Chương 176
Khinh khí cầu dừng ở trên không trung nửa canh giờ, sau đó chậm rãi đáp xuống sân thượng thành chủ.
Cái giỏ vừa đáp xuống đất, những cô phù thủy khác đều bị thu hút vây quanh chỗ này, hiện tại thành viên của liên minh phù thủy đã đến đông đủ toàn bộ, Scroll mới từ tòa thị chính chạy thẳng tới đây. Nàng hỏi rõ tình huống xong vẫn thấy lo lắng, sợ cái hình cầu khổng lồ này rơi xuống.
Hoàng tử điện hạ vừa leo ra khỏi cái giỏ, Scroll và Wendy lập tức chạy lại giảng dạy một hồi, khuyên bảo đối phương không cần đích thân mạo hiểm. Hoàng tử giải thích xong hai câu, sáng suốt dùng cái phát minh ngoạn mục này thay đổi chủ đề. Nightingale cảm thấy có chút buồn cười, cũng chuẩn bị tiến đến nghênh đón, đột nhiên trong lòng cứng đờ, dừng ngay tại chỗ.
Nàng thấy Anna được điện hạ ôm từ trong cái giỏ ra, ánh mắt Anna tràn đầy vui vẻ, gò má đỏ ửng. Trên mái tóc đeo một cái cài tóc tinh xảo, phát ra hào quang chói sáng.
Nightingale nhớ tới vài ngày trước hắn đến chỉ đạo thợ rèn ở xưởng thao tác máy móc, thuận tay tự mình xử lý một nén bạc.
Đó là cài tóc điện hạ tự tay chế tạo?
Những phù thủy khác cũng ồn ào đòi ngồi lên khinh khí cầu trước tiên, rất nhanh, khí cầu lần thứ hai bay lên, ở bên trong lúc này là Anna và Nanawa.
Nightingale đứng cùng đám người bên ngoài, kinh ngạc nhìn quả khinh khí cầu bay lên càng lúc càng nhỏ. Trong đầu nàng bây giờ toàn là hình ảnh Anna tràn ngập tình ý vui vẻ.
Bình thường trên khuôn mặt luôn bình tĩnh của Anna sẽ rất ít khi lộ vẻ như thế, Nightingale đi theo hội cứu trợ qua khắp hang cùng ngõ hẽm cũng đã gặp qua không ít thần sắc cùng loại, nàng biết rõ chuyện này ý nghĩa gì, hiển nhiên điện hạ và Anna không đơn thuần chỉ là ngắm cảnh trên đó. Mặc dù có Lightning và Macy, bọn họ không thể làm cái chuyện kia, nhưng ý nghĩ này một khi đã xuất hiệt, rất khó ép xuống được, nàng đột nhiên cảm thấy trong lòng có một khối nặng nề.
Tuy đã sớm quyết định, nhưng đến thời khắc đối mặt, Nightingale phát hiện mọi chuyện không như mình nghĩ, sẽ không sao cả.
Nàng đến một góc ngồi xuống, dựa vào tường, nhìn mọi người đang ầm ĩ cả lên, đầu óc trống rỗng.
Khinh khí cầu một lần nữa đáp xuống, Nanawa leo ra khỏi cái giỏ, sau đó Leaf chiếm được tiên cơ lập tức nhảy vào.
Khi Nightingale phục hồi lại tinh thần, Roland cũng không còn ở lại sân thượng nghe Scroll giảng dạy nữa, hắn phải về văn phòng xử lý công tác bề bộn của mình. Nàng đáng lý nên theo hắn, canh giữ bên người, giống như quá khứ đã làm. Nhưng Nightingale đứng dậy, nàng phát hiện mình không thể nào bước đi được, nàng thật sự không biết hiện tại nên dùng thái độ gì đối mặt với Roland, dù cho sau khi tiến vào sương mù hắn sẽ không thấy mình, nhưng Nightingale vẫn biết rõ, bộ dạng vui vẻ của đối phương sẽ càng khiến nàng thêm khó chịu.
Cứ như vậy khinh khí cầu bay lên hạ xuống, cơ bản là mọi người đều ngồi qua một lần, Wendy đã tới bên cạnh, "Làm gì đợi ở chỗ này, không lên thử một lần sao? Từ trên không quan sát trấn nhỏ thực sự là một cảm giác rất sảng khoái."
Nếu như có cái gì so với đối mặt với Roland còn khó hơn, chính là Anna. Nightingale vội vàng chạy đi, 'Không được, ta phải trở về văn phòng." Nói xong nàng liền tiến vào sương mù, đi hai bước mới phát hiện, tại sao mình phải dùng năng lực trong đây? Quay đầu nhìn thoáng bốn phía xung quanh, nhìn vẻ mặt không giải thích được của Wendy, nàng khẽ cắn môi, nhanh chóng rời đi.
Ăn xong bữa tối, nàng trở lại phòng ngủ, lăn chổng vó xuống giường. Thẳng đến hết ngày, nàng cũng không hiện ra thân hình ở văn phòng. Khi điện hạ hô lên tên nàng, nàng cũng chỉ nhấn hai cái sau lưng hắn, tỏ vẻ mình đang ở chỗ này. Thậm chí đối phương lấy món cá muối nướng từ trong hộc bàn mà nàng bình thường rất thèm thuồng cũng không làm nàng đi ra.
