Chương 684
Ba ngày sau, cũng chính là ngày hôm sau sau khi mùa đông bắt đầu, Barov mang tới tin tức Thương Hộp Liên Hợp thành công ký kết khế ước.
Kết quả trao đổi cuối cùng là Margaret phụ trách việc tiêu thụ bên trong Greyfort. Đảo Sunset và thành thành phố Shallow Water chia nhau cung ứng cho đảo của mình, Everwinter và Wolfheart. Crescent Bay lại bắt lấy các đảo khác trong Fiordland cộng thêm Dawn Kingdom.
Chuyện làm Roland cảm thấy bất ngờ chính là hắn còn nhìn thấy một phương trình số học trên khế ước. Ý tưởng là đặt một số điều kiện chia chủ yếu thành ẩn số, sau đó điền vào trong phương trình căn cứ vào tình huống cụ thể, là có thể tính được số tiền lãi định mức trong năm đó.
- Cái này do ai viết?
Hắn tò mò hỏi.
- Đệ tử của ta.
Barov vuốt râu cười nói.
- Trong lúc tập hợp, thay vì lập một tờ phụ lục phức tạp, không bằng dùng công thức này để diễn đạt một cách chuẩn xác hơn, hơn nữa cả ba bên đều đồng ý về độ chính xác của nó.
- Ta nhớ là phổ cập giáo dục cũng không dạy những thứ này.
- Không phải ngài mở lớp trung cấp sao? Ta mua cho mỗi đệ tử một bộ giáo trình toán học, cũng bảo bọn họ nếu có thời gian thì đi nghe đại nhân Scroll giảng bài.
Hắn cảm thán.
- Ta lớn tuổi rồi, tiếp thu không nhanh bằng những thằng nhóc này nên đành tiện nghi bọn họ. Nếu ta trẻ hơn mười tuổi, chắc chắn ngày nào ta cũng sẽ cầm những thứ bệ hạ sáng tác bên người để đọc.
Lần vỗ mông ngựa này làm Roland thoải mái cả người, hơn nữa có thể nhận ra sự trợ giúp của tri thức toán học với tài vụ và việc quản lý hành chính. Ánh mắt của đại thần tổng quản cũng coi như không tồi.
- Edith đâu rồi? Biểu hiện của nàng trong lần trao đổi này thế nào?
- Miễn miễn cưỡng cưỡng vậy.
Barov ho khan hai tiếng.
- Cho dù nàng mê hoặc vài vị thương nhân kia tới nỗi thần hồn điên đảo, nhưng khi đề cập tới điều khoản thương mại cụ thể thì rõ ràng vẫn khuyết thiếu kinh nghiệm. Ta đoán nàng ít khi giao tiếp với thương nhân trên biển, dù sao thương mại Bắc địa cũng không phát triển. Không giống như vương đô cũ, Bộ trưởng tài vụ cơ hồ ngày nào cũng phải hẹn gặp thương nhân Fiordland tới chơi. Nhớ năm đó…
- Ta biết rồi.
Roland thấy đối phương chuẩn bị đi vào hình thức hồi ức bèn nhanh chóng cắt ngang lời nói của hắn.
- Một khi đã như vậy, ngươi cứ dạy dỗ nàng nhiều hơn là được.
Vẻ mặt của tổng quản già cứng đờ lại.
- À, chuyện này… Bệ hạ, thật ra nàng cũng…
- Cứ quyết định như vậy đi.
Hắn vui sướng khi người gặp hoạ, dựa vào tần suất Nightingale véo bả vai hắn từ sau lưng là biết mức độ đáng tin trong lời nói của Barov thật sự không cao. Chỉ là hắn cũng không muốn quan tâm tới loại mách lẻo giốnh như cạnh tranh này, chỉ cần không làm hỏng việc là được.
- Đúng rồi, năm nay thành Neverwiner tăng thêm bao nhiêu nhân khẩu mới, có hoàn thành mục tiêu mong muốn không?
Tuy còn khoảng một tháng nữa mới tới cuối năm, nhưng theo mùa đông đến, sứ đoàn dân di cư cũng sẽ lục tục quay về thành Neverwinter, nhân số di chuyển tất nhiên sẽ giảm bớt trên diện rộng, số lượng lúc này cơ bản đã có thể kết luận có thể thực hiện được mục tiêu hay không rồi.
Nhắc tới chuyện này, khuôn mặt Barov lập tức cười nở hoa, nếp nhăn trên trán đều biến thành khe rãnh, sự xấu hổ vừa rồi cũng không cánh mà bay.
- Bệ hạ, toà thị chính đã thống kê qua, dân di cư từ các nơi dời tới cơ bản đã vượt qua tám mươi nghìn người, trong đó có một nửa là tự nguyện. Cộng thêm dân bản địa của khu Biên Thuỳ và khu Epic, tổng số dân cư của thành Neverwinter đã có hơn một trăm mười nghìn người!
- Ồ?
Roland vui vẻ.
- Tự nguyện vào chiếm một nửa?
-Phần lớn bọn họ đến từ Trung bộ vương quốc và khu vực Đông cảnh. Mùa xuân và mùa hạ còn không rõ ràng, nhưng tới mùa thu thì tỉ lệ bắt đầu không ngừng bay lên. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sang năm sau, phỏng chừng những kẻ phản nghịch ủng hộ Deflick sẽ không ngồi yên được nữa.
Hẳn là hiệu quả của việc Tassa lan truyền tin tức giáo hội thua trận tới Đông cảnh, nhưng Roland vẫn rất hy vọng những quý tộc đó lại kiên trì thêm một thời gian nữa, như vậy, hắn mới có lí do diệt trừ bọn họ, trả lại cho dân chúng Đông cảnh một vương quốc mới ổn định và có trật tự
- Đã làm tốt chuẩn bị qua mùa đông rồi đúng không?
- Hai tháng trước toà thị chính đã chuẩn bị thoả đáng.
Barov trả lời đầy tự tin.
- Bộ xây dựng đã nhờ tiểu thư Lian xây một đám hầm trú ẩn mới ở giữa dãy núi Tuyệt Cảnh và sông Xích Thuỷ, dùng để thay thế những túp lều lọt gió đó. Chúng ta còn dự trữ một lượng lớn than củi, bảo đảm cho mỗi ngươi đều có thể được chia một sọt.
Trải qua nhiều lần hun đúc của Roland, cuối cùng bây giờ toà thị chính cũng quen với việc coi nó như một mục tiêu hành chính, quán triệt vào việc thực hiện các nghị định khác nhau.
Hắn vui mừng gật đầu.
- Rất tốt, thay ta nói với Scroll rằng mùa đông cũng đừng quên giáo dục.
- Vâng thưa bệ hạ.
-Mặc khác, ta định bắt đầu một cuộc chiến quy mô nhỏ dưới tình huống không ảnh hưởng đến việc vận hành bình thường của thành Neverwinter, mục tiêu là Cực Nam cảnh. Chờ tới khi Iron Axe làm ra phương án tác chiến cụ thể, ngươi lại phối hợp với hắn tập hợp các loại vật tư.
Nhìn Barov muốn nói lại thôi, Roland đi tới bên cạnh rồi vỗ vai hắn.
- Yên tâm, ta có chừng mực.
Sau khi tổng quản rời đi, Nightingale mới hiện ra và khó hiểu hỏi.
- Như vậy có được không? Lúc hắn nói tới Edith hiển nhiên không đúng với thực tế, chẳng sợ không dùng năng lực cũng có thể nhận ra từ vẻ mặt của hắn.
- Nếu ta vì thế mà trách mắng hắn, chỉ sợ hắn cũng không dám áp chế Edith từ chính diện nữa.
Roland buông tay nói.
- Vì giữ vững sự cân bằng của toà thị chính, dù sao cũng phải có người đi hạn chế trân châu của Bắc địa. Theo tình hình trước mắt, chỉ có Barov mới làm được chuyện này.
- Nhưng vì sao lại muốn hạn chế nàng? Nếu nàng có đủ năng lực để quản lý toà thị chính cũng có hại gì với ngươi đâu?
- Bởi vì…
Roland hơi hé miệng, lại nhất thời không biết phải nói gì.
Đúng vậy, vì sao lại muốn hạn chế Edith chứ?
Lo lắng nàng một nhà độc đại?
Khả năng này cực kỳ bé nhỏ, chỉ cần hắn vẫn là quốc vương, một câu là có thể bỏ cũ thay mới. Huống hồ toà thị chính không được phép can thiệp vào quân đội, cho dù khống chế tất cả bộ môn hành chính cũng không thể tạo thành uy hiếp gì với vương vị.
Trên thực tế, khi cán sự của toà thị chính đều tuyển chọn theo thông báo tuyển dụng, hơn nữa, sau khi trả tiền lương từ trong quốc khố, ảnh hưởng của việc bỏ cũ thay mới một người quản lý đã bị hạ xuống mức thấp nhất.
Lo lắng nàng lừa trên gạt dưới, bóp méo chính lệnh?
Nàng không thể làm được, ít nhất là ở thành Neverwinter. Bởi vì hiệu quả của bất cứ chính lệnh gì đều sẽ truyền tới tai Roland. Hơn nữa, thành thị cũng chỉ lớn như vậy, tin tức truyền lại cơ hồ là cùng một lúc.
Trước khi đi vào thế giới này, điều hắn ghét nhất chính là thuyết phân quyền, đặc biệt là trong công việc. Khi cấp trên coi nó là vương đạo chi thuật thì hắn lại khịt mũi coi thường nó. Không ngờ sau khi trở thành người cầm quyền, hắn cũng theo bản năng mà nghĩ tới điểm này… Nếu không phải Nightingale nhắc nhở, nói không chừng hắn còn không nhận ra chính mình đang dần dần trở thành loại người mà mình ghét nhất.
Đúng là quyền lực yêu cầu phân quyền, nhưng nó không phải một trò chơi quyền lực do một người khác hoặc vài người chơi. Mà nó dựa vào chính sách, cơ cấu và luật pháp để ước thúc. Dưới tình huống không trái pháp luật, làm cấp dưới thỏa thích thể hiện tài năng của chính mình mới là cách làm chính xác.
Roland thở dài một hơi, hắn mím môi, lúc đang định nói một tiếng cảm ơn với Nightingale thì lại phát hiện ánh mắt của nàng đã hoàn toàn tập trung ra ngoài cửa sổ.
- Nhìn kìa, tuyết rơi.
Nàng nhẹ giọng nói.
Roland quay người lại, trên bầu trời xám xịt lặng lẽ xuất hiện vô số điểm trắng đang chậm rãi bay xuống, giống như những tinh linh uyển chuyển nhẹ nhàng.
Tà Ma Chi Nguyệt buông xuống.