Chương 608
...
Soule Darr thỏa mãn đi qua cửa lớn đã vỡ vụn của thành bảo, đi vào trong thành bảo Coldwind Ridge.
Ba ngày lấy được Coldwind Ridge? Trừ hai ngày đi đường, hắn chỉ dùng nửa khắc đồng hồ thì đã đột phá tường thành thị trấn —— đương nhiên, rào chắn bùn vẻn vẹn cao bằng một người có được tính là tường thành không cũng là một vấn đề. Vệ binh đứng gác cũng lác đác không có bao nhiêu, bị quân thẩm phán chém ngã hai người thì lập tức giải tán, gần như không có bất kỳ chống cự chính thức gì.
Đây là thành trấn trấn thủ biên cương?
Vương quốc Greyfort cũng không gì hơn cái này.
Chuyện duy nhất khiến cho hắn bất mãn chính là khi đại quân giáo hội còn ở giữa sườn núi thì phong hoả đài dưới chân đã bốc lên khói đặc, giống như là đã tính trước là bọn họ sẽ đến tiến đánh thị trấn.
Mặc dù những lãnh địa khác trong Bắc cảnh nhìn thấy cảnh báo là chuyện sớm hay muộn nhưng cách làm không có chút cảm giác kính sợ nào vẫn khiến cho hắn có chút tức giận —— sớm coi đội ngũ Thánh Thành là kẻ địch, nói rõ bọn họ đã có ý khinh nhờn từ lâu. Hắn đã phái một tiểu đội quân thẩm phán tiến về phong hoả đài, chuẩn bị bắt những người này đến chất vấn một phen, sau đó lại đưa lên đài hành hình.
"Mời đi bên này, đại nhân!" Kỵ sĩ dẫn đường run giọng nói. Khi trường kiếm gác lên trên cổ nhóm người này, các kỵ sĩ cũng không có biểu hiện ra sẽ hi sinh vì đại nghĩa, vì bảo vệ lãnh chúa mà là lập tức quỳ xuống đầu hàng, cũng tuyên bố nguyện hiệu trung giáo hội.
Đây chính là trò hề của những người không có tín ngưỡng, nhu nhược, bất lực, so với võ sĩ thẩm phán vì thần linh mà chiến thì hoàn toàn không đáng giá nhắc tới.
Sau khi chém giết mấy thân vệ trên đường đi, quân thẩm phán xâm nhập thư phòng của lãnh chúa, cũng vây bất cứ cửa sổ có thể chạy trốn nào chật như nêm cối —— mặc dù Soule cảm thấy đối phương cũng không có can đảm nhảy cửa sổ chạy trốn. Hắn chậm rãi bước vào giữa phòng, nhìn lãnh chúa Coldwind Ridge sắc mặt tái nhợt xụi lơ trên ghế.
"Chào buổi chiều, đại nhân Kevan Marton."
"Ngươi, ngươi lại dám xông vào Coldwind Ridge... chẳng, chẳng lẽ Thánh Thành muốn công khai đối địch với Greyfort sao?"
Hắn đã xong, Soule nghĩ thầm, sợ hãi hoàn toàn tước đoạt tâm chí của hắn. Chống cự tà thú trên phòng tuyến Hermes mấy chục năm, đại chủ giáo ma luyện ra một năng lực đặc biệt, đó chính là giám định sợ hãi. Có ít người có thể hóa sợ hãi thành dục vọng cầu sinh, mà có những người sẽ bị sợ hãi nuốt hết, cái trước là tố chất thiết yếu để võ sĩ thẩm phán tấn thăng làm quân thần phạt, mà cái sau thì sẽ vĩnh viễn bị chinh chiến máu tanh đào thải.
Kevan chính là cái sau.
"Không sai, không phải ngài đã biết trước chuyện này sao?"
"Cái gì? Không! Ta không rõ lời của ngươi nói là có ý gì —— "
"Bây giờ hối hận cũng đã muộn rồi, đại nhân!" Soule ngắt lời hắn: “Thu mua lương thực với giá cao, cấm thương nhân tiến về Thánh Thành, đừng nói cho ta ngài chỉ là ý tưởng đột phát mới làm như vậy... quốc vương Greyfort muốn biến Coldwind Ridge thành chòi canh tấn công Thánh Thành, đương nhiên cũng không thể trách chúng ta triển khai phản kích sớm."
"Ngươi vu khống!" Khải Phùng liên tục lắc đầu: "Ta hoàn toàn không có làm những chuyện này, quốc vương cũng chưa từng phái sứ giả tới Coldwind Ridge, chứ đừng nói chi là chủ động tấn công Hermes!"
"Không thừa nhận cũng không sao, giáo hoàng miện hạ sẽ có biện pháp tìm được tin tức mà hắn muốn từ trong đầu ngài, nhưng mà nếu đến một bước đó thật thì hoàn toàn không có lợi ích gì cho ngài, cho nên ngài vẫn nên thừa dịp bây giờ, khai hết những chuyện mà ngài biết ra mới được."
"Ta, ta đúng là không có làm những chuyện này, ngươi không thể vu oan cho ta!" Thân thể to mọng của hắn rụt rụt ra sau: "Ta là lãnh chúa Coldwind Ridge, bá tước của vương quốc Greyfort! Hành vi của ngươi đã trái với công ước tà nguyệt!"
