Chương 612
...
Pháo hạm chậm rãi dừng sát ở bến tàu, Roland đi ra khỏi buồng nhỏ trên tàu, không khỏi bị cảnh sắc trước mắt hấp dẫn.
Núi đá hình cung từ hai bên duỗi ra, giống như là một đôi tay lớn ôm trọng toàn bộ thành trấn trong đó, nhìn lên, trên bầu trời chỉ còn lại một đường rộng bằng năm ngón tay, và ánh mặt trời từ khe hở này chiếu vào, giống như một bức tường ánh sáng vàng.
Vô số dây leo thực vật buông xuống dưới đáy nham thạch, giống như sợi tóc xanh biếc, có chút dây leo tráng kiện thậm chí còn thòng sát xuống đất, khiến cho người ta không nhịn được muốn nắm nó leo lên.
Khi tia sáng xuyên qua chạc cây dày đặc, để lại từng quầng sáng trên mặt sông lững lờ trôi, Roland cảm thấy mình giống như đang ở trong một khu rừng chưa khai thác. Nhưng mà nơi đây lại không phải không chút khói và người, dọc theo dòng sông im ắng, các loại kiến trúc nhân tạo kéo dài, dân trấn đi qua lại trong bụi cây lá cây to bè cao ngang eo, từng cụm khói bếp chậm rãi bốc lên, có vẻ đẹp hài hòa không nói nên lời.
Bởi vì chiếu sáng, nhiệt độ không khí nơi này còn thấp hơn bên ngoài một chút, màu sắc thực vật cũng đậm hơn không ít, gọi nó là Trấn U Cốc cũng không khó hiểu.
Roland và các phù thủy đạp lên bến tàu che kín rêu xanh, một đám người đã chờ sẵn ở đây, ba người dẫn đầu đương nhiên là tổng chỉ huy Đệ Nhất Quân Iron Axe, công tước Bắc cảnh Calvin Kant và con gái của hắn Edith.
"Chúng ta lại gặp mặt, bệ hạ!" Edith uốn gối hành lễ, nói: “Chúc mừng ngài lấy được thắng lợi."
"Khi ta còn ở trên thuyền thì đã nghe được báo cáo, làm rất tốt!" Roland khen ngợi gật đầu: "Nghe Iron Axe nói, các ngươi bảo đảm cung cấp lương thực sung túc và vận chuyển đạn dược, dụ dỗ kẻ địch cũng rất tốt."
"Đều là chuyện gia tộc Kant phải làm!" Nàng cười yếu ớt nói: "Thương nhân bắc địa cực kỳ vui khi có thể cống hiến sức lực cho ngài."
Mà ở nửa năm trước, chủ nhân nơi này vẫn là Deflick Wimbledon, Roland thầm nghĩ, chỉ sợ các thương nhân ngay cả tên của mình cũng rất ít khi nghe nói tới. Cái gọi là vui lòng cống hiến sức lực hẳn là thủ đoạn của Edith, có thể thúc đẩy hành thương ở ba thành thị hoàn thành kế hoạch này, lực khống chế của nàng với Bắc cảnh cũng không phải là bình thường.
Hắn khích lệ một phen, sau đó nhìn về phía Iron Axe: "Kết quả chiến đấu đã thống kê ra chưa?"
"Đúng vậy, bệ hạ!" Iron Axe chào, nói: "Báo cáo cụ thể đã đặt ở trong phòng làm việc của ngài."
"Phòng... làm việc?"
"Ta và bá tước Haier đã bàn xong, khi ngài ở lại Trấn U Cốc, thành bảo của hắn sẽ là hành cung của ngài." Edith bổ sung: “Mặt khác, ta đã cho người chỉnh đốn và cải cách thư phòng, dựa theo bố trí ở khu biên thuỳ bố trí lại một lần nữa, cũng phá vỡ một mặt tường để lắp một cửa sổ sát đất, nghe tiểu thư Macy nói, ngài thích phòng ở thoáng mát."
"Thật sao?" Roland có chút hăng hái hỏi: "Vậy bản thân bá tước thì sao?"
"Vì không quấy nhiễu ngài làm việc, hắn sẽ ở trong phủ đệ vùng ngoại ô." Trân châu của bắc địa dừng một chút: "Ngài cần ta triệu hắn đến yết kiến sao?"
"Không cần, nếu như hắn không thích tham dự vào những chính sự này!" Hắn khoát tay nói: “Chúng ta đi thành bảo trước đi."
"Vâng, mời đi theo ta."
Đây chính là hương vị của quyền lực? Roland chép miệng một cái, ngẫu nhiên trải nghiệm cũng không tệ.
...
Đi vào phòng làm việc đã cải tạo, trong lúc nhất thời hắn cho là mình về tới Thành Neverwinter, ngay cả bàn gỗ tử đàn rộng rãi và bàn trà ghế nằm ở góc phòng cũng được phục chế lại. Chỗ khác bắt mắt duy nhất là cảnh sắc ngoài cửa sổ, một cái là dãy núi tuyệt cảnh tối tăm mờ mịt, mà một cái khác thì là thung lũng u tĩnh bị lá xanh bao phủ.
Cũng không biết sau khi mình rời đi, chủ cũ của nó là bá tước Haier sẽ có cảm tưởng như thế nào.
Roland trở lại bên cạnh bàn ngồi xuống, bắt đầu lật xem thống kê chiến quả.
Mặc dù trước đó hắn đã tìm hiểu quá trình chiến đấu, nhưng nhìn thấy báo cáo thương vong của giáo hội, hắn vẫn cảm thấy cực kỳ phấn chấn.
Đây là một lần thắng lợi đáng ghi nhớ.
Một trăm năm mươi sáu tên võ sĩ thần phạt bỏ mình, hoàn toàn hóa giải lo lắng về chuyện cỗ máy giết chóc mang tên quân thần phạt lực lớn vô cùng lại không cảm thấy sợ hãi này sẽ không thể chiến thắng, thân thể huyết nhục đúc thành vẫn bù không được sắt thép và thuốc nổ. Suy tính đến quân thần phạt cần dùng máu của phù thủy để chuyển hóa, chắc chắn số lượng sẽ không quá nhiều, căn cứ Akesha tính ra, chỉ cần Hồng Nguyệt chưa giáng lâm, quân đội đặc thù này cũng không vượt qua một ngàn năm trăm người.
Chiến tổn một phần mười hẳn là sẽ khiến cho giáo hội đau lòng khá lâu.
Ngoài ra còn có hơn ba trăm tên quân thẩm phán tử vong, hơn hai mươi người trọng thương, bốn tên quan chỉ huy bị bắt... những chiến quả này cũng khả quan. Mặc dù mặc dù phần lớn võ sĩ thẩm phán ý chí kiên định, kỹ xảo chiến đấu cao siêu nhưng trên bản chất vẫn không khác kỵ sĩ quá nhiều, Roland cũng không có xem trọng bọn họ.
Đáng được ăn mừng chính là lần chiến phòng ngự này không có gặp gỡ người thuần khiết khó chơi, nếu không chỉ dựa vào Sylvia và Iphies áp trận thì đúng là không chắc có thể chiếm được chỗ tốt. Trên thực tế, tổ súng máy tuân theo chỉ thị Sylvia tiến hành trọng điểm đả kích chính là được dùng để đối phó người thuần khiết đánh úp bất ngờ.
"Tình huống thương vong của Đệ Nhất Quân thì sao?" Roland khép thống kê lại.
"Hai người bỏ mình, hai mươi mốt người trọng thương!" Iron Axe trầm giọng nói: “Toàn bộ tổn thất đều đến từ quân thần phạt tới gần rồi ném mâu, bây giờ người bị thương đã về đơn vị."
Biết được giáo hội xuất động, Lightning lập tức đưa Nanawa đến Trấn U Cốc, ở phương diện cứu viện sau chiến đấu, năng lực của tiểu thư thiên sứ không thể thay thế.
Roland gõ bàn một cái, nói: "Bố trí một chiếc thuyền, đưa di thể binh lính hy sinh về Thành Neverwinter an táng."
"Vâng." Iron Axe đồng ý, sau do dự một lát: "Bệ hạ, ngươi tính xử trí đội trưởng đội xạ thủ chuẩn thứ tư Danny như thế nào?"
"Vị thợ săn già bắn chết năm tên quân thần phạt đó sao?" Hắn nâng ly trà lên nhấp một ngụm trà, ừm... ngay cả hương vị cũng là thượng phẩm hoàng cung mà mình hay uống: "Ngươi thấy thế nào?"
Trong quá trình lục soát cứu, báo cáo về vị trí Danny và người bảo vệ bị thương không khớp với chỗ đứng được sắp xếp lập tức khiến cho Brien chú ý, vào lúc ban đêm, khi chiến đấu kết lúc thì Roland đã nhận được tin tức này thông qua Ấn Phù Lắng Nghe, nhưng mà tính đến chiến đấu vừa mới kết thúc, Đệ Nhất Quân vẫn đang trong bầu không khí chúc mừng, lại thêm người bảo vệ thương thế nghiêm trọng, hắn chỉ cho Iron Axe chăm sóc người bị thương trước, chờ mình đến Trấn U Cốc rồi bàn lại việc này.
"Ta cảm thấy mặc dù Danny tự tiện rời khỏi vị trí phòng giữ là trái với điều lệnh nhưng hắn cũng lấy được thành quả to lớn, một mình đánh chết năm tên võ sĩ thần phạt, chiến tích này đủ để cho hắn trở thành nhân vật minh tinh trong quân, hẳn là cả hai có thể triệt tiêu lẫn nhau." Iron Axe chậm rãi nói: "Ở thành Ironsand, dũng sĩ như vậy còn được chủ nhân khen ngợi, cho nên..."
"Nhưng Đệ Nhất Quân không phải lấy là quân đội kiểu cũ dùng đầu người để khen thưởng." Roland cắt ngang: "Còn nhớ rõ giờ huấn luyện đầu tiên ta dạy cho các ngươi những gì không?”
Iron Axe nuốt ngụm nước bọt: "Là kỷ luật, thưa bệ hạ."
"Chỉ có kỷ luật mới là căn cơ cho một đội quân mạnh mẽ!" Hắn đứng dậy, đi đến cửa sổ sát đất: "Điểm này, hi vọng ngươi vĩnh viễn nhớ kỹ. Bây giờ nói cho ta, phương pháp xử trí chính xác là gì?"