Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra

Chương 198

Chương 198


Ba ngày trôi qua rất nhanh, phòng tuyến cơ bản đã xây dựng xong.
Roland đứng trên đài cao phía sau trận địa, giống như vào tháng ma tà đối phó với tà thú, đích thân tới chiến trường để cổ vũ tất cả các tướng sĩ của đệ nhất quân.
Dạ Oanh có nhiệm vụ đặc biệt, đã dẫn theo Hồi Âm lẻn vào chiến trường, phù thủy tiếp nhận chức trách bảo vệ bên cạnh hắn là Anna.
Roland cũng mặc áo giáp vào, bên hông còn có hai cái súng lục. Nếu không phải phòng tuyến hỏng hết, cá lọt lưới xông vào cũng rất khó tạo thành uy hiếp với hắn.
"Quân địch đã đến cách đây khoảng mười ki lô mét!" Một con bồ câu to lớn từ trên trời giáng xuống, rơi xuống đầu vai hắn.
"Làm rất tốt, tiếp tục giám thị, " Roland móc một miếng thịt bò khô ở trong túi ra đưa tới bên miệng Macy, nàng mổ ba cái lập tức nuốt vào trong bụng, sau đó giương cánh, bay về phía đông.
Có Thiểm Điện và Macy thay phiên điều tra, hắn rất rõ ràng hướng đi của quân địch, bởi vậy có thể thong dong bố trí chiến trường.
Đối phó với chiến sĩ uống thuốc cuồng hóa, chiến tuyến xếp thành hàng dài nhỏ đối địch là không ổn thỏa, đặc biệt trong báo cáo của Thiểm Điện, mấy trăm người kia còn cầm theo đoản mâu khiến hắn rất để ý, nếu hắn không đoán sai, rất có thể đó là vũ khí đối phương dùng để tiên phát chế nhân.
Vũ khí có tầm bắn mạnh không vượt qua năm mươi mét, nhưng đó là đối với người bình thường, còn dân binh sau khi uống thuốc, có thể quăng đoản mâu ra rất xa, Roland không rõ ràng lắm, nhưng một khi vượt qua trăm mét sẽ tạo thành uy hiếp với đội súng kíp. Cho nên hắn dứt khoát lựa chọn dựng một đám lô-cốt, quán triệt chiến thuật thành thị hóa, dùng kiến trúc chắn cửa, súng kíp phong đường, lửa đạn áp trận, tạo ra một phòng tuyến khó có thể vượt qua.
Trong tình huống có đủ xi măng, rất nhanh đã dựng thành lô-cốt, còn dễ dàng hơn xây tường thành nhiều, mặc dù một tầng gạch tạo thành lô-cốt có chút yếu ớt, nhưng đối với đội dân binh không mang theo trọng hình công thành mà nói, đã không thể phá vỡ rồi.
Mười cái lô-cốt dựng thành hình thoi bố trí hai bên đường, hình thành hỏa lực đan xen. Trên mỗi lô-cốt có hai mươi bốn tên lính, mội nửa tân binh một nửa lão binh, lão binh kỹ thuật thành thạo phụ trách xạ kích, tân binh phụ trách nhét đạn dược. Dùng zorua vẽ lên lô-cốt, đứng ở phía xa quan sát, lô-cốt và hoàn cảnh xung quanh như hòa thành một thể, rất khó phân biệt ra có cái gì bất đồng.
Phía sau chiến tuyến là đội pháo binh, hai mươi tổ hỏa pháo xếp thành một hàng, trình tự xạ kích giống như lần trước, căn cứ theo tín hiệu của Thiểm Điện, chỉnh hỏa pháo bắn và nhét vào đạn dược tương ứng.
Xung quanh pháo kích còn có một đội quân khẩn cấp đang đứng, khoảng trăm người, trang bị súng, dùng để bảo vệ pháo binh và vương tử điện hạ phía sau.
Nhìn phòng tuyến, tinh thần binh sĩ vô cùng phấn chấn, sĩ khí tăng cao, trong lòng Roland có chút cảm khái. Đám quân lĩnh lúc đầu còn gầy yếu không chịu nổi, vì trứng gà mà báo danh tòng quân, trải qua tháng tà ma và trận chiến bảo vệ trấn nhỏ tẩy lễ, bây giờ đã có thể gánh vác trách nhiệm bảo vệ gia viên rồi.
"Điện hạ, địch nhân còn cách chúng ta hai cây số nữa." Lần này là cô gái nhỏ Thiểm Điện bay trở về báo cáo.
"Rất tốt, nhiệm vụ giám thị giao cho Macy, ngươi có thể đến trên không rừng cây, ra tín hiệu pháo kích." Roland gật đầu, sau đó xoay người, nói với thủ lĩnh kỵ sĩ, "Truyền mệnh lệnh của ta, tất cả thành viên của đệ nhất quân tiến vào vị trí chuẩn bị chiến đấu, chuẩn bị nghênh địch!"
"Vâng!" Carter cúi chào nói.
....
Lehman cảm thấy cánh tay càng ngày càng nặng.
Hai ngày trước còn cảm thấy đau nhức, hiện tại đã mất đi tri giác. Cánh tay sưng to này đã không cách nào xỏ vào áo giáp được, chỗ bị thiết chùy đánh trúng để lại một đạo ấn kí màu đỏ đen, trên làn da nổi lên một tầng bóng loáng, có chút trong suốt.
Hẳn là xương cốt bị gãy, hắn nghĩ, nếu không tiến hành trị liệu, sẽ không giữ được cánh tay này. Mặc dù thuốc giảm đau tìm được trong giáo đường có thể giảm bớt thống khổ, nhưng không thể nối lại xương gãy. Hắn quyết định đợi đến khi trận chiến đấu này chấm dứt sẽ lập tức trở lại vương đô, nơi đó có dược tề sư và luyện kim sư tốt nhất của Greyfort, bọn họ mới có thể chữa khỏi nội thương đáng chết này cho hắn.
"Tước sĩ Lehman, tay của ngươi. . . Không sao chứ?" Levin có chút lo lắng hỏi thăm.
"Nhìn bên ngoài có chút dọa người mà thôi." hắn giả vờ chẳng hề để ý, "Hơn nữa tiến công trấn Biên thùy cũng không cần chúng ta động thủ, chỉ cần ở một bên nhìn là được rồi."
"Hy vọng đau đớn trên cánh tay không khiến ngươi ngất đi, tước sĩ đại nhân." Daen cười nhạo nói, "Ngươi nghĩ kỹ cách tiến công trấn nhỏ chưa?"
Giọng điệu của đối phương khiến Lehman nhíu mày, nhưng bây giờ không phải lúc so đo chuyện nhỏ nhặt này, "Căn cứ theo tin tức nghe nói từ chỗ quý tộc Rushwolf và Moose, bọn họ chủ yếu dựa vào một loại vũ khí tiến công ở khoảng cách dài ngăn chặn công kích của kỵ sĩ. Loại vũ khí này có thể phát động công kích trước khi kỵ sĩ tăng tốc, kèm theo hỏa quang và phát nổ, giống với xe nỏ cỡ lớn, phóng ra vật còn mạnh và nhanh hơn tên nỏ nhiều."
"Nói cách khác, mặc dù nó uy lực cực lớn, nhưng không thể liên tục xạ kích, đúng không?" Levin rất nhanh bắt được điểm mấu chốt.
"Không sai, càng nhanh tới gần phòng tuyến của đối phương, chúng ta càng ít bị công kích." Lehman gật đầu, "Mặt khác nhân số cũng vô cùng quan trọng. Theo ta biết, đoàn kị sĩ của công tước Llane và kị sĩ mộ binh quý tộc cộng lại khoảng hai trăm người, cuối cùng chỉ thiếu một chút nữa đã có thể phá tan phòng tuyến, mà chúng ta có khoảng một ngàn năm trăm người. Sau khi đám người ngu xuẩn này uống thuốc vào, tốc độ chạy không hề chậm hơn ngựa, bởi vậy kết quả sẽ hoàn toàn khác lần trước."
"Cũng có thể tất cả chuyện này sẽ không xảy ra." Daen không cho là đúng nói, "Nói không chừng Roland. Wimbledon còn đang ở tòa thành chờ đợi đoàn sứ giả đến bái phỏng, chúng ta chỉ cần thoải mái đi tới tòa thành, chặt đầu của hắn là được."
"Không, hắn khẳng định đã chú ý tới chúng ta." Lehman chém đinh chặt sắt nói, "Chẳng lẽ ngươi không phát hiện, trong ba ngày này chúng ta không gặp bất cứ thương đội nào sao? Thương nhân xuất phát từ cứ điểm Epic nhìn thấy đội quân lớn như vậy lựa chọn dừng lại tại chỗ hoặc quay lại thì thì không kỳ quái, nhưng lại không nhìn thấy thương đội nào xuất phát từ trấn nhỏ cả. Chuyện này chỉ có thể nói rõ, vương tử đã phong tỏa biên cảnh."
"Hiện tại ngươi đã hiểu rõ vì sao bệ hạ lại chọn tước sĩ Lehman đảm nhiệm đội trưởng, mà không chọn ngươi chưa?" Levin cười nhạo nói.
"Được rồi, xem ra đầu óc ngươi tạm thời không có vấn đề gì." Daen nhún vai, "Như vậy cũng tốt, so với chuyện chỉ giết chết một mình vương tử, xử lý đám dân đen dám can đảm phản kháng bệ hạ Deflick kia càng có ý tứ hơn.”
"Tước sĩ Lehman, phía trước phát hiện binh mã của trấn biên thùy." Kỵ sĩ phụ trách điều tra hồi báo nói.
"Đi, chúng ta đi nhìn xem." Lehman thúc giục tọa kỵ tiến lên. Lúc này mơ hồ có thể nhìn thấy hình dáng của trấn nhỏ, ở cuối con đường giống như có bóng người đi lại, hắn móc ống nhòm ra, cẩn thận quan sát phòng tuyến đối phương bố trí, "Những thứ bánh xe đẩy kia, hẳn là vũ khí công kích khoảng cách dài trong tình báo, nhưng số lượng nhìn qua nhiều hơn rất nhiều."
"Để tất cả mọi người trực tiếp xông đến sao?" Levin hỏi.
"Con đường này có chút hẹp, chỉ sợ không chứa được toàn bộ dân binh." hắn nhìn về phía rừng cây bên phải, "Có thể phân ra một nhóm người, đi vòng qua rừng cây, tốc độ chậm một chút cũng không quan trọng. Nếu có thể hình thành giáp công bên cạnh, đạo phòng tuyến này sẽ không chống đỡ được bao lâu."
Lúc Lehman chuẩn bị hạ lệnh điều chỉnh đội ngũ, dư quang khóe mắt đột nhiên bắt được một thân ảnh màu trắng.
Hắn giật mình, đây là. . . Đau tay quá sinh ra ảo giác sao? Quay đầu , bóng dáng kia đúng là một cô gái. Trên đầu nàng đội mũ, toàn thân bao phủ dưới áo bào màu trắng, còn chưa kịp mở miệng, một đoàn hỏa quang đột nhiên xuất hiện trong tay nàng.
Lehman chỉ cảm thấy đầu giống như bị thiết chùy gõ trúng, thế giới xoay tròn rồi lâm vào hắc ám.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất