Chương 182
Miễn là nó có thể bao phủ bề mặt của một vật thể và tạo thành một màng rắn liên tục thì có thể gọi nó là một lớp phủ. Bản thân nước sơn có thể là thể khí, lỏng hoặc rắn, với các mục đích sử dụng khác nhau. Từ trang trí đẹp đẽ cho đến bảo đảm độ bền của vật thể được sơn, tất cả đều có thể xem như một lớp phủ.
Sau đó, Roland đưa ra một loạt các thử nghiệm.
Kết quả thử nghiệm khiến hắn vô cùng hài lòng, có lẽ bị ảnh hưởng bởi quan niệm “tranh giữ được càng lâu càng tốt”, nếu không phá hủy được vật dẫn của những bức ảnh, bức tranh trước đây của nàng thì khó có thể hoàn toàn xóa bỏ, mà sau khi năng lực của nàng tiến hóa thì đặc điểm này đã được nâng lên tầm cao mới.
Đầu tiên, loại "thuốc màu" này có độ kết dính cao, nhẹ này thể hiện hai tính chất vật lý hoàn toàn khác nhau - nó có thể thay đổi tính linh hoạt của vật liệu tùy theo các đối tượng hội họa khác nhau, chẳng hạn như khi vẽ bầu trời hoặc những đám mây thì nó mềm như kẹo đường và có tính chống kéo dài và cắt cao. Khi đổi thành thỏi sắt hoặc thủy tinh thì nó sẽ trở nên cứng và giòn, có thể dùng búa đập nát. Nói cách khác, do chất lượng có hạn cho nên hiệu suất của nó về độ mềm dẻo tốt hơn nhiều so với độ cứng, điều này cũng phù hợp với sự hiểu biết của Soraya về thuốc màu.
Thứ hai, cho dù nó thể hiện đặc điểm nào thì tính chất hóa học của nó rất ổn định, không những không phản ứng với axit sunfuric loãng và axit nitric loãng mà còn thể hiện tính không thấm nước và dầu. Khi hắn đổ đầy nước vào một hộp giấy được bôi thuốc màu lên đó, phần đáy mỏng của hộp không có dấu hiệu bị rò rỉ nước. Sau khi đổ nước ra, những giọt chất lỏng trong veo lăn tăn trong hộp, như sương trên lá sen. Lúc này, dùng ngón tay sờ vào đáy thì cảm thấy nó vẫn khô ráo.
Trong bài kiểm tra khả năng chịu nhiệt độ cao, sau khi Anna thả sắt nóng chảy vào hộp giấy, vật dẫn là trang giấy bốc cháy ngay lập tức, nhưng bản thân lớp phủ không thay đổi nhiều ngoại trừ một vài chỗ bị sắt nóng chảy ảnh hưởng. Mãi cho đến khi ngọn lửa đen của Anna tiếp tục nóng lên, nó mới bắt đầu biến dạng, hòa tan, đồng thời có khói trắng tỏa ra, cuối cùng biến thành một cục chất dẻo màu đen.
Điều khiến Roland thích thú nhất là lớp mạ này còn có tính cách điện, nếu dùng nó bao quanh sợi đồng thì có thể xem như dây điện ở đời sau, hắn đã chứng minh điều này bằng động cơ điện một chiều đơn giản trong sân.
Lúc này, Roland đã hoàn toàn hiểu được năng lực mới của Soraya.
Không giống như ngọn lửa đen của Anna, năng lực đã tiến hóa của nàng giống như một phần mở rộng của năng lực vẽ tranh trước đây của nàng. Giờ đây, nàng có thể vẽ cả "bức tranh" thực tế và bức tranh mỏng như trước đây. Này phụ thuộc vào quyết định của nàng, hai loại năng lực hoàn toàn có thể sử dụng song song với nhau.
Ngoài ra, khi vẽ một bức tranh cuộc tròn có độ dày, nếu kiểm soát được độ dày dưới một centimet thì Soraya gần như có thể vẽ liên tục trong nhiều canh giờ. Mà một khi vượt qua ba centimet thì ma lực tiêu hao sẽ tăng nhanh, sau mười centimet thì sẽ đạt đến ngưỡng, chỉ cần vẽ một hai nét là đã gần như dùng hết ma lực rồi. Tất nhiên, ở một góc độ khác thì đây cũng là một phương pháp nhanh nhất, hữu hiệu nhất đ giải quyết khi gặp ma lực phệ thể.
