Chương 116
Kỵ sĩ tiến công không thể đạt tốc độ cao nhất ngay từ đầu, thể lực của ngựa có hạn, chỉ có thể trong khoảng thời gian ngắn giữ được tốc độ cao. Thông thường, ở phạm vi 1000 tới 800 mét, họ sẽ để ngựa chạy chậm, đến 500 mét ngựa sẽ tăng tốc từ từ, cuối cùng đến 200 mét sẽ chạy nước rút.
Mà mười hai khẩu pháo Napoleon này tầm bắn cao nhất theo lý thuyết là tới 1300 mét. Có lẽ vì nguyên nhân tầm nhìn, viên pháo bắn ra khoảng cách trên nghìn mét đã vô phương nhìn thấy, vì vậy hắn chỉ có huấn luyện khai hỏa ở khoảng cách 800 mét. Ở khoảng cách này, độ chính xác của khẩu pháo có thể đảm bảo, cộng thêm sau khi đạn pháo tiếp đất sẽ nảy về phía trước, tạo thành sát thương một đường thẳng, với mục tiêu là số đông người như thế này thì độ chính xác khá cao.
Công tước Ryan lệnh cho lính đánh thuê tiến lên, lại gọi kỵ sĩ gia tốc trong khu vực chờ lệnh, thường ngày mà nói, khu vực này là tuyệt đối an toàn, cung và nỏ đều không thể uy hiếp được kỵ sĩ, giữ được cự ly để tiến công nhanh chóng. Lính đánh thuê kém cỏi hơn kỵ sĩ, đứng yên một đám tụ lại chờ đợi, là bia ngắm rất tốt cho tổ hỏa pháo ngắm bắn.
Công tước không biết rằng, ngay khi quân đội của hắn bước vào mảnh đất này, cũng đã bước vào chiến trường mà Roland đã chuẩn bị tốt. Chính giữa là con đường bằng phẳng rộng rãi, hai bên đã bị Leaf nhồi nhét rất nhiều cây cỏ thực vật, trong đó che dấu rất nhiều bụi gai, dây leo, nếu như kỵ sĩ muốn đánh bọc ra phía sau, chỉ có thể di chuyển với tốc độ rất chậm. Trong phạm vi ngàn mét đều đã được Soria đánh dấu cự ly rõ ràng, ở trên không trung là Lightning nhìn bao quát toàn cục, chiến trường bị chia thành nhiều đoạn có màu sắc bất đồng, giống như địch nhân đang thẳng theo một cây thước tiến lên vậy, đội pháo binh không cần tính toán cự ly bằng cảm giác, chỉ cần dựa theo trình tự diễn tập từ trước là được .
Vannah ở tổ mười hai là người đầu tiên rống lên. Thuốc nổ bốc cháy, sinh ra lực đẩy cực lớn đẩy viên đạn bay ra ngoài với tốc độ 400 mét một giây. chỉ trong hai nhịp thở, xuyên qua giữa hai kỵ sĩ, nện trên mặt đất, rơi vào con đường bên cạnh bãi cỏ. Bắn bùn đất và đá vụn tung tóe làm cho ngựa xung quanh hốt hoảng nhảy hai chân trước lên, một người trong đó không phản ứng kịp, ngã từ trên lưng ngựa xuống. Hai viên đạn nữa theo sát phía sau rơi xuống, liên túc bắn tung bùn đất lên. Trong bốn khẩu pháo khai hỏa, chỉ có một khẩu là may mắn, tên kị sĩ đang điều khiển ngựa trùng hợp đứng ngay trước họng pháo, mũ giáp trước đạn pháo trở nên mềm yếu, quả cầu đen bằng sắt xuyên thủng cả cơ thể hắn từ đằng trước ra đằng sau, sau đó đập trên mặt đất nảy lên, đập vào ngựa của một tên kỵ sĩ khác. Ngựa của hắn cũng nổ tung, nội tạng văng đầy đất. Nếu mà kỵ sĩ tăng tốc độ lên, vòng bắn pháo thứ hai sẽ khó bắn trúng hơn, nhưng sự đả kích bất chợt này đã làm cho liên quân hoảng sợ, bọn họ thậm chí còn không biết đòn tấn công này từ đâu mà đến, dùng phương thức gì bắn ra đạn pháo với tốc độ vượt qua mắt thường, Kỵ sĩ không nhận được lệnh tiến công, đành ghìm ngựa tại chỗ, trấn an nó.
Tổ đội của Vannah là đội nhanh nhất hoàn thành xong việc nhồi đạn, đợt pháo kích thứ hai bắt đầu.
Cơ thể máu thịt dưới sức mạnh của vũ khí nóng trở nên yếu ớt và mong manh, một khi bị đạn pháo sượt qua người thì không tránh khỏi trọng thương. Mục tiêu bị trúng thì sẽ cơ thể sẽ trực tiếp bị chia thành nhiều đoạn và vài bãi máu tươi. Đến lần bắn thứ hai này, mọi người mới miễn cưỡng thấy được một cái bóng mờ màu đen, tùy ý cướp đoạt sinh mạng của đồng bạn.
Hai đợt pháo kích buông xuống, công tước rốt cuộc đã đem những tia lửa ở trận doanh địch, tiếng nổ vang và những đòn công kích không hiểu này liên lạc thành một chỗ. Đối phương dường như đang có một loại vũ khí không thể tưởng tượng được, nó có tầm bắn vượt xa cung nỏ, có thể sánh ngang với máy bắn đá. Sau khi nghĩ thông, công tước lập tức ra lệnh cho thủ hạ thổi kèn tiến công, chỉ cần tiến lại gần hơn thì loại vũ khí tầm xa này sẽ mất đi tác dụng.
Nhưng bọn kỵ sĩ phản ứng lại bất đồng. Một nhóm sau khi nghe hiệu lệnh thì tăng tốc tiến về phía trấn nhỏ, một nhóm còn đang ráng điều khiển ngựa của mình, mà còn có một bộ phận nhỏ đang lùi lại phía sau, cộng thêm đám lính đánh thuê đang do dự , cảnh tượng hỗn loạn không chịu nổi.
Nương theo bọn kỵ sĩ xuất kích, đội pháo binh ngoại trừ việc nhồi đạn cho đợt bắn thứ ba, bọn họ còn phải di động khung pháo đi. Lúc này, Lightning trở lại trên đầu phòng tuyến, trong tay quấn băng đã đổi thành màu đỏ. Màu đỏ ý nghĩa là đối phương đã đến gần cự ly 500 mét, mà ở khoảng này, độ chính xác của hỏa pháo đã đạt tới tám mươi phần trăm.
Vannah hô lớn: "Đã nhắm chuẩn phương hướng ! Nhanh, châm lửa, châm lửa!"
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, hắn chẳng thèm quan tâm đến kết quả, trực tiếp xoay người nói với tên hậu cần đạn dược :"Đạn văng miểng, đem Đạn văng miểng đến đây mau!"
Tại huấn luyện pháo binh, điện hạ đã nhiều lần nhấn mạnh, nếu như thấy tín hiệu màu đỏ, nếu đã lắp đạn thì mau chóng bắn ra và gắn Đạn văng miểng vào. Nếu như chưa lắp đạn thì cũng thay bằng Đạn văng miểng, chờ đợi đối phương đến phạm vị 300 mét thì bắn ra.
Đạn văng miểng bề ngoài nhìn giống như một cái thùng rượu gỗ, trong đó chất đầy những hộp nhỏ, trong hộp chứa mảnh kim loại nhỏ và mạt cưa, sau đó đóng chặt lại bằng một miếng gỗ mỏng.
Ngay khi Lightning phát ra tín hiệu màu tím, bốn khẩu pháo hầu như là bắn cùng lúc. Đây cũng là lần đầu tiên Vannah sử dụng Đạn văng miệng vào thực chiến, theo như điện hạ nói thì Đạn văng miểng đã phóng ra thì rất khó thu về, cho nên họ chỉ học cách lắp đạn vào bắn thôi. Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến loại đạn pháo đặc thù có thể tạo sát thương rất nghiêm trọng này.
Nắp thùng sau khi từ họng pháo bắn ra bị áp lực lớn làm cho tan vỡ, bên trong có vô số mạt cưa và mảnh sắc nhọn bay như mưa về hướng kẻ địch, kỵ sĩ đến gần 300 mét đều bị cơn mưa kim loại này bao trùm. Từ trên thân người đến ngựa nổi lên vô số vệt máu, người chết ngã xuống từng mảng lớn. Nhiều mảnh kim loại sau khi đâm xuyên kỵ sĩ đứng trước, còn dư lực liền tiếp tục xuyên thấu kẻ đằng sau. Những kỵ sĩ may mắn không bị màn mưa kim loại này bao trùm đã đạt đến cự ly chạy nước rút, trong đầu họ hiện tại chỉ có một ý nghĩ là phải công phá cái phòng tuyến yếu nhược này, chỉ biết co đầu rút cổ giết hại bọn họ. Liếc qua 150 mét cự ly chỉ tốn cỡ hai mươi nhịp thở, các kỵ sĩ còn lại đều cúi người, thúc ngựa chạy tốc độ nhanh nhất. Nhưng cái 150 mét cuối cùng này nhìn thì gần ngay trước mắt, lại là cự ly không thể chạm tới, một loạt Đạn văng miểng tiếp theo gần như làm bọn chúng sụp đổ, ở cự ly 100 mét, mỗi viên pháo bắn ra đều có thể trúng hai đến ba tên, trước họng pháo bây giờ chính là khu vực chết chóc, hơn hai mươi kỵ sĩ phóng đến gần nhất không ai may mắn thoát chết.
Đội ngũ hỏng bét.
Bởi vì sợ hãi mà đội ngũ trở nên tán loạn, không còn khả năng chiến đấu, những kỵ sĩ phía sau đều chuyển đầu ngựa, thoát ly khỏi chiến trường. Nhìn thấy đoàn kỵ sĩ quay đầu mà chạy, đoàn lính đánh thuê dĩ nhiên không nguyện ý tiếp tục tiến lên, bọn họ trước đến giờ là nhận tiền làm việc, loại liều mạng mua bán lỗ vốn này không ai điên lại đi làm. Hiện tại đến lúc rút lui, lính đánh thuê chạy trốn còn nhanh hơn người khác.
Liên quân của công tước Ryan tan tác, cục diện trở nên mất khống chế, mọi người chen chúc về đằng sau chạy thục mạng, ngược lại nhiều người bị dẫm đạp chết, cũng không ai rảnh bận tâm, chỉ hận mình vì sao không mọc ra thêm hai cái chân để chạy.
Du kích ca bắt đầu vang vọng chiến trường, nhiều toán bộ binh từ trong trấn nhanh xong tràn ra ngoài thu dọn chiến trường.