cũng rất cứng, muốn cắm vào cũng không dễ lắm.
Từ Nam Gia dùng sức một phen, lúc này mới đâm được một cái lỗ, cắm vào.
Đôi môi anh đào của cô ấy ngậm vào ống hút, hít một hơi.
Cô ấy nhướng mày một cái.
“Hình như mùi vị có hơi khác thật.”
Trong phòng livestream, bình luận chạy ngang qua.
“Rồi xong, chị Nam Gia đã bị dạy hư rồi.”
“Không ngờ người đầu tiên bị Hứa Diệp dắt mũi là khách quý chứ không phải thí sinh!”
“Nữ thần của em ơi, chị đừng như thế mà! Em sợ quá đi mất!”
“Đồ quỷ Hứa Diệp, trả nữ thần cho tôi!”
Lúc này, Hứa Diệp xé một tấm thẻ từ trên ly trà sữa xuống.
Đây là thẻ rút thưởng của ly trà sữa này.
Mỗi ly đều có một tấm.
Sau khi xé xuống, bên trong sẽ viết có trúng thưởng hay không.
Hứa Diệp nhìn thấy trên tấm thẻ này của hắn có viết một dòng chữ “thêm một ly nữa”.
Hắn cười nói: “Tôi trúng thưởng rồi! Thêm một ly nữa!”
Hắn đã lớn như thế rồi, nhưng đây là lần đầu tiên trúng thưởng.
Hắn đưa thẻ cho Từ Nam Gia.
“Cô Từ, tặng cô đấy.”
Ánh mắt Từ Nam Gia tỏa sáng lấp lánh.
“Wow! Tôi hay mua trà sữa này nhưng chưa từng trúng thưởng bao giờ!”
Cô ấy nhận lấy tấm thẻ, phía trên xuất hiện dòng chữ “thêm một ly nữa” thật.
Những thí sinh khác cũng rối rít xé thẻ trên ly trà sữa xuống.
“Tôi không trúng thưởng.”
“Tôi cũng không có.”
Cuối cùng tất cả mọi người đều xụ mặt xuống, chỉ có một mình Hứa Diệp trúng thưởng.
“Hình như vận may của mình cũng không tệ lắm.” Hứa Diệp nghĩ thầm.
Hiệu quả chương trình trong buổi livestream sáng nay rất tốt.
Chờ đến buổi chiều, các thí sinh lại tụ tập ở phòng tập.
Buổi sáng mọi người đã làm quen với nhau, buổi chiều liền tiến thẳng vào vấn đề chính.
Từ Nam Gia đứng trước mặt mọi người, nói: “Tiết mục tiếp theo là lần đầu tiên mọi người biểu diễn công khai trước mặt người xem, hiệu quả sân khấu rất quan trọng, tổ chương trình đã yêu cầu là phải hát nhảy, tiết mục biểu diễn cụ thể thì sau đó mọi người hãy bàn bạc với giáo viên tổ vũ đạo, mấy ngày nay tôi chủ yếu sẽ dạy cho mọi người kiến thức vũ đạo cơ bản.”
Đa phần các thí sinh ở đây đều chưa từng tiếp xúc với huấn luyện vũ đạo.
Trước kia, khi ở công ty giải trí Thanh Quang, Hứa Diệp từng học vũ đạo một khoảng thời gian.
Ở phương diện này hắn cũng không có nhiều tài năng lắm, dù sao thì hắn nhập môn quá muộn, cơ thể đã trưởng thành rồi.
Tổ chương trình sắp xếp như thế cũng là hợp tình hợp lý.
“Tiếp theo, mọi người sẽ cùng tôi luyện tập.” Từ Nam Gia bắt đầu chỉ huy.
Khí chất của cô ấy thật sự rất giống với một cô giáo.
Là cô giáo chân chính, chứ không phải một giáo viên hiếm khi tham gia diễn xuất đóng phim nào đó.
Hứa Diệp cũng luyện cùng.
Thiên phú tính hài hòa cơ thể lập tức được bày ra.
Cho dù là động tác gì, hắn đều có thể làm được, hơn nữa còn rất tự nhiên, cơ thể cũng không cứng ngắc.
Học tập, làm ít công to.
Sau khi luyện tập được một tiếng.
Trước mắt Hứa Diệp xuất hiện một hàng chữ số.
【Nhảy múa +0.1!】
“Quả nhiên có ích!”
Lúc này, Từ Nam Gia đi đến bên cạnh Hứa Diệp.
Động tác của Hứa Diệp có hơi không đúng tiêu chuẩn.
Từ Nam Gia do dự một chút, cô ấy muốn giúp Hứa Diệp chỉnh động tác, thế nhưng chắc chắn phải tiếp xúc cơ thể.
Cô ấy đã ra mắt được mấy năm, nhưng chưa từng tiếp xúc cơ thể với người khác giới, bình thường cũng rất chú ý.