Nó cũng thuộc về năng lực loại triệu hoán, trong phạm vi tác dụng của Thần Phạt Chi Thạch, Magic Pen sẽ đột nhiên biến mất, và Soraya không thể vẽ được những họa tiết mới nữa. Tuy nhiên, lớp phủ đã được vẽ ra sẽ không bị ảnh hưởng bởi Thần Phạt Chi Thạch. Dưới sự quan sát của Nightingale, không có dấu vết ma thuật nào còn sót lại trên đó - nói cách khác, chất được tạo ra bởi Magic Pen là có thật.
Còn công dụng của lớp phủ... quá nhiều. Bản thân Soraya sẽ không bao giờ tưởng tượng được năng lực mới của mình có thể mang lại cho trấn nhỏ thay đổi lớn như thế nào, điều đó có nghĩa là Roland có thể nhanh chóng có được một lô ống cấp nước được phủ vật liệu chống gỉ, cũng như những bó dây điện lớn và thậm chí là gạch chống cháy chịu được nhiệt độ cao. Dự án ba liên kết (nước, điện, đường) tưởng chừng như ngoài tầm với bỗng chốc như thấy được ánh rạng đông.
Đồng thời, điều này cũng cho hắn một lời nhắc nhở: Những kiến thức do tự mình trải nghiệm mang lại thì sâu sắc hơn là đọc trong sách nhiều.
Nếu các phù thủy có thể nhìn thế giới vi mô một cách trực quan hơn thì liệu họ có tăng cường quá trình chấp nhận lý thuyết hạt của các nàng, từ đó dẫn đến một đợt tiến hóa mới? Ví dụ... một kính hiển vi có thể quan sát cấu trúc tế bào và vi sinh vật.
Roland cảm thấy cần phải thử.
Nhóm lò gạch ở sườn núi phía bắc.
"Thông gió! Để lửa cháy mạnh thêm chút nữa!" Lasia hét lên.
Mặc dù không thể nhìn thấy cảnh trong lò trục nhưng khi ba xe chở than củi được đổ vào, hẳn là đá sắt trong đó cũng đã bị nung đến cháy đỏ.
Khi được Kal Vanburt viết một phong thư mời đến Biên Thùy Trấn, hắn đã nghĩ rằng đó là một vùng đất xa xôi và cằn cỗi, nếu không phải trong thư viết có lẽ Hội Thạch Tượng sẽ sống lại ở đây thì hắn hoàn toàn không muốn chạy tới biên giới của vương quốc để làm lại nghề cũ.
Chia tay gia đình, dọn dẹp hành lý, hắn đã chuẩn bị tinh thần sẽ ở trong lều vải, uống cháo loãng, còn chuyện cần người không có, cần tiền không có thì đó là vấn đề thường xuyên gặp phải trong quá trình xây dựng.
Lasia không định ở lại Biên Thùy Trấn lâu, gặp lại người bạn nhiều năm Kal, nhìn thấy những đồng hành bị đưa đi đày hoặc đã ẩn cư nhiều năm của Hội Thạch Tượng thì hắn đã cảm thấy mỹ mãn rồi.
Nhưng thực tế luôn khó tin như vậy.
Sau khi đến trấn nhỏ bằng thuyền, hắn gặp lại Kal Vanburt ở bến tàu, một thợ đá xuất sắc của vương đô Greyfort và cũng là đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ cho vị trí lãnh đạo tiếp theo của hội. So với những gì trong trí nhớ thì thái dương của hắn hơi trắng, trên mặt cũng có thêm vài nếp nhăn, nhưng thân hình không gầy mà còn cường tráng hơn rất nhiều, thậm chí sắc mặt còn sáng bóng.
Sau vài câu chào hỏi, Kal không đưa hắn đến công trường ồn ào và hỗn loạn mà thay vào đó lại dẫn hắn đến một khu dân cư hình như mới xây, còn đưa chìa khóa cho hắn và nói: "Ngôi nhà này là của ngươi, để hành lý ở đây đi, chúng ta đến quán rượu uống một ly đi.”
... Sau đó Lasia nghe được hàng loạt chuyện khó tin từ miệng đối phương.
