Chương 123
Vào ngày thứ tư, Roland quyết định triệu tập tất cả quý tộc lớn nhỏ khu vực cứ điểm đến đại sảnh lâu đài.
Mặc dù đại đa số mọi người đều đã biết tin này, hắn cảm thấy mình cần phải nhấn mạnh một lần nữa ngay trước mặt – miền Tây đã thay đổi chủ nhân mới.
Khi hắn nói ra tin mình sẽ trở về trấn Bentham, đồng thời giao lại cứ điểm cho con trai cả gia tộc Lonicera quản lý, mọi người ngay lập tức bàn luận rôm rả. Tất nhiên không có người nào tình nguyện ra mặt ý kiến vào thời điểm này, đầu của Công tước vẫn còn đang treo trên cửa thành, và tin Timothy đại bại khiến cho những phần tử muốn sử dụng ngoại lực không cách nào hành động.
Ngoại trừ những kỵ sĩ của gia tộc Lonicera được chuộc về, những kỵ sĩ bị bắt không được trả tiền chuộc còn lại cùng đám lính đánh thuê bị áp giải trở về trấn Bentham. Trong kế hoạch của Roland, tất cả lính đánh thuê đều đưa đi đào quặng, tiến hành cải tạo lao động, còn kỵ sĩ thì trong quá trình khảo sát thái độ hối cải rồi sẽ lựa chọn thuê dùng – dù sao phần lớn kỵ sĩ đều biết chữ, có thể dùng làm giáo viên dạy vỡ lòng phổ cập giáo cập. Tất nhiên, cả đời này họ cũng không được phép đụng đến vũ khí nữa.
Kể từ đó, thế lực của gia tộc Lonicera có thể đè ép bốn gia tộc còn lại, vũ lực trong tay vừa đủ dùng để phòng vệ cứ điểm Epic và lãnh địa Bá tước, Roland nghĩ, còn về phần mạch nước ngầm bên dưới bắt đồng hoạt động thì là chuyện Petrov phải lo.
Trong mấy ngày nay, hắn còn bỏ thời gian phát thân vệ ra đi bắt về một đám quan viên làm cho dân trấn Bentham chết đói hai năm trước, bao gồm cả đại thần tài vụ Ferrero, bọn chúng sẽ bị dân chúng phán xét tại trấn Bentham. Điều đáng tiếc duy nhất là đầu sỏ âm mưu đốt lương thực hại chết Grayhound - Bá tước Elk đã chết ở chiến trường, không thể bị phán xét.
Hiện tại, giao thông giữa cứ điểm Epic và trấn Bentham đã hoàn toàn khôi phục, một tuần sau đó mỗi ngày sẽ đều có hơn mười chiếc thuyền buồm không ngừng vận chuyển vật tư về phía trấn Bentham. Roland cảm thấy sắp tới Barov chuẩn bị bận bịu điên cuồng rồi, vừa tiếp nhận tiền bạc cướp được từ Công tước, lại phải sắp xếp cho rất nhiều di dân, cũng không biết Karl đã xây dựng xong chòi gỗ cho dân tạm cư chưa.
Nghĩ đến đây, hắn không nhịn được muốn nhanh chóng quay về trấn Bentham, bắt đầu chủ trì công nghiệp nông nghiệp to lớn.
Chiêu đãi các quý tộc dùng bữa trưa xong, vào lúc Roland định đi ngủ trưa thì lâu đài tiếp đón một vị khách rất đặc biệt.
Đại tế ti Taylor của giáo đường cứ điểm Epic.
Roland ngay lập tức không còn buồn ngủ nữa.
Khác với trấn Bentham, giáo hội cắm rễ tại nơi này đã lâu, không những xây dựng giáo đường mà còn phái một vị Đại tế ti đến đóng quân ở đây. Đây cũng là nguyên nhân chính hoàng tử quyết định về phát triển trấn Bentham – trải ca thời gian dài bị giáo hội ảnh hưởng, bất kỳ một dân chúng nào cũng đều có thể trở thành tai mắt của chúng, mình sẽ bị quản chế khắp nơi, hơn nữa gia tăng gấp bội nguy hiểm bị phát hiện cho các phù thủy. Trừ khi nhổ tận gốc giáo đường, nếu không cải cách của hắn nửa bước khó đi.