"Đủ rồi, đây là ngài tự tìm."
Soule Darr phiền chán phất phất tay, võ sĩ thẩm phán lập tức ném hắn ra khỏi thư phòng.
Đại chủ giáo ngồi xuống ghế của lãnh chúa, mơ hồ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Rõ ràng lãnh chúa đã bị sợ hãi mất mật, tại sao còn thà chết không hé miệng? Chẳng lẽ hắn trung thành với Roland Wimbledon như vậy, thà rằng bị áp giải về Thánh Thành thẩm vấn cũng không chịu khai kế hoạch của quốc vương ra?
Đúng lúc này, một chánh án đi đến phòng: "Chủ giáo đại nhân, Pisos đã phong tỏa kho lúa, chỉ là..."
"Chỉ là cái gì?"
"Bên trong hoàn toàn không có bao nhiêu lương thực, đoán chừng gần đủ dân trấn ăn một hai tháng, không thể nào cung cấp nuôi dưỡng nổi một nhánh đại quân."
"Ngươi xác định?" Soule lập tức nhíu mày.
"Pisos lật tung toàn bộ kho lúa, còn hỏi thăm người thủ kho, bọn họ nói gần đây cũng không có nhiều lương thực được chở vào, lúa mì chất đống trong kho hàng là hàng tồn một năm trước." Chánh án một năm một mười báo cáo.
"Vậy tin tức thu mua lương thực giá cao trong trấn truyền ra là chuyện gì?" Hắn suy tư một lát: "Ngươi đi tìm những thương nhân đó hỏi tình huống một chút."
"Vâng." Đối phương gật đầu: "Ngoài ra chúng ta còn lục soát toàn bộ doanh trại thủ vệ thành tây một lần, bên trong đa số đều là phòng trống —— theo kỵ sĩ đầu hàng nói, từ khi quân biên cảnh bị diệt toàn quân ở Hermes đến giờ vẫn không được bổ sung."
Nói cách khác, Coldwind Ridge hoàn toàn không có chuẩn bị chiến tranh? Chuyện này chênh lệch với tình báo Angela cung cấp quá lớn. Đại chủ giáo nhíu mày chặt hơn, trầm mặc một hồi hắn mới hạ lệnh: “Hẳn là trong thành trấn này cũng có tín đồ giáo hội, triệu tập bọn họ lại, hỏi thăm kỹ càng hai tháng qua Coldwind Ridge có thay đổi gì. Còn có những người tự nguyện gia nhập vào giáo hội và ‘chuột’ nơi đó cũng phải hỏi thăm một phen, ta phải lập tức hiểu rõ rốt cuộc chuyện này là như thế nào!"
Chánh án nắm tay để lên ngực: "Ta sẽ lập tức làm ngay."
Soule dựa lưng vào ghế ngồi, thở dài ra một hơi. Tấn công Greyfort là kế hoạch đã quyết định từ lâu, quá trình và thu được cũng không quan trọng, nhưng mà hắn hoàn toàn không thích cảm giác ngoài ý muốn như thế này.
Rốt cuộc là đã tính sai ở chỗ nào?
Đợi đến ngày thứ hai, chánh án để tình báo thu tập được lên bàn đại chủ giáo.
Soule lật tờ thứ nhất ra, nhanh chóng đảo qua lời khai của đám người: "Trắng trợn thu mua lương thực chính là hai tên thương nhân nơi đó, hơn nữa còn trữ lúa mì chừng ngàn hộc?"
"Đó là lời giải thích của các thương nhân!" Chánh án trầm giọng nói: “Biết được việc này, ta lập tức lục soát nơi ở của hai người này, đúng là bên trong có không ít lương thực nhưng chẳng qua là đối với cá nhân thôi —— trong tầng hầm ngầm cộng lại không hơn hai mươi hộc. Hơn nữa trong nhà không có bất kỳ ai, hẳn là khi lửa bị đốt lên không bao lâu thì trốn."
"Ngươi nói là... thông đồng?" Chủ giáo nhanh chóng hiểu được ý đối phương.
"Đúng vậy, đại nhân, chỉ có cấu kết với hành thương nơi khác làm bộ mua bán, từ tay trái chuyển qua tay phải, lại từ tay phải lén chở về tay trái, như vậy mới có thể tạo thành hiệu ứng giả như vậy."
"Những hành thương đó đều đến từ đâu?"
"Từng cái thành trấn ở Bắc địa, Trấn U Cốc, thành Evernight, hoành gió bảo... thu mua giá cao bắt đầu từ một tháng trước, mới đầu không có quá nhiều người để ý, cho đến sau này số lượng càng lúc càng lớn mới khiến cho các thương nhân chú ý. Chúng ta đã nhốt tất cả hành thương trong trấn lại nhưng không có tìm được mấy tên vận chuyển lương thực."
Nếu đúng là hai bên thông đồng với nhau, như vậy cơ hội bắt được bọn họ đã cực kỳ bé nhỏ. Chỉ là... mục đích đối phương làm như vậy là cái gì? Chỉ vì hấp dẫn Thánh Thành chú ý, để giáo hoàng miện hạ phát động xâm lấn sớm?
Soule không hiểu, lật vài trang sau của báo cáo, một cái tin khác đập vào trong mắt của hắn.
"Thành viên đội tuần tra phụ trách phong hoả đài... chết rồi?"