Là một dân thường, Kal được lãnh chủ tuyển dụng vào tòa thị chính và trở thành viên chức với mức lương cố định hàng tháng, đồng thời hắn cũng là trưởng phòng xây dựng!
Nếu mình ở lại thì cũng có thể làm việc trong tòa thị chính!
Tặng một căn nhà ở miễn phí!
Sau mười năm làm việc thì có thể nhận được trợ cấp hưu trí! Trợ cấp hưu trí là gì? Đó là ngay cả khi không làm việc thì vẫn có tiền!
Lúc đó Lasia còn nghĩ là do Kal uống rượu say, nhưng không ngờ... tất cả những gì hắn nói đều là sự thật.
“Thưa ngài, quặng đang tan chảy, ta thấy thép nóng chảy đang chảy!” Công nhân trên đỉnh lò hét lên.
"Mở cửa xả xỉ để xả xỉ!"
Sau khi bắt tay vào làm việc, những vấn đề mà Lasia từng nghĩ tới không có một cái nào xảy ra, không những có người làm, có tiền mà còn thanh toán rất nhanh, thường thì hôm trước nộp đơn xin, hôm sau có câu trả lời. . . ngoài ra, ở đây còn có một loại vật liệu giả kim gọi là xi măng được sản xuất, có thể kết dính nhanh chóng gạch đá lại và làm cho tiến độ xây dựng tăng vọt, ở đây, hắn cảm nhận được cảm giác thoải mái trước nay chưa từng có.
Chỉ trong một tháng, Lasia đã xây dựng năm lò nung với buồng cao và ba lò trục để luyện sắt.
Lò trục trước mặt là một công trình mà hắn đã suy tính nhiều năm sau khi rời khỏi Hội Thạch Tượng, là tác phẩm gói toàn bộ kinh nghiệm của hắn trước giờ, vốn tưởng chỉ có thể để cho nó tồn tại trên giấu nhưng không ngờ được sẽ có một ngày nó trở thành thành phẩm.
Lò trục cải tiến này cao gần hai mét và có đường kính trong khoảng bảy mươi lăm centimet. Phần dưới của thân lò được trang bị nhiều vòi phun khí dùng để thổi và xả khí, phía dưới có các cổng xả xỉ và cửa thoát sắt nóng chảy. Cạnh lò trục còn có dốc đất được đắp bằng đá, sỏi thuận tiện cho công nhân cấp nguyên liệu và quan sát tình hình trong lò.
Hôm nay là ngày chính thức đưa lò đầu tiên vào sử dụng, trước khi mở lò phải kiểm tra nấu luyện như mọi khi.
Sau khi mở cửa liên tục xả xỉ hơn mười lần, thêm hai xe than củi vào lò, về cơ bản thử nghiệm có thể công bố là đạt tiêu chuẩn - sắt nóng chảy trong lò chìm xuống đáy, cửa thải xỉ không bị cản trở và nhiệt độ có thể đáp ứng nhu cầu nấu chảy, không cần tiếp tục tốn than đốt tiếp nữa. Rốt Dù sao vì giảm bớt hao tổn, lần đầu kiểm nghiệm thì đều dùng các phế khoáng ở góc kho.
Sau khi mở lỗ vòi để xả sắt nóng chảy ra, Lasia tuyên bố ngừng đốt lò.
...
Hai ngày sau, những người dân trong trấn nhỏ dọn dẹp lòng lò thì đào được một vài viên đá sẫm màu. Dưới quá trình nung ở nhiệt độ cao, các phế khoáng khác đã co lại vài lần, nhưng những mảnh quặng này vẫn không thay đổi nhiều so với lúc mới ném vào, ngược lại, bề mặt sáng hơn và đen như mực.
Lasia không thể nói nó là loại quặng gì, nếu nói nó là phế khoáng không có tác dụng gì thì không đúng, hình dạng của nó khiến cho người ta rất là thích, không giống như là không dùng được, nhưng nếu như nói nó có tác dụng thì nó lại không thể dung luyện, nếu không thể dung luyện thì phải làm sao để chế tạo nó thành dụng cụ. Suy nghĩ một hồi, hắn quyết định chọn một khối vuông vức, bọc nó trong vải và gọi người của mình đưa đến lâu đài, giao nó cho lãnh chúa của Biên Thùy Trấn, Roland Wimbledon.
Có lẽ lãnh chúa đại nhân với kiến thức rộng rãi sẽ biến được câu trả lời.