Đối với chuyện thay đổi lãnh chúa này, giáo hội quan tâm đến là chuyện vô cùng bình thường, Roland ngược lại cảm thấy kỳ lạ, bọn họ có thể chờ đến hôm nay mới phái ra đại biểu liên hệ với mình. Người đến thân phận cũng không đơn giản, có thể nhận chức Đại tế ti đều là nhân vật cao tầng trong giáo hội, phụ trách giám thị một phương, lãnh địa quản lý cũng giống như Công tước của vương quốc.
Hắn theo thường lệ gặp đối phương ở đại sảnh.
Đại tế ti Taylor là một người đàn ông trung niên, mặc áo trong màu trắng và khoác ngoài xanh dương theo phong cách chuẩn của giáo hội, tuổi chừng bốn mươi, quần áo mặt mũi vô cùng gọn gàng sạch sẽ, lời nói cử chỉ như một vị quý tộc nho nhã lễ độ. Nếu không phải Roland là người của hoàng gia và ủng hộ phù thủy, chỉ e là ai nói chuyện với người như vậy cũng sẽ rất vui vẻ.
Đại tế ti trên người nhất định có mang đá thần thạch cao cấp, để tránh chuyện ngoài ý muốn trước khi gặp Roland đã cố tình dặn dò Nightingale cách xa đối phương ra.
Sau khi Taylor hành lễ, Roland mời hắn ngồi và cho người hầu bưng nước trà lên.
Không quan tâm hắn nghĩ gì bên trong, ít nhất thể hiện ra ngoài phải ra dáng một chút.
“Thưa hoàng tử điện hạ tôn kính, tôi đại biểu cho Thánh thành đến chúc phúc cho ngài,” Tay cười nói, “Ngài đã thật sự trở thành người đứng đầu miền Tây, nguyện thần linh phù hộ cho ngài.”
“Cảm ơn,” Roland trả lời giọng thoải mái, “Xem ra giáo hội cũng không quan tâm đến chuyện ta xử lý Công tước Ryan và cướp cứ điểm Epic nhỉ.”
“Chúng tôi rất ít khi can thiệp vào tranh chấp thế tục, chỉ cần có một vị quốc vương tài đức sáng suốt có thể làm cho dân chúng sống thật tốt là được. Còn hắn thuộc về gia tộc nào, có mang dòng máu hoàng gia hay không thì không phải là thứ giáo hội quan tâm. Trên thực tế, chức vụ trong giáo hội chưa bao giờ dựa vào thân phận, tôi trước đây chỉ là con trai của một nông dân, hiện tại vẫn có thể đảm nhiệm chức vụ Đại tế ti,” hắn cười cười, “Xin cho phép tôi nói thẳng, thưa điện hạ, chỉ sợ là không có đứa con trai nông dân có thể lên làm Công tước được nhỉ?”
Nếu tên con trai nông dân đó tự phát động khởi nghĩa đả đảo vương thất, không chừng hắn còn làm được cả quốc vương kìa. Roland trong bụng nghĩ như vậy nhưng ngoài miệng lại không phản đối, trực tiếp thay đổi chủ đề, “Như vậy hôm nay ngươi đến đây chỉ để chúc phúc cho ta thôi sao?”
“Chhúc phúc chỉ là một phần, tôi còn mang đến đề nghị hợp tác nữa.”
“Hợp tác? Hợp tác cái gì?”
“Trên phương diện mở rộng lãnh địa và thế lực, chúng tôi có thể cung cấp cho ngài trợ giúp.”
“Trợ giúp…” Roland cau mày nói, “Vừa mới rồi ngươi còn nói cái gì mà rất ít can thiệp vào tranh chấp thế tục.”
“Rất ít can thiệp không có nghĩa là không can thiệp,” Đại tế ti bình thản nói, “Hiện tại sự tranh đấu giữa anh của ngài Timothy cùng tam công chúa Garcia đã làm cho dân chúng miền Nam lầm than. Tôi đã nói rồi, chỉ cần có thể giúp cho dân chúng trải qua sinh hoạt bình an, giáo hội sẽ công nhận đó là một vị quốc vương đáng tôn kính. Mà ngài, chính là người đó.”
Roland ngẩn người, đối phương đây là muốn giúp mình tranh đoạt vương vị? Hắn vô thức hỏi, “Vì sao?”
“Ngài lãnh đạo dân chúng trấn Bentham chống lại tà thú, bình yên vượt qua Tà Nguyệt, điều này chứng minh năng lực và dũng khí của ngài. Ngaài mua rất nhiều lương thực từ trấn Willow, có thể thấy được ngài không muốn dân chúng đói khát, đây là sự nhân từ. Mang trên người ba đức tính cao quý, lại là huyết mạch hoàng gia, đó là lý do chúng tôi lựa chọn ngài.”
Roland hoàn toàn không tin một lời nào hắn nói cả, tuy nhiên điều này ít nhất chứng minh được rằng, dù trấn Bentham nằm hẻo lánh trong vùng núi tuyết, giáo hội vẫn luôn luôn chăm chú nhìn theo dõi vùng đất vắng vẻ này.
“Vậy thì trợ giúp thế nào, phái thẩm phán quân giúp ta chiến đấu chăng?”
“Chúng tôi cũng muốn nhanh chóng kết thúc chiến loạn, nhưng nếu làm vậy thì sẽ gây phản cảm cho phần lớn quý tộc, cho nên chúng tôi chỉ có thể hỗ trợ cung cấp vật tư mà thôi,” Đại tế ti lấy ra hai viên thuốc một đen một đỏ từ trong ngực ra, “đây là thành phẩm của Thánh thành thần luyện thất – một tồn tại tựa như phòng luyện kim của các ngài, viên màu đỏ có thể ban cho thuộc hạ ngài sức mạnh cường đại tạm thời, còn viên màu đen sẽ giúp cho khả năng chịu đựng đau đớn, chịu lạnh và chịu nóng tăng lên gấp mấy lần. Có hai loại thuốc này, quân đội của ngài không ai có thể ngăn cản. Giáo hội chỉ thu của ngài chi phí sản xuất cơ bản nhất mà thôi,” hắn dừng lại một chút, “1.5 kim long. Còn hai viên thuốc này là vật mẫu đưa tặng cho ngài dùng thử để chứng minh tôi không nói sai.”
“Yêu cầu hồi báo của các ngươi là gì? Mở rộng phạm vi truyền giáo, trên mỡi lãnh địa đều xây dựng giáo đường?”
“Như thế thì quá tốt, nhưng mà vốn chúng tôi chỉ cầu dẹp yên chiến loạn mà thôi. Chỉ cần nhân dân bình an, tự nhiên sẽ có tâm hướng về thần linh.”
Roland nhận lấy hai viên thuốc, “Nghe quả là rất thần kỳ, nhưng tạm thời ta cũng không có ý định tranh giành vương vị Greyfort, cho dù là Timothy hay Garcia thì cũng đều là anh chị em ruột thịt với ta, ta không muốn thương tổn bọn họ.”
“Ta có thể hiểu,” Đại tế ti cười, “Chỉ là đến một lúc nào đó tình thân cũng không thể chống lại được sự hấp dẫn của quyền lực, nhất là khi ngài trở thành chướng ngại vật trên con đường cướp lấy quyền lợi của họ. Viên thuốc này chỉ là điểm bắt đầu, chúng tôi còn có thể cung cấp cho ngài rất nhiều trợ giúp, nếu ngài quyết định đứng dậy hành động, bất cứ lúc nào có thể đến giáo đường tìm tôi.” Nói đến đây, hắn đứng dậy xoay người hành lễ, “Tôi đã chuyển đến ngài lời mời của Giáo hội, nguyện thần linh tồn tại cùng ngài, thưa điện hạ.”