Chương 461
Đây là đội ngũ kỳ quái nhất mà Ryan Dmitry từng gặp.
Trên bàn vuông ở đại sảnh tầng một thành bảo có trưng bày một tấm bản đồ cứ điểm Epic.
Mà tổng cộng có sáu người vây quanh ở bên cạnh bàn vuông, bọn họ theo thứ tự là chỉ huy Đệ Nhất Quân Iron Axe, đội trưởng đội cảnh sát Dude đến từ Biên Thùy Trấn, thủ lĩnh đương nhiệm The Fire Gang - Cleft Bone, người phụ trách Cục An Toàn Nightingale, phù thủy tóc đen Ashes, còn có mình, thân là bá tước Moose.
Ryan chưa từng nghĩ có một ngày mình cũng sẽ cần ‘chuột’ trợ giúp, càng không nghĩ tới sẽ hợp tác với phù thủy.
"Các vị đại nhân, trước mắt bang phái lớn nhỏ ở cứ điểm có chừng bảy tám cái." Cleft Bone nở một nụ cười lấy lòng, khom người nói: "Thành viên nhiều nhất là Scythe Gang ở vào ngoại thành khu Bắc, có năm sáu trăm người, nhưng mạnh nhất lại là khu nội thành The Death Knell, đa số bọn họ là từ đào phạm và lính đánh thuê tạo thành, gần như không nhận bình dân phổ thông gia nhập, cho dù binh khí hay khôi giáp đều có không ít, đương nhiên, nếu không như vậy thì cũng không chiếm được khu vực màu mỡ nhất này."
"Thành đông là địa bàn của Silphidae và Vulture Gang, mượn sự tiện lợi của khu bến tàu, chuyện làm ăn chủ yếu của bọn họ chính là buôn bán nô lệ và Aquadream, cách làm việc cũng cực kỳ tàn nhẫn. Nghe nói gia tộc Rushwolf và gia tộc Maple đứng sau lưng hai tổ chức ‘chuột’ này, nhưng mà mấy năm trước bị The Fire Gang chúng ta đánh cho hoa rơi nước chảy, cũng không thấy quý tộc lớn nào ra giúp bọn họ một chút." Hắn hơi đắc ý nói.
"Về phần khu vực thành tây, bang phái thì phức tạp hơn nhiều... bởi vì đều là những bang phái nhỏ, cùng lắm ta cũng chỉ có quen biết với thủ lĩnh của bọn chúng. Bọn họ theo thứ tự là —— "
"Tin tức bang phái cũng không quan trọng, không cần nói tỉ mỉ." Tên người tộc Cát cao ngất ngắt lời: "Ta chỉ muốn hỏi, ngươi có thể dẫn chúng ta đến sào huyệt của những ‘chuột’ dưới mặt đất này hay không?"
"Khụ khụ, vị đại nhân này..." Cleft Bone khẽ gật đầu với hắn: "Tục ngữ nói, ‘chuột’ xây tổ, mười huyệt chín động. Ta biết căn cứ điểm chủ yếu của các bang phái, nhưng không thể ngay cả mỗi cái chỗ tị nạn của bọn họ đều biết rõ, đặc biệt là những chỗ ẩn thân lợi dụng giếng cạn và cấu trúc tầng hầm, chỉ có thủ lĩnh và thân tín mới hiểu địa điểm cụ thể."
"Điểm này hắn không có nói sai." Ryan thở dài: "Muốn chính diện cứng đối cứng, ‘chuột’ hoàn toàn không chịu nổi một đòn, nhưng nếu muốn tiêu diệt sạch sẽ toàn bộ, chỉ sợ rất khó làm được."
"Nếu như đột nhiên khởi xướng tập kích còn có chút cơ hội như vậy, nhưng bây giờ đã phát ra bố cáo, chờ đến hành động, mấy thủ lĩnh đó đã trốn lâu rồi."
"Trốn đi?" Phù thủy tóc đen cười nhạo, nói: "Trừ phi hắn trốn đến Redwater City, nếu không chỉ cần còn ở trong cứ điểm thì sẽ không có chuyện chúng ta không tìm được."
"Vâng, ngài nói đúng." Cleft Bone xoa xoa mồ hôi trên trán, không còn tranh chấp thêm.
Phù thủy tên Ashes này mang đến cho người ta áp lực thật là kinh người, Ryan đi lên chiến trường, cũng từng chiến đấu với tà thú ở Hermes, hắn biết chiến sĩ chân chính sẽ như thế nào... nhưng cho dù là những quân thẩm phán thân kinh bách chiến đó ở trước mặt nàng cũng sẽ ảm đạm phai mờ. Đối phương cũng không cần bày ra dáng vẻ dọa người gì, chỉ đứng ở nơi đó thì đã có thể khiến người ta không dám tùy tiện nhìn thẳng.
Không hề nghi ngờ, nàng thấy không ít máu tươi, cướp đoạt tính mệnh kẻ địch, hơn nữa còn bồi hồi bên bờ sinh tử mới có thể có khí thế khinh người như thế.
"Dựa theo ý của điện hạ, chúng ta còn có ba ngày chuẩn bị, chờ nhóm khẩu phần lương thực đầu tiên cấp xong, quân đội sẽ bắt đầu từ cửa thành bắc, theo thứ tự, tiêu diệt toàn bộ bang phái ‘chuột’ ở các khu vực." Iron Axe trầm giọng nói: "Lần hành động đả kích này chỉ nhằm vào tổ chức, cố gắng tan rã hắc phố trong thời gian ngắn nhất."
"Nhưng mà... như vậy sẽ có tác dụng thật sao?" Mắt nhìn đối phương đi đến cửa đại sảnh, Ryan không nhịn được hỏi: "Chưa có một tòa thành thị nào có thể tiêu diệt ‘chuột’, chỉ cần có nhân dân tồn tại, bọn họ sẽ không đoạn tuyệt."
Iron Axe quay đầu lại nhìn hắn một cái: "Thật sao, Biên Thùy Trấn không có ‘chuột’."
...
Sau khi đám người rời đi, chỉ có Dude ở lại.
"Bá tước đại nhân, trước mắt có người ứng tuyển vị trí cảnh sát với Tòa thị chính không?"
"Tạm thời còn không có... nhưng mà ta nghe Pelor nói, Đệ Nhị Quân đã có hơn mấy chục người báo danh." Ryan vịn bàn vuông chậm rãi ngồi xuống, trong đầu vẫn vang vọng lời Iron Axe. Một lát sau, hắn mới thấp giọng nói: "Thị trấn không có ‘chuột’ thật sao?"
"Nếu nói là tổ chức hắc phố đúng nghĩa thì đúng là không có." Dude nhún nhún vai: "Nơi đó không thiếu lương thực, không lo chỗ ở, cho dù nam nữ đều có thể tìm được một phần công việc phù hợp. Cho dù là tạp công thì tiền lương cũng đủ nhét đầy cái bao tử. Nói thật, trước khi ta tới Biên Thùy Trấn thì cũng sẽ không tin tưởng vương quốc Greyfort còn có chỗ như vậy."
"Tại sao?" Ryan không khỏi hỏi.
"Ta không biết, đại nhân..." Dude giang tay nói: "Roland điện hạ làm bất cứ chuyện gì đều khác xa với quý tộc khác."
"Không cần gọi ta là đại nhân." Hắn khoát khoát tay: "Điện hạ sai chúng ta hợp lực xử lý việc này, tạm thời có thể bỏ tước vị qua một bên."
Đối phương gật gật đầu, không có từ chối. Tính cách ngay thẳng như vậy khiến cho Ryan có chút thưởng thức: "Ngươi cảm thấy vương tử điện hạ có thể diệt trừ tất cả ‘chuột’ trong cứ điểm, làm cho cả Tây cảnh biến thành một khu vực không một hạt bụi thật sao?"
"Ta cũng không xác định." Dude trả lời khiến cho hắn hơi bất ngờ: "Dù sao trước kia ta từng là đội trưởng đội tuần tra, cũng coi như là có quan hệ với ‘chuột’ nhiều năm. Sự tồn tại của bọn họ giống như là cái bóng dưới thái dương, chỉ dựa vào thủ đoạn cường ngạnh thì rất khó có tác dụng gì. Ngược lại là điện hạ từng nói, nếu như là một thành phố lớn trăm vạn người, có lẽ hắn không cách nào quản lý chu đáo được, nhưng chỉ có mười vạn người, thanh trừ những bột phấn tầng dưới chót nhất này cũng không phải không thể thực hiện. Nói một cách đơn giản, khiến người dân cảm thấy cái giá khi trở thành ‘chuột’ quá lớn, đồng thời có rất nhiều lựa chọn thích hợp hơn là được."
"Cái giá... quá lớn sao." Ryan tự động lướt qua đoạn thành lớn trăm vạn người, chỉ là mười vạn người cũng đã là thành thị to lớn không thể tưởng tượng nổi: "Chuyện này cũng không phải là chuyện có thể làm được trong thời gian ngắn."
"Không sai, đả kích ‘chuột’, hoặc là đả kích tội phạm tuyệt không phải chuyện một sớm một chiều." Dude gật đầu nói: "Cảnh sát chính là cơ cấu mà Roland điện hạ thiết lập vì chuyện này, nó hoàn toàn khác với đội tuần tra, điểm ấy ta đã nói với ngươi."
Đúng là hoàn toàn khác biệt, bọn họ nhận tiền lương của Tòa thị chính, không phải nghe lệnh của một vị quý tộc nào, bọn họ duy trì trị an và trật tự của một khu vực mà không phải thông đồng làm bậy với kẻ phạm tội.
"Hơn nữa, quan trọng nhất chính là điện hạ còn nói với ta một câu."
"Lời gì?"
"Trên thực tế, chuyện ngươi nghi hoặc ta đã từng hỏi hắn." Dude cười cười: "Kết quả điện hạ nói với ta, nếu làm không được ngươi sẽ không làm nữa sao?"
Ryan Dmitry lập tức cảm thấy trong lòng ầm vang, giống như là có đồ vật gì bỗng nhiên trở nên rõ ràng. Làm không được thì không đi làm sao, nếu đúng là như vậy, hắn cũng sẽ không tiến tới trên đường kỵ sĩ. Mặc dù bây giờ đã tiếp nhận vị trí bá tước, nhìn như cách cuộc sống mình yêu thích càng ngày càng xa nhưng chỉ cần có thể tiếp tục tranh đấu trên chiến trường che chở nhân dân, hắn cũng không rời xa con đường trong lòng. Ngược lại, nó sẽ trở nên càng ngày càng rộng.
"Thì ra là thế... ta hiểu được." Hắn hít một hơi thật sâu.
"Lúc ấy ta cũng cảm thấy chấn động." Dude cảm khái: "Chỉ là câu nói sau cùng của điện hạ, cho đến nay ta vẫn không hiểu có ý gì."
"Còn gì nữa không?" Ryan mong đợi nói.
"Ừm." Dude xoa xoa cằm, nhớ lại, nói: "Uống chén canh gà này xong, ngươi sẽ cảm thấy vô cùng phong phú. Nhưng mà... chuyện này có quan hệ gì tới canh gà?"