Chương 161
Nguyên lý và kết cấu của máy phát điện một chiều mười phần đơn giản, Roland khi còn bé đã làm qua hơn mười chiếc mô tơ bốn thì, từ cái mô tơ cơ bản trong sách cho đến phiên bản siêu cấp trong truyền thuyết, còn tự mình làm cho mô tơ quay bằng một cái tay quay làm bằng dây kẽm. Những mô tơ này đều có thể xem là mô tơ một chiều cơ bản.
Máy phát điện một chiều và dòng điện một chiều trên cơ bản không khác nhau về kết cấu, từ trên bản chất mà nói, chức năng của chúng có thể hoán đổi cho nhau. Chỉ cần một cái máy khác giúp cho mô tơ quay không ngừng quanh trục quay đồng tuyến, nó có thể không ngừng phát ra dòng điện một chiều.
Dưới sự giúp đỡ của Mystery Moon và Anna, Roland chỉ tốn nửa ngày liền có thể tạo ra một máy phát điện một chiều đơn giản, toàn bộ bộ phần ngoài dùng gỗ chế tạo, sau đó để Mystery Moon từ tính hóa. Trục quay đồng tuyến được gắn vào trên một đoạn gỗ tròn, trung tâm đoạn gỗ có một lỗ thủng, có thể cùng trục xoay của máy chạy hơi nước gắn liền. Cấu tạo như thế vừa thuận tiện chế tác, đồng thời bảo đảm các bộ phận kết nối tách biệt nhau.
Về máy chạy bằng hơi nước kiểu mới, hắn và Mystery Moon đứng ở một bên quan sát kỹ xảo như thần của Anna. Lúc cần chế tác nhiều linh kiện đủ hình dạng, nàng liền phóng lửa đen ra, bao vây những miếng sắt này vào trong, lửa đen nấu chảy rồi co rút lại, ép nó nhỏ lại thỏa mãn yêu cầu kích cỡ của linh kiện, cuối cùng cắt thành hình.
Ngày hôm sau, Roland chuẩn bị đến phía sau vườn thí nghiệm hiệu quả máy phát điện, thị vệ mang đến một tin tức làm hắn rất mừng rỡ, thủ tịch luyện kim sư của thành Redwater đã đến trấn Border, hơn nữa không phải chỉ đến một người.
Kaymer Schuider rất quyết đoán, xế chiều ngày hôm đó liền mang theo người nhà và hơn mười tên đệ tử đáp thuyền đi đến trấn Border. Tiếc là, Chamies do dự mãi sau đó liền cực tuyệt lời mời của hắn.
Hắn không có đem nội dung của bức thư nói cho người khác, người biết càng nhiều, thời gian lên đường càng lâu. Kaymer lo lắng tin tức thủy tinh pha lê chế tạo thành công sẽ rất nhanh truyền đến tai công tước, lúc đó công tước sẽ không dể dàng buông tha loại chế phẩm xa xỉ có lợi nhuận cao ngất đó mà cho mình rời đi.
Hắn đã đem cách điều chế pha lê và phương pháp ghi lại trên tấm da dê, lưu giữ trong tủ công thức của phòng thí nghiệm, coi như là báo đáp tài chính khổng lồ xây dựng xưởng luyện kim mà công tước đầu tư vào. Có điều trước luyện kim chân lý ở trước mắt, cho dù là thủy tinh pha lê hay là xưởng luyện kim đều không đáng nhắc tới.
Năm ngày sau, Kaymer rốt cuộc gặp được chủ nhân bức thư này, lãnh chúa của trấn Border, Roland Wimbledon.
Trong phòng tiếp khách, hắn vừa thi lễ xong, chưa kịp ngồi xuống, đã không chờ đợi được nói:" Điện hạ, ta muốn cùng luyện kim sư của ngài nói chuyện."
"Luyện kim sư của ta?" Đối phương cười, "Trước khi ngươi tới, trấn Border không có một luyện kim sư nào. Bất quá, bây giờ chính người là luyện kim sư của ta."
"Ngày nói là.... Những công thức luyện kim kia đều là do chính ngài ghi? Kaymer trực tiếp bỏ qua nửa câu sau, sắc mặt tái nhợt, Hắn đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng, đối phương là hoàng tử, tiếp nhận tri thức từ đạo sư cung đình, nếu hắn đều biết rõ những thứ này, chẳng phải nói hiệp hội luyện kim tại vương đô đã sớm nắm giữ bản chất biến hóa của luyện kim? Chính mình đây còn vọng tưởng giỏi hơn bọn họ, nói ra quả thật buồn cười.
"Không hoàn toàn, " Roland nói ra, "Những công thức này đều là từ sách cổ hơn bốn trăm năm trước, ta cũng ngẫu nhiên phát hiện ra chúng. Tại bốn trăm năm trước, bọn họ dường như gọi luyện kim là "Hóa học".
"Hóa... Học?" Kaymer nghe được công thức cũng không phải từ hiệp hội luyện kim vương đô, trong lòng dễ chịu không ít, bất quá vương tử nói ra đáp án làm cho hắn càng thêm kinh hãi. Sách vở luyện kim của hơn bốn trăm năm trước? Phải biết hiệp hội luyện kim vương đô cũng chỉ mới có hai trăm năm lịch sử thôi, chẳng lẽ hậu nhân không bằng tiền nhân?