"Làm sao vậy, hôm nay đã xảy ra chuyện gì? Wendy đi vào phòng ngủ, đóng cửa lại. "Ta nhìn thấy tất cả mọi người đều lên khinh khí cầu, chỉ có mình ngươi ngồi một bên."
"Không có gì." Nightingale trở mình.
"Rõ ràng có cái gì đó, "Wendy ngồi bên giường, vặn thân thể nàng lại, nhìn chằm chằm nàng một hồi lâu, "Ta còn tưởng rằng cái gì ngươi cũng nguyện ý thổ lộ với ta hết."
"..." Nightingale giả bộ nhắm mắt lại, nửa ngày sau mới thì thầm, "Bởi vì Anna."
"Anna?"
Nightingale cũng không đem hết những sự tình khiến nàng phiền lòng nói ra, bởi vì làm vậy nàng sẽ cảm thấy chính mình lòng dạ hẹp hòi, dù sao phù thủy điện hạ quen đầu tiên chính là Anna, mà không phải nàng. Còn nếu không nói, trong lòng giống như có cái gì đó chặn lại vậy, càng làm nàng khó chịu. Lúc còn trong hội cứu trợ, Wendy đã giúp đỡ nàng rất nhiều, mỗi khi nàng mê man, người đầu tiên nàng nghĩ đến luôn là Wendy, mà đối phương chưa bao giờ làm mình thất vọng. Nghĩ đến đây, nàng nhẹ nhàng cầm tay Wendy lên, đem sự tình đại khái nói ra.
Wendy sau khi nghe xong thở dài, "Anna không biết rõ sự quan trọng của việc này, ngươi cũng không hiểu sao? Lần trước đã nhắc nhở ngươi rồi, hắn không có khả năng lấy phù thủy làm vợ. Roland Wimbledon là quốc vương, cần con nối dõi kế thừa vương quốc này, từ điểm này mà nói, hắn tuyệt đối sẽ không chọn phù thủy làm vợ."
"Hắn sẽ."
"Cái gì?" Wendy giật mình.
"Roland điện hạ sẽ lấy một vị phù thủy làm vợ, " Nightingale mở to mắt, nói từng chữ, "Hắn chính miệng nói ra!"
Nàng vốn muốn giấu tin tức này tận đáy lòng, nhưng giờ cảm giác khó lý giải này làm mất đi khả năng thừa nhận của nàng.
Wendy dường như bị dọa, hơn nửa ngày sau mới nhíu mày hỏi, "Ngươi chắn chắn?"
"Là thật, " Nightingale đem câu hỏi của Scroll ngày đó lập lại, "khi hỏi "Ngài có khả năng lấy một phù thủy làm vợ " vấn đề, câu trả lời của hắn là "Tại sao lại không chứ". Ngươi biết năng lực của ta, có thể phán đoán một người có nói láo hay không, hắn nói là thật."
Wendy đột nhiên nắm lấy tay Nightingale, "Ngươi nhớ kĩ, tuyệt đối không nói những lời này cho người khác, cho dù là bọn chị em trong hội cũng không được."
"Vì... Cái gì?"
"Bởi vì hắn nhất định là muốn trở thành quốc vương Greyfort, một vị vua không có con nối dõi có ý nghĩa gì? Cho dù không có giáo hội, quý tộc địa phương cũng rất khó cho người như thế làm vua của họ! Cho nên chuyện này phải giữ bí mật, tuyệt đối không thể nói ra. Chuyện hiện tại ngươi cần làm, là bảo vệ an toàn cho hắn, đừng quên, hắn có trở thành người thống trị Greyfort hay không, quan hệ đến vận mệnh của tất cả chị em phù thủy."
Nightingale gật đầu nhẹ.
"Về phần chuyện phức tạp của ngươi, " Wendy ngẫm nghĩ một lát, "Ngươi là muốn leo lên vị trí hoàng hậu, còn là người một mực bên cạnh điện hạ?"
"Đương nhiên là ở bên cạnh hắn, " Nightingale không chút do dự nói ra.
"Vậy không phải ngươi hiện tại luôn ở cạnh hắn sao?" Wendy cười, "Hoàng hậu quả thực chỉ có một vị, dù hắn có thể leo lên vương vị, cũng y nguyên cần ngươi bảo vệ. Ngươi hiểu ý của ta không?"
Nightingale mở to hai mắt, không có trả lời.
"Cho nên cùng một chỗ không khó, khó là tự mình làm ra lựa chọn." Wendy buông tay nói, "Nếu như ngươi không làm được, cũng chỉ có thể nhượng bộ, hoặc là tiến thêm một bước... Về phần vấn đề này, chỉ có chính ngươi mới có đáp án."
...
Sáng sớm hôm sau, Roland ngáp đi vào văn phòng, mở ngăn kéo ra, phát hiện khô cá đã không cánh mà bay.