Chương 685
Thánh Điện bí mật dưới lòng đất, Thánh Thành Hermes.
Tafron đã không có được một giấc ngủ ngon trong hơn hai tháng liên tục.
Chỉ cần nhắm mắt lại, bên tai hắn sẽ vang lên tiếng rên rỉ thảm thiết của tổng giám mục El. Nàng bị quân thẩm phán kéo về, vũ khí của kẻ địch đánh nát khoang bụng nàng, ruột trở nên hỗn loạn. Cho dù dùng tất cả các loại thảo dược, cũng không có cách nào ngăn cản miệng vết thương chuyển biến xấu. Sau khi giãy giụa hai ngày, nàng mới chết trong sự đau đớn vô tận.
Sau khi Soule Darr dẫn dắt quân tiên phong phải nghênh đón một cú đánh trực diện, Tafrkn đã nghi ngờ về thực lực của Greyfort. Hắn nhiều lần yêu cầu Mael miện hạ suy nghĩ kỹ rồi mới làm, hẳn là dùng tất cả khả năng thăm dò chi tiết của phê quân đội này rồi tính tiếp. Nhưng Mael căn bản không dao động, nhất quyết yêu cầu đại quân chủ lực lập tức bắt đầu tấn công vào tuyến phòng thủ dưới chân núi Coldwind Ridge.
Hắn biết có thể giáo hội sẽ trả một cái giá không nhỏ, lại không ngờ cái giá đó sẽ thảm trọng như vậy.
Càng không đoán được chính là, lực lượng tinh nhuệ nhất của giáo hội lại không thể ngăn cản thất bại rõ ràng của quân thần phạt.
Khi tin tức thiên phương dạ đàm này truyền tới, Tafron trực tiếp phun ra một ngụm máu rồi ngất xỉu trên đỉnh tháp thông thiên.
Nhưng mà chuyện không thể tưởng tượng nổi không chỉ có một.
Người thuần khiết không có một ai quay về, Mael miện hạ cũng không biết tung tích. Cho tới khi hắn mạnh mẽ cắn răng dẫn theo một nhóm người mạnh mẽ xâm nhập cơ quan Bí Khu, mới từ trong miệng cấm vệ cơ quan biết được một tin tức không thể tưởng tượng.
Mael căn bản không phải là người thừa kế mà Obas Llane nhìn trúng, tiếp nhận quyền trượng cùng mũ miện chính là người thuần khiết Angela.
Thánh Thành lập tức mất cả Giáo Hoàng.
Điều duy nhất mà Tafron có thể làm, chính là vĩnh viễn giấu giếm tin tức này… Toàn bộ nhóm người mà hắn dẫn đi đều gia nhập Thánh Điện bí mật. Mà hắn, cũng trở thành Giáo Hoàng tạm thời.
Một tháng tiếp theo, Tafron dùng tất cả thời gian để duy trì trật tự của Thánh Thành và lật xem bí sử trong Tàng Thư Quán.
Mà bí mật săn giết phù thủy, chế tạo quân thần phạt, nguồn gốc của giáo hội, sự tan rã của đế quốc phù thủy cũng dần dần hiện ra trước mắt hắn.
giám mục già cảm thấy thế giới quan bị điên đảo.
Cho dù tới suy đoán cuối cùng, hắn cũng không thể nghĩ tới chuyện giáo hội vậy mà lại là từ một tay phù thủy chế tạo ra.
Mà cho dù là đế quốc phù thủy có thế lực trải rộng vùng đất man hoang, cũng không thể ngăn cản nổi bước chân tiến công của ma quỷ. Quân thần phạt cũng vậy, ma thạch phù ấn cũng thế, cũng chỉ là sản vật mà phù thủy lưu vong để lại.
Trong đêm khuya trằn trọc, tinh thần của Tafron nhanh chóng bị rút cạn. Chỉ trong hai tháng ngắn ngủi lại giống như hai năm trong quá khứ, nếp nhắn trên mặt hắn đã rõ ràng như giám mục già, lúc giơ tay nhấc chân cũng mang lên một tia dầu hết đèn tắt chậm chạp.
Nhưng hắn biết mình không thể dừng lại, một khi hắn ngã xuống, giáo hội sẽ thật sự kết thúc.
Một lượng lớn người đấu võ thẩm phán võ được chọn ra từ đội quân dự bị, tổng giám mục mới và trung tầng tín đồ hao tổn hoàn thành việc bổ nhiệm và miễn nhiệm bằng một tốc độ nhanh chóng, cộng thêm lời kêu gọi cùng sống cùng chế với Thánh Thành, mới làm tình huống tràn ngập nguy cơ tạm thời ổn định lại.
Nhưng Tafron biết đây chỉ là biểu tượng, thiệt hại của quân thần phạt căn bản không thể nhanh chóng bổ sung, mà sức chiến đấu của người đấu võ trẻ tuổi dự bị kém khá xa thế hệ trước. Nếu trong thời kỳ hòa bình, hắn còn có cơ hội chậm rãi đền bù, nhưng hôm nay Tà Nguyệt đã đến, không ngăn được tà thú tiến công, tất cả đều không còn gì để nói.
Chỉ dựa vào lực lượng đã mất của giáo hội không thể làm được điểm này. Hắn cần phải tập trung thế lực của quý tộc Wolfheart và Everwinter, giống như lúc trước bốn vương quốc lớn liên hợp đóng giữ tuyến phòng ngự Hermes vậy.
Muốn làm những quý tộc bên ngoài đó gia nhập và ngoan ngoãn nghe lệnh giáo hội tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng. Thậm chí Tafron có thể tưởng tượng khi tin tức giáo hội thua trận truyền tới hai khu vực Wolfheart và Everwinter, những quý tộc trong tay vẫn nắm lãnh địa và kỵ sĩ sẽ lại nhảy ra đối nghịch với hắn. Bởi vậy, sau khi phần lớn quân đội Greyfort rút lui khỏi Bắc địa, hắn đã phái hơn một trăm quân thần phạt cuối cùng lưu thủ ở Thánh Thành, tính cả đoàn sứ giả ra ngoài để cưỡng bách quý tộc phục tùng mệnh lệnh.
Bây giờ cho dù là Thánh Thành mới hay cũ, đều lâm vào suy yếu xưa nay chưa từng có.
Những việc mà giám mục già có thể làm bây giờ chính là cầu nguyện đoàn sứ giả có thể dẫn viện quân về Hermes trước khi tà thú bắt đầu tiến công với quy mô lớn.
Tafron nhẹ nhàng xoa khóe mắt đau nhức rồi khép lại quyển sách cổ ghi lại nghi thức chuyển hóa quân thần phạt. Khi hắn đang định pha một ly trà đông hoa để giảm bớt cơn đau phía dưới, ngoài Thánh Điện bỗng nhiên vang lên âm thanh chém giết.
Hắn giật mình, bàn tay run lên làm ly trà rơi xuống mặt đất, lập tức chia năm xẻ bảy.
Sao có thể có kẻ xâm lấn ở đây?
Hắn đi đến bên cửa sổ rồi nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy những bóng người đang đong đưa dưới ánh sáng âm u của đá thần hình lăng trụ, và không ngừng tiến về phía Thánh Điện bí mật.
Tốc độ của bọn họ nhanh tới đáng sợ, cấm vệ chiến đấu với họ hầu như vừa chạm vào đã ngã xuống, dường như khôi giáp cũng không hề có tác dụng gì dưới lưỡi dao sắc bén của bọn họ. Bậc thang màu xám trắng dính đầy máu tươi vẩy ra. Trong chớp mắt, kẻ địch cũng đã áp sát tới dưới cánh cửa lớn của cung điện.
- Đại nhân, Thánh Điện bí mật đang bị tấn công, xin ngươi hãy nhanh chóng rời đi!
Cửa Tàng Thư Quán bị rầm một tiếng phá mở, một vị cấm vệ trưởng nôn nóng đi tới, phía sau hắn còn đi theo mười người đấu võ thần phạt, hiển nhiên là người bảo vệ bên cạnh Giáo Hoàng.
- Rốt cuộc là bọn họ vào đây bằng cách nào?
Tafron dùng giọng nói khàn khàn hét lớn.
Chỉ có hai con đường đi thông dưới lòng đất, một cái phải dùng lồng treo hạ xuống, một cái lại cần phải thông qua cứ điểm bí ẩn của Thánh Thành cũ. Cho dù là quân đội Greyfort cũng không thể đột nhiên chiếm lĩnh Thánh Thành mới và cũ dưới tình huống thần không biết quỷ không hay, trừ phi bọn họ đều mọc cánh!
Vẻ mặt của cấm vệ trưởng có vẻ rất khó coi.
- Kẻ địch xuất hiện từ chỗ sâu trong huyệt động, đại nhân, xin hãy lập tức theo ta đi, nếu muộn sẽ không kịp mất.
- Chỗ sâu… Trong huyệt động?
Tafron khó có thể tin, không phải nơi đó ngoài lỗ tròn lớn lớn bé bé thì không còn gì nữa sao?
Mang theo khiếp sợ vô cùng và khó hiểu, hắn theo cấm vệ trưởng đi dọc theo lối đi bí mật bên trong bức tường thẳng xuống phía dưới, chỉ một lát sau đã đi tới tầng dưới cùng của Thánh Điện.
- Chỗ lồng treo không có người trông coi, rất có thể đã không an toàn, ta sẽ hộ tống ngươi đi tới thông đạo Thánh Thành cũ trước, xin ngươi hãy nhanh chóng dẫn người giành lại Thánh Điện bí mật.
Cấm vệ trưởng vừa nói vừa đẩy ra cửa đá giấu ở góc tường.
Tafron vừa mới bước được nửa bước ra khỏi lối đi bí mật thì trái tim đã chìm tới đáy.
Chỉ thấy mười mấy kẻ địch đang cầm kiếm đứng, giống như đã sớm biết nơi này là lối ra của lối đi bí mật vậy.
- Ta còn tưởng rằng mình vĩnh viễn không còn cơ hội nào đặt chân vào Thánh Thành nữa cơ. Không nhờ nhóm hậu bối kế thừa ý chí của nữ vương Meteor cũng chỉ có thế.
Một người đàn ông bước về phía trước, hắn mặc một bộ khôi giáp hình thù kỳ lạ, giống như được khâu từ rất nhiều miếng kim loại chồng lên nhau, trên mũi kiếm loang lổ mơ hồ có thể nhìn thấy máu tươi u lam.
Nhưng khi Tafron chú ý tới khuôn mặt của hắn, lại cảm thấy máu trong cả cơ thể đều đông lại.
Hắn từng nhìn thấy khuôn mặt của người này.
Ellington, thẩm phán trưởng của quân đoàn tiến công trung đoàn sáu, ba năm trước đây từng tham gia nghi tức chuyển hóa quân thần phạt. Trước khi đi, người người đấu võ dũng cảm không sợ chết này còn từng đích thân chào tạm biệt hắn.
Một cảm giác lạnh lẽo khó có thể hình dung theo xương sống của giám mục già chui vào trong đầu hắn, sự sợ hãi quỷ dị làm hắn cơ hồ không thể khống chế được đầu lưỡi của chính mình.
“Ngươi, các ngươi…… Rốt cuộc là…… Quái vật gì?”