Chương 180
Roland dạo này đang đắm chìm trong sự khoái trá.
Dù một mình hắn ngồi trong văn phòng, hắn cũng thỉnh thoảng hát lên một hai khúc nhạc, thuận tiện nhớ lại giờ phút tốt đẹp trên khinh khí cầu.
Anna nhắm mắt lại hôn, bộ dáng đó thực sự quá đáng yêu, chỉ ngẫm lại thôi đều để hắn nhịn không được nhếch khóe miệng lên. Hơn nữa quan trọng nhất là hàm nghĩa trong lời nói của nàng, đã biểu lộ tình cảm cực nóng không thể nghi ngờ.
Việc duy nhất hắn có thể làm lúc đó là nhiệt tình đáp lại nàng.
Tới mức lúc hạ xuống rồi Roland vẫn cảm thấy môi có chút đau nhức.
Chắc là hôn quá mức lâu làm cho nàng thở không nổi, bối rối sử dụng hàm răng?
Không quản thế nào, loại cảm thụ này hắn đã rất lâu rồi chưa có trải qua.
Nhân sinh hơn một phần tư cuộc đời bên thế giới kia, những kỹ xảo trong phim ảnh trên tivi, tiểu thuyết manga rốt cuộc cũng có đất dụng võ, hơn nữa đối tượng là tiểu thư Anna mỹ mạo động lòng người, Roland cảm thấy rốt cuộc mình đã bước ra bước đầu tiên trong kế hoạch nhân sinh đỉnh phong của mình.
Cảm thấy mỹ mãn hít vào một hơi, hắn với tay vào ngăn kéo, muốn nhai ít đồ ăn vặt để ổn định tâm tình, kết quả là trống không --- mấy miếng thịt này là hôm qua mới bỏ vào mà.
Roland quay đầu lại nhìn Nightingale đang đứng tựa bên cửa sổ, huýt sáo, giả bộ đang ngắm phong cảnh không ngó ngàng gì tới hắn. Chính mình cố ý đổi cá khô thành thịt bò, là vì phòng ngừa Nightingale ăn trộm, không nghĩ tới nàng không cự tuyệt cả thịt bò?
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân.
"Điện hạ, ngài Barov cầu kiến."
"Để hắn vào."
Nightingale cũng không có biến mất thân hình như trước đây, mà là kéo ghế ngồi xuống.
Trợ lý đại thần đẩy cửa đi vào, nhìn thấy trong văn phòng còn có người khác liền thoáng sửng sốt, bất quá rất nhanh khôi phục lại bình thường.
“Điện hạ, công tác thống kê cư dân cũng đã làm ra xong.” Hắn đưa một tấm da dê lên.
“Nhanh như vậy?”
“Có hồ sơ đăng ký của dân thường, công tác thống kê hiện tại thuận tiện hơn nhiều,” trợ lý đại thần cười nói, “Quyết định trước đây của ngài quả là anh minh.”
À, giờ cũng biết vuốt mông ngựa rồi… Roland mở cuộn giấy ra, thấy nhân dân của trấn Border có nhiều nghề nghiệp bất đồng, đem số lượng cụ thể phân loại ra, nhìn vào là hiểu ngay. Đối với lúc mới xuyên việt tới đây, năng lực của Barov đã tiến bộ trên diện rộng. Quần thể đầu tiên cũng là nhiều nhất chính là nông nô, hiện tại có 3628 người (bao gồm gia quyến phụ thuộc). Ở dưới còn có một nhóm ghi chú: Nông nô làm nông canh có tổng cộng 1500 người.
“Điện hạ, dân cư làm nông có phải hay không quá ít?” Barov chỉ vào hàng thứ nhất nói, “Căn cứ theo bộ trưởng bộ nông nghiệp Segni Eric phỏng đoán, muốn để trấn nhỏ không cần nhập khẩu lương thực, chỉ sợ còn phải tăng gấp đôi đồng ruộng và nhân thủ, để thỏa mãn nhu cầu lương thực của trấn Border.”
Roland đối với Segni này cũng có chút ấn tượng, hẳn là hiệp sĩ gia tộc Rushwolf. Nông nô được đưa đi làm nông canh là 1500 người, còn lại đều bị Roland điều đi làm thợ mỏ hoặc đội thi công của Kal --- bọn họ cũng đều nhận được cam đoan giống nhau, chỉ cần làm đủ một đoạn thời gian là được tấn thăng thành dân tự do.
“Ta không có tính toán năm nay sẽ tự cấp toàn bộ lương thực, bây giờ kho hàng trong thành còn chứa rất nhiều thóc, cũng đủ tiêu hao hai ba tháng, với lại những cây lúa mạch kia cũng không phải lớn bình thường.”
“Không phải lớn bình thường?” Barov giật mình.
“Ừ, đến lúc đó ngươi sẽ biết, “ Roland cười. Đây chính là hoàng kim số một do Leaf thay đổi, sản lượng so với cây bình thường ít nhất sẽ gấp ba lần, đợi đến mùa thu hoạch tuyệt đối sẽ chấn động lòng người. Đây cũng là lý do hắn không muốn cho quá nhiều người vùi đầu vào nông nghiệp. Có Leaf ở đây, sau này chỉ cần một số ít nông phu là có thể nuôi hầu hết dân thường, do đó tiết kiệm nguồn tài nguyên nhân lực quý giá, đem vào phát triển công nghiệp và xây dựng thành thị.
Hắn tiếp tục xem xuống phía dưới.
Tấm da dê thứ hai là nhân viên xây dựng, phía dưới ghi chú hàng loạt nghề nghiệp phức tạp, có thợ đá, thợ xây, thợ gạch ngói, thợ mộc, tạp công( làm các công việc nhỏ lẻ đa dạng) các loại. Tổng số là hơn 1100 người, trong đó đa số là nông nô làm tạp công. Cũng chính bởi có một nhóm đầy đủ sức lực này gia nhập, trấn Border đã nhanh chóng xây dựng một đám khu dân cư và nhà xưởng --- đem kiến trúc cơ bản hóa, đại lượng hóa, trình tự hóa, là thủ đoạn trọng yếu tăng tiến độ thi công lên. Mặc dù trong mắt Roland, như thế vẫn chưa đủ, nhưng đối với người địa phương mà nói thì đã là kinh thế hãi tục.
Thứ ba là nhân viên khai thác mỏ. Cùng với nhân viên ngành sản xuất giống nhau, dân bản địa trấn Border có hai mươi lăm người, chủ yếu là thao tác máy chạy bằng hơi nước, đăng ký chuyển khoáng và công tác quản lý. Còn lại 1600 người là người ngoài, kể cả lính đánh thuê ở cứ điểm Epic và nông nô liên tục đưa tới.
“Khu vực khai thác mỏ gần đây phát sinh một vài sự kiện ẩu đả, “ Barov nói, “Chủ yếu là mâu thuẫn của lính đánh thuê và nông nô, đây là một tai họa ngầm, điện hạ. Bọn họ số lượng quá nhiều, một khi có nổi loạn, chỉ có hai mươi lăm nhân viên quản lý căn bản không thể nào khống chế. Ta kiến nghị để đệ nhất quân phụ trách giúp đỡ trông coi.”
“Ừ…” Roland lo lắng trong chốc lát, “Cứ làm như thế đi, hiện tại nhân thủ không đủ, cũng không có biện pháp kiến tạo đội ngũ cảnh sát. Ta sẽ nói với Iron Axe, một chi đội năm mươi người chắc là đủ rồi.”
“Cảnh sát… Là cái gì?”
“Ngươi có thể hiểu là một đội tuần tra, nhưng phạm vi lại lớn hơn nhiều, trị an bên trong trấn cơ bản là do họ đảm nhiệm.”
Thời đại này còn không phân ra đối ngoại và đối nội, cho nên để quân đội đến quản lý trị an cũng không phải là cái hay. Đang tại thời điểm đối đầu với địch nhân khổng lồ là giáo hội trước mắt, hắn không có ý định phân tán nhân lực đi xây dựng thêm một bộ máy bạo lực thứ hai.
Xếp thứ tư là đệ nhất quân đoàn trấn Border. Sau khi chấm dứt cuộc chiến, uy vọng của đệ nhất quân đoàn vang vọng cả miền Tây --- ba trăm người trả một cái giá thật nhỏ chiến thắng đội quân một ngàn năm trăm người của liên quân công tước, sau khi luận công ban thưởng, Roland mở rộng quy mô đệ nhất quân ra gấp đôi, tăng lên thành sáu trăm người. Mà lần chiêu mộ mới này vừa mở ra, người báo danh chật ních cả quảng trường. Roland vẫn dựa theo ý niệm quân đội nhân dân là do nhân dân tạo thành, chọn ra ba trăm dân bản địa có tố chất không tệ lại không có phạm tội gia nhập đệ nhất quân.
Còn lại chính là nhân viên kỹ thuật. Ví dụ như tinh luyện kim loại, nghề nghiệp đốt chế, nhân số hơn một tháng qua tăng trên diện rộng, lúc đầu mới hơn hai mươi người nay đã gần bốn trăm người. Nhờ “Chuyên gia lò gạch” Lasia ban tặng, lò gạch phía bắc sườn núi bây giờ không chỉ có thể sản xuất đá đỏ, còn có thể đốt chế xi măng và pha lê. Đồng thời dựng ba tòa tháp cao ở giữa, không lâu sau, khoáng thạch đựng ở các kho bãi có thể thông qua các lò dựng thẳng này tiến hành chế luyện lần thứ nhất, sau đó vận chuyển đến địa phương cần thiết.
Về phần giáo dục, hóa học, công nghiệp, chăn nuôi, những người này cộng lại chưa tới năm mươi, bởi vậy theo công tác thống kê dân cư cho thấy, trấn Border còn một đoạn đường dài phải đi. Bất quá dân cư ban đầu tạo thành trấn nhỏ chủ yếu là thợ săn và thợ mỏ, có thể ở trong nửa năm biến thành cái bộ dạng này đã được cho là biến hóa nghiêng trời lệch đất rồi.
Bây giờ thợ săn cơ bản đã biến mất, đi săn do bức bách sinh tồn đã biến thành sở thích, có chút ít người gia nhập đệ nhất quân hoặc ngành tinh luyện kim loại, trước mắt trấn nhỏ có gần một ngàn người không có nghề nghiệp. Đợi phổ cập giáo dục chữ viết xong, Roland sẽ đem hết những người dân này kéo vào nhà máy, mở màn sản xuất công nghiệp.