"Không sai, trong sách, những học giả kia đưa ra một giả thiết, gọi là định luật bảo toàn vật chất. Thế gian vạn vật cũng không tự nhiên biến mất hoặc tăng nhiều, chúng nó chỉ từ hình thái này chuyển thành hình thái khác, nói thí dụ như món điểm tâm này, ' Roland chỉ vào cái bánh ngọt trên bàn, "Ngươi ăn vào bụng, có một phần được ngươi hấp thu, một phần bài tiết ra ngoài cơ thể, nếu so sánh phần hấp thu và bài tiết so với nguyên bản, trọng lượng của chúng hẳn là bằng nhau."
"Mọi thứ.... Điện hạ, " Kaymer suy nghĩ nói, " Ta nếu như đem một đoạn gỗ đốt thành bột phấn, bất luận ước lượng thế nào, bột phấn đều so với đoạn gỗ nhẹ đi rất nhiều. Nếu vật chất là bất diệt, cái phần bị mất đi kia là đi nơi nào rồi?"
"Những cái này trong sách cũng có giải thích, " Roland cười nói, "Chúng nó biến thành thể khí và nước. Mà nước bị ngọn lửa làm cho bốc hơi, cho nên cuối cùng ngươi chỉ còn có thể thấy được cặn lưu lại."
"Thể khí?" Kaymer cảm thấy trong đầu có đồ vật gì đó sinh động hiện ra, "Chẳng lẽ không khí cũng có sức nặng ?"
"Đương nhiên, vật chất đều có trọng lượng." Hoàng tử gật đầu, "Muốn nghiệm chứng rất đơn giản, ngươi bỏ vào bình chứa một đống gỗ vụn, sau đó đốt cháy đám gỗ vụn, ngươi sẽ phát hiện ra là cân nặng của cái chai sẽ không thay đổi. Bởi vì khí thoát ra từ thiêu đốt không thể chạy ra ngoài, vẫn ở yên trong cái bình."
"Cái này... Cũng là sách cổ ghi lại?" Kaymer vội vàng hỏi thăm, 'Có thể cho ta xem quyển sách đó không?"
"Nếu ngươi có thể đáp ứng vài điều kiện của ta, " Roland buông tay nói.
"Xin mời ngài nói."
"Đầu tiên, ngươi nên vì ta công tác, lương an theo thù lao của ngươi tại thành Redwater. Thứ hai, nhất định phải giữ bí mật. Nói cách khác, không được đem nội dung công tác tiết lộ cho các luyện kim sư khác. Thứ ba, nếu ngươi đồng ý thì có thể ghi lại khế ước có hiệu lực trong năm năm, sau năm năm, ngươi có thể lựa chọn ở lại hoặc rời đi, thành quả luyện kim cũng không phải giữ bí mật nữa, có thể biểu lộ cho các luyện kim sư khác hoặc hội luyện kim. Tương ứng, sau khi ngươi chấp nhận ba điều kiện này, trấn Border cung cấp cho ngươi nhà ở cùng phòng thí nghiệm hóa học. Đồng thời ta sẽ đưa quyển sách "Sở đẳng hóa học" của ta cho ngươi mượn đọc, nếu có chỗ không rõ, có thể đến hỏi ta."
Nghe xong thì điều kiện cũng không phải là hà khắc, Kaymer nghĩ thầm, tuy nhiên cái gì mà điều lệ giữ bí mật, phòng thí nghiệm hóa học, dùng từ quả là khó hiểu, nhưng ý nghĩa đại khái hắn vẫn hiểu được. Năm năm cũng không phải quá lâu, hắn vốn nghĩ là lãnh chúa sẽ yêu cầu mình vĩnh viễn ở lại trấn Border. Hơn nữa.... Cho dù điều kiện hà khắc, hắn đều đồng ý vì cái quyển sách ghi lại bản chất luyện kim kia.
Nghĩ xong, Kaymer đứng dậy thoáng khom eo: " Nguyện ý vì ngài cống hiến sức lực, hoàng tử điện hạ."
"Rất tốt, cứ quyết định vậy đi, ' hoàng tử cũng không để ý lễ tiết, "Địa điểm công tác của ngươi ở bên canh sông Xích Hà, ký khế ước xong ta sẽ dẫn ngươi đi làm quen phòng thí nghiệm, thuận tiện giới thiệu công dụng của các dụng cụ pha lê cùng các thao tác chúng."
Thủ tịch luyện kim sư cảm thấy có chút không đúng, sao vị hoàng tử điện hạ này nói đến luyện kim lại thuần thục như thế, thậm chí làm cho hắn có cảm giác là đã tính trước mọi việc? Hắn chẳng qua là một quý tộc ngẫu nhiên tiếp xúc với sách cổ luyện kim thôi ? Bất quá đây là việc nhỏ không đáng kể, hắn đè xuống nghi hoặc, hỏi, " Không biết điện hạ cần ta luyện chế những thứ gì?"
" Acid đậm đặc, càng đậm càng tốt." Hoàng tử đáp.