Chương 613
"Không có cấu thành nguy hại, cởi bỏ chức vụ, tịch thu tiền lương tháng đó, cũng nhốt mười lăm ngày, nếu cấu thành nguy hại, trục xuất khỏi Đệ Nhất Quân, cũng bị ngài xử phạt, thưa bệ hạ." Iron Axe lập tức trả lời.
"Ừm, đọc rất nhuần nhuyễn, cứ làm như thế đi." Bây giờ còn chưa có Tòa án quân sự, lỗi nặng trong quân đều do Roland tự mình thẩm vấn, mà Danny làm trái quân lệnh, hành vi này còn chưa tới mức đó: "Nhưng mà tính đến trước mắt chính là đại chiến, tạm thời nhốt hắn năm ngày, còn lại chờ về Thành Neverwinter sẽ chấp hành."
"Tuân lệnh."
"Ngươi cũng không cần lo lắng các binh sĩ phản ứng, vừa khéo chuyện này cũng có thể làm một ví dụ tuyên truyền tốt —— cho dù người trong cuộc lập công lao gì, chỉ cần trong quá trình làm nhiệm vụ, có hành vi trái với kỷ luật thì cực kỳ sẽ bị trừng phạt." Roland dừng một chút: "Đương nhiên, hắn lập những chiến công đó, quân đội cũng sẽ không lãng quên, nếu có người hỏi thì ngươi cứ nói là ta sẽ sắp xếp."
Trên thực tế, chuyện này cũng có lỗi của hắn, mặc dù chế tạo một đội xạ thủ chuẩn năm mươi người, nhưng hắn cũng không có tách những lão thủ có thiên phú xạ kích này ra khỏi doanh súng kíp bình thường, khi bố trận cũng chỉ bố trí ở hai cánh chiến hào như một loại súng trường ổ quay có tầm bắn xa, dùng để chặn đánh kẻ địch có ý đồ đánh về phía ám bảo súng máy từ khu vực biên giới.
Mà cách làm của Danny giống tay bắn tỉa hơn —— tự do lựa chọn vị trí, tự do khai hỏa, tùy thời tiêu diệt mục tiêu có giá trị nhất trong kẻ địch. Roland không phải không có cân nhắc tới tiểu đội chuyên đánh lén, nhưng cái sau cho dù là đối với súng ống, đạn dược hay là nhân viên đều có yêu cầu tương đối cao. Đặc biệt là nhân viên, tạm thời không nói tính năng động chủ quan, đầu tiên hắn phải bảo đảm tay bắn tỉa được thả ra sẽ không trực tiếp mất liên hệ hoặc là trốn chiến.
Có lẽ đợi đến sau khi trận chiến tranh này kết thúc, hắn có thể cải tiến cơ sở của đội xạ thủ chuẩn một chút.
"Đúng rồi, bệ hạ, ta tra hỏi được từ miệng quan chỉ huy bị bắt của giáo hội một chút... tình báo đặc biệt!" Hình như Iron Axe đang tìm từ: "Có liên quan đến quân thần phạt."
"Là cái gì?"
"Bọn họ nói, quân thần phạt không thể tự hành động, những võ sĩ này nhất định phải có người điều khiển hạ lệnh mới có thể hoàn thành nhiệm vụ cơ bản nhất."
Roland xoay người: "Ồ? Còn gì khác nữa không?" Điểm này Ashes cũng đề cập tới, chính vì nguyên nhân này nên hắn mới dám suất toàn quân bắc thượng bức ép giáo hội tập trung, nếu không đối phương chỉ điều động một ít quân thần phạt chia thành tốp nhỏ, làm loạn khắp nơi trong vương quốc là có thể khiến cho hắn sứt đầu mẻ trán.
"Người điều khiển có thể là người bình thường, cũng có thể là người thuần khiết, nhưng mà một khi chọn ra thì không thể thay đổi." Iron Axe nhớ lại, nói: “Quân thần phạt vừa mới thăng cấp sẽ hoàn thành nghi thức Tùy Tùng ở tầng cao nhất trong đại giáo đường Hermes, trong số tù binh còn có một người thừa nhận mình tự mình tham dự hội nghị bí mật này."
Roland lập tức ra lệnh: “Dẫn ta đi gặp bọn họ, thuận tiện kêu Akesha cùng đi."
...
Chỗ sâu trong địa lao, Roland gặp được bốn người bị bắt đang bị tách ra giam.
Nếu như nói mặt đất Trấn U Cốc vẫn là mát mẻ thoải mái thì dưới mặt đất có thể nói là ẩm ướt lạnh như băng. Bốn người đều bị che mắt, hai tay trói ra sau lưng, trên người ướt sũng, mặc dù không nhìn thấy vết thương gì nhưng lại run rẩy không ngừng. Hiển nhiên Iron Axe lại dùng kỹ xảo tra khảo thẩm vấn đặc biệt của hắn, theo hắn giải thích, có rất ít người có thể chống lại tra tấn được một ngày.
Nhưng mà tín đồ của giáo hội cũng không như người bị thẩm vấn bình thường, kính ngưỡng thần linh khiến cho ý chí của bọn họ càng ương ngạnh hơn.
"Chỉ có hai người bên phải chịu khai ra." Người tộc Cát thấp giọng nói: "Một người trong đó là chánh án giáo hội, một người khác là thần quan Thánh Thành. Hai người còn lại hoàn toàn không chịu khai gì ra cả —— đương nhiên, bọn họ không biết đồng hành của mình đã khai hết ra."
Roland không hiểu nhiều về chế độ và chức vị trong giáo hội, hỏi thẳng: "Ai tham dự nghi thức Tùy Tùng của quân thần phạt? Đưa đến phòng thẩm vấn đi."
Thần quan nhanh chóng bị ngục tốt lôi vào một căn phòng nhỏ sát vách, Iron Axe dội một gáo nước lạnh lên trên đầu của hắn: "Farat, bây giờ ta có mấy vấn đề muốn hỏi ngươi."
Toàn thân hắn run lên, sau đó nói nhỏ: "Những gì ta biết… ta đã khai hết, mau giết ta đi." Giọng thần quan yếu ớt khàn khàn, giống như là bị đau đớn lắm.
"Nói chuyện quân thần phạt cho ta, nghi thức Tùy Tùng được cử hành như thế nào?"
Pháp Lạp Đặc lắc đầu, không có trả lời.
"Nghe cho kỹ, đây là một lần thẩm vấn cuối cùng!" Iron Axe cúi người, kề sát vào lỗ tai hắn nói nhỏ: "Trả lời xong tất cả vấn đề, sau đó ta giải thoát cho ngươi."
Trầm mặc một lúc lâu, hắn mới nói tiếp: "Nghi thức.. . bình thường sẽ tổ chức ở Tháp Thông Thiên, nơi đó chỉ cho phép võ sĩ thần phạt, giáo hoàng và người điều khiển đi vào, hiện trường... nhất định phải yên tĩnh im ắng mới có thể bảo đảm nghi thức không sai."
"Tại sao?" Roland nói.
"Bởi vì võ sĩ tân tấn sẽ căn cứ giọng nói để xác nhận người điều khiển."
"Là giọng nói đầu tiên mà bọn họ nghe được?"
"Có thể không chỉ là... một." Farat thở dốc một hơi: "Người điều khiển được chọn ra cùng nhau tụng niệm thánh ca, trong thời gian nhất định thì đều có thể được võ sĩ thần phạt chấp nhận."
"Vậy còn ngươi? Cũng là người điều khiển?"
"Ta phụ trách... một tiểu đội, mười tên võ sĩ thần phạt."
"Nhưng mười người đó cũng phải nghe theo mệnh lệnh thượng cấp, đúng không?"
Thần quan gật gật đầu: "Tất cả quân thần phạt đều sẽ tuân theo giáo hoàng miện ra lệnh."
Thì ra là thế, Roland nghĩ thầm, mới đầu hắn còn tưởng rằng sẽ dùng các phương pháp như là kết nối sóng não hay là tâm linh tương thông để chỉ huy quân đội không có thần chí này, kết quả cuối cùng vẫn là dùng giọng nói khống chế. Phương pháp phân tầng này phải nói là cực kì phức tạp lại có hiệu suất thấp, không nói sóng âm cực dễ suy giảm, chỉ là mệnh lệnh của chỉ huy tiểu đội và tổng chỉ huy xung đột với nhau thôi cũng sẽ làm cho quân thần phạt khó mà phản ứng.
"Ngươi nói một khi xác định người điều khiển thì không thể thay đổi, nếu như võ sĩ thần phạt mất đi tất cả người điều khiển thì sao?" Akesha đột nhiên hỏi.
Nghe được là giọng nữ, Farat sững sờ.
"Đáp!" Iron Axe lại múc một gáo nước.
"Ta... không biết."
"Ngươi nói láo!" Roland nhanh chóng nhận được nhắc nhở từ Nightingale: "Nếu như không muốn ở lại trong địa lao mười ngày nửa tháng thì tốt nhất là đừng có chơi cái trò này!”
Thần quan cắn răng: "Bọn họ... sẽ tự mình tiến về vùng đất man hoang, ta chỉ biết nhiều như vậy."
"Vùng đất man hoang?" Akesha kinh ngạc nói.
"Ta chỉ nghe nói... bình thường có tình huống này thì sẽ có võ sĩ khác nhanh chóng ngăn lại, nhưng..." Hắn do dự một lát: "Nghe đồn rất lâu trước đây có một ít quân thần phạt không bị khống chế đi đến vùng đất man hoang, từ đó cũng không có trở lại nữa."
"Ngươi biết quân thần phạt được chuyển hóa như thế nào không?"
"Chỉ có giáo hoàng miện hạ mới có tư cách chủ trì nghi thức tấn thăng..."
"Vậy khi giáo hoàng thoái vị, phải chuyển giao quyền khống chế quân thần phạt như thế nào?"
"Không!" Trên trán Farat toát ra mồ hôi: "Ta không biết..."
"Bốn trăm năm trước, giáo hội thành lập như thế nào?"
"Ngươi nghe nói tới cái tên Aquarius chưa? Hội Liên Hợp thì sao, Taqira thì sao?"
Sau đó cho dù Akesha có hỏi thăm như thế nào đi nữa thì thần quan cũng đáp y như trước.
"Đúng là hắn không biết, chúng ta đi thôi." Roland được Nightingale xác nhận, sau đó nói: “Có hỏi nữa cũng không có kết quả!”
Khi đoàn người rời khỏi địa lao, Iron Axe đuổi theo hỏi: "Bệ hạ, những tù binh của giáo hội này..."
“Làm theo lời hứa lúc trước của ngươi đi!”