Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra

Chương 159

Chương 159


Trước khi Roland gặp mặt phù thủy mới đã nghe Tasian báo cả kỹ càng tình huống.
Hắn không ngờ Tilly Wimbledon vốn mất tích đã lâu nay lại trở thành lãnh đạo của một tổ chức phù thủy khác, mà lại còn đi trước mình triệu tập hơn một nửa số phù thủy trong vương quốc. Càng không thể tha thứ là hiện tại nàng lại còn muốn thò móng vuốt vào lãnh địa của mình.
Theo như Nightingale nói, vị phù thủy trước mắt này là một người siêu phàm, năng lực rất có thể là thiên về loại hình chiến đấu.
Bất luận phù thủy siêu phàm nào cũng cần phải đối phó cẩn thận, vì vậy khi gặp Ashes trong văn phòng mình, Roland ngoại trừ Nightingale tàng hình bên cạnh còn thêm Anna đứng trước mặt. Phía trước bàn làm việc có một vài tia lửa đen rất bé nhỏ tạo thành một tấm lưới mắt thường không nhận ra, chỉ cần nàng dám xông đến nhất định sẽ bị những sợi dây này cắt thành từng khúc.
Khi phù thủy siêu phàm không sử dụng đá thần phạt thì họ cũng không chiếm ưu thế trong khi chiến đấu với phù thủy khác, chỉ khi nào đeo đá thần phạt trên người họ mới có được khả năng đàn áp tuyệt đối. Cũng may đá thần phạt là thứ bị tất cả phù thủy căm hận, Ashes hẳn là cũng nghĩ đến khía cạnh này cho nên khi đến trấn Border lôi kéo phù thủy không mang trên người thứ đồ tiêu chí của giáo hội này.
“Phù thủy của ngươi? Đừng tự cao tự đại, các nàng đều là người còn sống sờ sờ ra chứ không phải đồ vật cá nhân của ngươi!” Ashes lạnh lùng nói.
Roland lập tức đứng hình, lần đầu tiên kể từ sau khi xuyên việt bị người khác chặn họng. Bình thường đã quen xưng hô dân chúng của ta các kiểu bây giờ lại bị nàng dùng ngôn luận dân chủ phê phán làm cho hắn vô cùng xấu hổ. Mặc dù trong thời đại này, xưng hô như vậy với người và đồ vật trong lãnh địa của lãnh chúa không có vấn đề gì, nhưng hiện tại nhấn mạnh chuyện đó trước mặt Nightingale và Anna thì chỉ có thể là EQ quá thấp, bị đối phương dụ vào hố.
Vì vậy hắn ho hai tiếng, biết nghe lời phải mà nói: “Ta cho đến nay vẫn chưa từng nghĩ như vậy. Các nàng ở lại trấn Border là xuất phát từ ý nguyện của mình, mà ta cũng tin tưởng đây là nơi tốt nhất cho các nàng. Về phần Fjord mà ngươi nhắc đến, chưa nói đến hành trình vượt biển bản thân nó đã vô cùng nguy hiểm, lại thêm Fjord khí hậu thay đổi thất thường, hàng năm đều gặp phải bão lớn sóng thần, căn bản không phải lả một nơi thích hợp để sinh sống.”
“Nhưng ít ra lực lượng của giáo hội ở đó vô cùng bé nhỏ. Phù thủy có thể dựa vào năng lực của mình cải tạo quê nhà, chống lại thiên tai, nhưng lại không cách nào chống lại được giáo hội có trong tay đá thần phạt, đừng nói đến thần phạt quân.” Ashes nói thẳng không lưu tình, “Ngươi có biết mình đã làm chuyện ngu xuẩn như thế nào không? Phát tán tin tức ra ngoài chỉ làm cho giáo hội tìm đến tận cửa, thứ lỗi cho ta nói thẳng, ngươi không có biện pháp nào chống lại thần phạt quân cả. Để cho phù thủy rời khỏi lãnh địa của ngươi mới là lựa chọn chính xác nhất có thể tranh khỏi bi kịch.”
Roland trước đó đã nghe Wendy nói đến tin tức về thần phạt quân, hắn biết rõ dùng thực lực đến thuyết phục đối phương có hiệu quả hơn bất kỳ lời nói nào. Tất nhiên hắn có thể mặc kệ Ashes, tuy nhiên nếu thế thì đồng nghĩa với bỏ qua tất cả phù thủy dưới quyền Tilly Wimbledon. Mặc dù chỉ là hy vọng xa vời nhưng hắn vẫn muốn thử xem.
“Ngươi có thể đồng thời chống lại bao nhiêu tên thần phạt quân?” Hắn hỏi.
Ashes biểu lộ hơi nghi hoặc, cuối cùng nàng vẫn đưa ra ba ngón tay, “Ta có thể ứng phó được khoảng ba tên.”
“Như vậy thì đánh một trận xem nào,” Roland ngồi thẳng dậy, nghiêm túc nói, “Để cho kết quả trận tỷ thí nói cho ngươi biết, ta rốt cuộc có hay không khả năng chiến thắng thần phạt quân.”
“Ngươi… nói cái gì?” Ashes sửng sốt, trên khuôn mặt lạnh như băng rốt cục thể hiện thần sắc khác.
“Một trận tỷ thí công bằng, một chọi một.” Hắn nói rõ từng chữ, “Nếu như có thể chính diện đánh bại ngươi, vậy có thể chứng minh là ta có được năng lực chống lại giáo hội chứ?”
Ashes lộ ra vẻ mặt “Thằng này điên rồi”, lên tiếng “Ngươi đánh với ta? Hay là… ngươi muốn cho các phù thủy khác ra tay?”
“Tất nhiên không phải ta, lại càng không phải phù thủy, thần phạt quân nhất định là đều có đeo thần phạt chi thạch mà.” Roland cười cười, “Đối thủ của ngươi chỉ là một vị hiệp sĩ bình thường mà thôi.”
Dù có chút đáng tiếc không thể tự mình ra trận, nhưng đối phương dù sao cũng lả phù thủy siêu phàm chiến lực cực mạnh, nghe Wendy kể là biết rồi – một mình trong tu viện giết quên trời quên đất, còn có thể bỏ trốn dưới tay nhiều thần phạt quân như vậy. Cho dù là tay không hoặc kiếm gỗ cũng có thể gây ra sát thương kinh khủng. Mà hiệu quả của súng ngắn ổ xoay trong thực chiến như thế nào thì vẫn cần phải nghiên cứu thêm. Vì mục đích an toàn, hắn quyết định giao nhiệm vụ vinh quang này cho Carter. Nếu như hắn có trong tay một khẩu AK47, chắc chắn cỡ nào cũng phải tự mình xông trận.
“Hiệp sĩ bình thường…” Ashes khôi phục lại thần sắc lạnh lùng, “Nếu như ta thắng, ngươi sẽ ra lệnh cho phù thủy đi theo ta?”
“Tất nhiên là không, tương tự nếu như ngươi thua, ta cũng không cách nào bảo Tilly đem hết phù thủy của nàng mang đến đây được đúng không?”
“Vậy thì trận quyết đấu này còn ý nghĩa gì nữa?”
“Không phải quyết đấu, là tỷ thí,” Roland sửa lại, “Ý nghĩa ở chỗ làm cho ngươi biết rõ, ta không phải là hoàn toàn không có chút sức phản kháng nào khi đối mặt giáo hội. Hơn nữa nếu như ngươi thua, sau này khi trở về cũng sẽ tự nhiên nhớ rõ nơi này, nếu như Fjord không sống nổi thì miền Tây vẫn còn một vùng đất biên giới có thể cho phù thủy nơi sinh sống. Đương nhiên, nếu như ngươi thắng thì sẽ có thêm sức thuyết phục khi khuyên bảo Wendy các nàng, chẳng phải sao.”
“Ta không có khả năng thua,” Ashes nói, “Gọi hiệp sĩ của ngươi đến đi.”
“Không phải hiện tại,” Roland khoát tay, “Một tuần sau đi, ta cần phải chuẩn bị một vài thứ cần thiết cho trận tỷ thí này. Chuyện này sẽ tốn khoảng một tuần, ngươi có thể ở trong lâu đài cùng với các phù thủy khác cảm nhận sinh hoạt trong trấn nhỏ này, nói không chừng ngươi sẽ thay đổi cái nhìn lúc trước.”
“…” Nàng nhìn hoàng tử một hồi lâu rồi mới gật đầu nói, “Có lẽ không cần chờ đến bảy ngày, các nàng sẽ thay đổi cái nhìn của mình, theo ta rời khỏi trấn Border.”
Roland nhún vai.
Khi nàng xoay người đi ra cửa, hắn đột nhiên gọi lại, “À này… Ta đã từng gặp ngươi ở đâu chưa nhỉ?”
Mặc dù xác định chính mình chưa từng gặp qua khuôn mặt này, nhưng nhìn từ sau lưng đột nhiên có cảm giác quen thuộc khó hiểu. Roland hơi hơi nhớ lại, loại cảm giác quen thuộc này hình như đến từ… cung đình ở vương đô.
“Thân vệ của ngươi không nói lại cho ngươi biết sao?” Nàng nói mà không quay đầu lại, “Nếu như không phải Tilly ngăn cản ta, chỉ sợ ngươi bây giờ chỉ còn lại một tay mà thôi.”
Nightingale hiện hình trên ban công, huýt sáo, “Ngài cũng từng sờ qua cái mông nàng ta rồi?”
“Gì cơ?” Roland giật mình, “Ta hoàn toàn không nhớ trong vương cung có người như nàng. Hơn nữa cái gì gọi là CŨNG sờ qua?”
Nightingale dùng miệng tạo ra khẩu hình, hắn nhận ra nàng đang nói “Tyre” – chết tiệt, mặc dù mình đúng là có sờ mông cô nàng hầu gái trưởng đó thật, nhưng đó là do sợ người ta nhìn ra sơ hở nên phải theo thói quen sờ vào thôi! Ta còn chưa tính toán chuyện cô rình lén ta nữa kìa!
“Khụ khụ,” Anna cắt đứt câu chuyện của hai người, “Ngài thật sự nắm chắc để cho hiệp sĩ đánh bại phù thủy siêu phàm sao? Nếu như thất bại sẽ có khả năng ảnh hưởng đến sự tin tưởng của các phù thủy khác đối với ngài.”
May quá thần sắc Anna có vẻ rất bình tĩnh, Roland thở phào nhẹ nhõm, “Phù thủy cường hóa thân thể mặc dù không bị ảnh hưởng bởi đá thần phạt, nhưng bản chất vẫn là sử dụng thân thể mình để chiến đấu, so với vũ khí nóng có thể xạ kích nhanh, hạn chế của thân thể vẫn là quá lớn. Ta nghĩ ít nhất có bảy phần chiến thắng.”
Tất nhiên điều kiện kiên quyết là trong vòng một tuần hoàn thành công tác nghiên cứu chế tạo đạn dược, hắn nghĩ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất