Chương 120: Phương thức xuất hiện cực kì tươi mát thoát tục của ông chủ
"Lão sư, cửa hàng đó thật sự thần kỳ như người nói sao?"
"Trò chơi có thể tăng tu vi, nghe rất đặc biệt nhỉ."
"Nghe nói hàng hóa trong cửa hàng đó cũng đều rất thần kỳ, chẳng biết có phải thật không..."
Mộ Dung Hải Đường đang đi trên đường, bốn tên học viên của Lăng Vân học viện đang đi bên cạnh nàng, hai trai hai gái, trẻ trung thanh xuân, tràn ngập sức sống, tên lần lượt là Hàn Dương, Tiêu Thành, Mộ Vũ Nhu, Tô Thiên Tuyền.
Thân phận bốn người này cũng không kém Cố Vân Hi và Giang Vãn Thường là bao.
Sắc mặt bọn họ tràn đầy hưng phấn.
Ở Túy Nguyệt Hiên, Mộ Dung Hải Đường đã nói sẽ dẫn bọn họ đến một cửa hàng thần kỳ.
Nàng chỉ giới thiệu sơ qua về Khởi Nguyên Thương Thành, không nói kĩ càng nhiều.
Nói sao thì vị ông chủ trẻ tuổi kia cũng quá thần bí, những học viên này biết quá nhiều chưa chắc đã tốt cho bọn họ.
Học viên của Lăng Vân học viện hầu như đều có thân phận cao quý, không có quá nhiều hứng thú với cửa hàng thần bí mà Mộ Dung Hải Đường nói, thậm chí có kẻ còn cười nhạt bỏ qua.
Một thành Cửu Diệu nho nhỏ mà thôi, liệu có thể có cửa hàng thần kỳ cỡ nào.
Có thời gian rảnh, chẳng bằng tiêu khiển một chút.
Cuối cùng, chỉ có bốn người này chịu đi theo Mộ Dung Hải Đường tới đây.
Đối với những học viên còn lại, Mộ Dung Hải Đường cũng không có ý định ép buộc bọn họ.
Cơ duyên nàng đều đã cung cấp, có nắm bắt được hay không là chuyện của bọn họ.
Hôm nay Ứng Vô Cực không đi cùng đoàn người.
Hắn ta không quá để ý đến Tháp Thí Luyện, chỉ có Quỳnh Tương Lộ mới khiến hắn ta chú ý.
Trong lúc trò chuyện, mấy người đã đi tới con hẻm ngoài Khởi Nguyên Thương Thành.
"Vân Hi, Vãn Thường, sao các ngươi không vào cửa hàng?"
Thấy hai người đang đứng chờ ngoài cửa, Mộ Dung Hải Đường thoáng nghi hoặc hỏi.
Bốn người kia cũng nhìn các nàng vẻ khó hiểu.
Nhìn thấy Mộ Dung Hải Đường dẫn các học viên tới, trong lòng Cố Vân Hi và Giang Vãn Thường nổi lên từng đợt oán khí nồng nặc.
Tất cả đều tại ông chủ hết!
"Ông chủ nói vẫn chưa tới giờ mở cửa, cho nên chúng ta chờ ở ngoài này." Cố Vân Hi bình tĩnh đáp.
"Vậy ông chủ kia đâu?" Mộ Vũ Nhu hỏi.
Mộ Vũ Nhu, người giống như tên, thoạt nhìn hơi nhu nhược yếu đuối, còn có một phong thái rất dịu dàng.
"Đi ăn điểm tâm." Giang Vãn Thường cũng banh mặt đáp.
Mọi người: ...
"Sau đấy, các ngươi cứ đứng đây chờ?" Mộ Dung Hải Đường cảm thấy không biết phải nói gì.
Ông chủ của Khởi Nguyên Thương Thành quả thật làm việc gì cũng không giống người thường!
Bản thân đi ăn điểm tâm, quăng hai cô nương xinh đẹp đứng hong gió chờ ngoài cửa.
Quả thật, rất có phong cách của ông chủ.
Cố Vân Hi và Giang Vãn Thường gật đầu hết sức máy móc.
"Vậy chúng ta cũng chờ một lát đi, hẳn chút nữa ông chủ sẽ về." Mộ Dung Hải Đường cũng không biết phải an ủi hai người thế nào, đành phải nói như vậy.
Nàng vừa dứt lời, trong con hẻm chợt nổi lên một luồng dao động của nguồn năng lượng khủng khiếp.
Mộ Dung Hải Đường lập tức biến sắc: "Cẩn thận, tránh ra mau."
Tất cả đều kinh hãi, lùi nhanh về phía sau.
Dù thực lực của họ cùng lắm cũng chỉ mới tới cảnh giới Thần Hồn nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ khủng bố của luồng năng lượng đó.
Đây không phải thứ bọn họ có thể ngăn cản!
Dưới ánh mắt khiếp sợ của bao người, không gian chợt xuất hiện một vết nứt như mặt gương, sau đó vỡ vụn.
Cuối cùng, nó tạo thành một lối đi tối om.
Sau đó, từ trong lối đi, có một người thong thả bước ra.
Lạc Xuyên ra khỏi lối đi không gian, thấy đám bảy người đang cảnh giác như gặp đại địch.
"Các ngươi đang làm gì thế?"
Lạc Xuyên khẽ nhíu mày, lộ vẻ không hiểu.
"Thì ra là ông chủ à..." Mộ Dung Hải Đường thấy rõ người tới là Lạc Xuyên bèn thở phào một hơi nhẹ nhõm.
"Hắn chính là ông chủ của Khởi Nguyên Thương Thành ư?"
"Trẻ thật đó, nhìn có vẻ chẳng lớn hơn chúng ta là mấy nhỉ!"
"Nhưng nếu đã có thể xé rách không gian thì thực lực tối thiểu cũng phải tới cảnh giới Vấn Đạo rồi..."