Thần Cấp Đại Điếm Trưởng

Chương 142: Các ngươi đang nói gì vậy

Chương 142: Các ngươi đang nói gì vậy

"Ngươi cũng có thể nhận." Ứng Vô Cực mặt không biểu cảm nói: "Mỗi lần chỉ cần một trăm linh tinh."
"Cái gì? Ngươi nói bao nhiêu?" Hạ Nguyên hơi trợn to hai mắt, có chút không dám tin.
"Một trăm linh tinh." Ứng Vô Cực nói.
Hạ Nguyên: …
Bây giờ hắn ta cảm thấy số lần mình hoảng hốt trong hôm nay còn nhiều hơn cả mấy năm cộng lại!
Suy nghĩ một lát, Hạ Nguyên đi đến trước kệ hàng bày mì ăn liền, chuẩn bị lấy vài ly.
Nhưng ngay lúc hắn ta đang chuẩn bị lấy ly thứ hai, một giọng nói lại cắt ngang.
Yêu Tử Yên chỉ tấm bảng trắng nhỏ trên vách tường rồi nói: "Xin lỗi, quy định trong cửa hàng, mỗi mặt hàng mỗi người mỗi ngày chỉ có thể mua một món."
Hạ Nguyên nhìn theo hướng Yêu Tử Yên chỉ, quả nhiên thấy một tấm bảng trắng chi chít chữ.
Hạ Nguyên: …
Có điều nghĩ lại cũng bình thường.
Cửa hàng thần bí và khủng khiếp như vậy, có vài quy định cũng bình thường thôi, nếu không có chỗ đặc biệt nào mới gọi là kì lạ ấy!
Sau đó, Hạ Nguyên đi đến xếp hàng phía sau đám học viên.
Nếu trong tình huống bình thường, Hạ Nguyên là cường giả Vấn Đạo viên mãn, chắc chắn sẽ không làm chuyện như vậy.
Cường giả Vấn Đạo, danh dự không cho phép bị xúc phạm!
Nhưng ở trong này, cái gì mà danh dự cường giả đều vứt qua một bên đi.
Trên tấm bảng trắng đó quả thật đã viết rõ ràng, người gây sự tự gánh lấy hậu quả.
Tuy rằng Hạ Nguyên tự tin tuyệt đối với thực lực của mình, nhưng hắn ta cũng không muốn vì thế mà khiêu chiến với cửa hàng này.
Huống hồ Ứng Vô Cực đã xếp hàng phía sau hắn ta rồi kìa…
Trong ánh mắt thèm chảy nước miếng của Hạ Nguyên, hắn ta nhận một ly mì ăn liền đầy nước suối Sinh Linh.
Lúc này, đã có học viên nấu xong mì ăn liền và bắt đầu ăn.
Trong không khí truyền đến mùi thơm kì lạ, khiến cho Hạ Nguyên không tự chủ được mà nuốt nước miếng.
"Chờ một chút, không vội, không vội…"
Hạ Nguyên lẩm bẩm trong lòng.
Thế nhưng trước đó hắn ta đã thấy được, mấy học viên kia sau khi rót nước nóng vào mì ăn liền thì còn phải chờ thêm vài phút đồng hồ.
Thời gian yên lặng trôi qua, nhưng Hạ Nguyên lại cảm thấy mấy phút ngắn ngủi này như dài đằng đẵng.
Cuối cùng, hắn ta cảm thấy đã sắp xong, từ từ mở nắp ra.
Nhất thời, mùi lúa mì sực nức pha lẫn với linh khí tinh khiết phả vào mặt.
Ánh mắt Hạ Nguyên sáng lên, chỉ cần ngửi mùi hương kia đã khiến người ta thèm ăn.
Hạ Nguyên không hề do dự, bắt đầu tiêu diệt mì ăn liền.
Đối với loại phản ứng này của Hạ Nguyên, mọi người đã thấy nhưng không thể trách.
Lần đầu tiên lúc bọn họ đến Khởi Nguyên Thương Thành, biểu hiện cũng không kém gì Hạ Nguyên.
"Vân Hi, hôm nay vẫn giống như hôm qua à?" Giang Nhã Thường cười hỏi.
Cố Vân Hi gật đầu, nghiêm túc nói: "Trước đó đọc một bộ giáo trình nấu ăn, sau đó chúng ta đánh vài trận ở khu thi đấu, thời gian còn lại thì đến chế độ khiêu chiến."
"Đúng rồi, khu thi đấu ngươi đã đánh tới tầng thứ mấy?" Giang Nhã Thường hỏi.
Cố Vân Hi nói: "Tầng thứ ba, ngươi thì sao?"
Giang Nhã Thường nhún vai: "Cũng là tầng thứ ba. Chế độ khiêu chiến này tầng trên khó hơn tầng dưới, ta đã kẹt ở đây mấy ngày rồi."
"Ta cũng vậy." Trên khuôn mặt nhỏ hắn của Cố Vân Hi tràn đầy ý chí chiến đấu: "Hôm nay, ta nhất định phải vượt qua tầng thứ ba!"
"Cố lên!"
Mấy học viên còn lại cũng đang bàn tán chuyện này.
Tuy rằng Hạ Nguyên đang hưởng thụ mì ăn liền, nhưng vẫn đặt một phần chú ý lên người đám học viên này.
Nghe đề tài mà họ bàn tán, Hạ Nguyên thực sự không hiểu ra sao.
Giáo trình nấu ăn?
Khu thi đấu?
Chế độ khiêu chiến?
Họ đang nói về thứ gì vậy?
Vì sao ta nghe không hiểu gì cả?
Vốn Hạ Nguyên còn muốn hỏi Ứng Vô Cực bên cạnh một chút, có điều nhìn thấy người kia lộ ra vẻ mặt người sống chớ gần thì biết điều ngậm miệng lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất