Chương 172: Ngươi nảy sinh ý đồ xấu với bữa sáng của ta!
Hạ Nguyên liếc mắt nhìn Lạc Xuyên và Yêu Tử Yên một cái.
Hắn ta khẳng định suy đoán của bản thân mình.
Đúng vậy!
Tồn tại như thế này, lấy ra một cái trận pháp không gian, còn không phải dễ dàng hay sao?
Nhưng lại dùng ở trong một cửa hàng như thế này, thật sự có chút phung phí của trời!
Hạ Nguyên cảm giác có chút đau lòng.
Hắn ta vừa định dời ánh mắt, ánh mắt bỗng nhiên nhìn thẳng về phía Lạc Xuyên!
Nói một cách chính xác, là bữa sáng trong tay của Lạc Xuyên!
Lạc Xuyên đã nhận ra ánh mắt nóng bỏng của Hạ Nguyên, khẽ cau mày.
"Bản tiệm không cung cấp bữa sáng."
Hạ Nguyên: …
Hắn ta đường đường là siêu cấp cao thủ Vấn Đạo cửu phẩm, là loại người trông mà thèm bữa sáng của người khác hay sao?
"Ông chủ, không biết nguyên liệu nấu ăn của bữa sáng này là cái gì?"
Hạ Nguyên nhìn chằm chằm vào bánh bao và cháo kê, âm thầm nuốt nước bọt.
"Chính là Tinh Nguyệt mạch bình thường, gạo kê Ly Hỏa, yêu thú Vấn Đạo, còn có nước suối Sinh Cơ trong cửa hàng." Yêu Tử Yên thuận miệng nói.
Nàng hơi khó hiểu.
Không phải là một ít nguyên liệu nấu ăn vô cùng đơn giản ư, vì sao Hạ Nguyên tỏ ra sốt ruột như thế?
Ở trong phòng bếp, loại nguyên liệu nấu ăn này có rất nhiều!
Bình thường… Tinh Nguyệt mạch, gạo kê Ly Hỏa, yêu thú Vấn Đạo, nước suối Sinh Cơ?
Hạ Nguyên cảm thấy không có sức lực than thở.
Mấy thứ này, có cái nào không phải là kì vật của thiên địa!
Luyện dược sư bình thường nhận được, đều vô cùng coi trọng, sử dụng thật cẩn thận!
Ở trong Khởi Nguyên Thương Thành, lại biến thành đồ vật bình thường…
Quan trọng nhất chính là, còn bị làm thành bữa sáng!
Quả nhiên, đây là chênh lệch của cảnh giới hay sao…
Ngửi thấy mùi thơm tản ra trong không khí, Hạ Nguyên lại nuốt nước miếng.
Lạc Xuyên theo dõi hắn ta một cách đề phòng.
Ta thấy ngươi đang có ý đồ xấu với bữa sáng của ta!
"Ông chủ, ta trả năm nghìn! Không! Năm vạn linh tinh! Mua bữa sáng của ngươi thì như thế nào?" Hạ Nguyên hưng phấn hỏi.
Hạ Nguyên cảm giác, nếu bản thân mình có thể ăn được bữa sáng này mà nói, có lẽ có thể tìm được cơ hội đột phá Tôn Giả!
Rất ít người biết được, công pháp mà hắn ta tu luyện, cần hấp thu lực lượng của ngôi sao vào trong cơ thể!
Chỉ là linh dược có ẩn chứa lực lượng của ngôi sao, có thể nói là đã ít lại càng ít.
Hạ Nguyên tìm mấy năm, đều không thu hoạch được gì.
Hiện giờ ở Khởi Nguyên Thương Thành phát hiện ra Tinh Nguyệt mạch, hắn ta thậm chí cảm giác đây là ý trời!
Lạc Xuyên âm thầm liếc mắt xem thường.
Ta muốn linh tinh của ngươi làm gì?
Lại không thể trực tiếp chuyển hóa thành tu vi!
Hơn nữa bán cho ngươi, ta ăn cái gì?
"Không bán!" Lạc Xuyên trực tiếp từ chối.
"Năm mươi vạn linh tinh cũng được!" Hạ Nguyên đã muốn cắn răng.
"Ngươi thấy ta giống như là người thiếu linh tinh hay sao?" Lạc Xuyên thản nhiên liếc nhìn hắn ta một cái.
Trong lời nói, hơi thở của nhà giàu không cần nói cũng biết.
Hạ Nguyên sửng sốt.
Hắn ta thật ra đã quên mất chuyện này.
Đúng vậy, với thực lực của ông chủ, sẽ thiếu mấy chục vạn linh tinh của hắn ta hay sao?
Khuôn mặt của Hạ Nguyên lộ vẻ chua sót.
Cơ duyên ở ngay trước mắt, lại giống như gần trong gang tấc mà biển trời cách mặt!
Chỉ có thể nhìn, không thể đạt được!
Trơ mắt nhìn Lạc Xuyên ăn điểm tâm, trong lòng Hạ Nguyên nhói đau từng cơn.
Hắn ta cũng muốn không nhìn nữa!
Chỉ là hắn ta không thể khống chế được chính mình!
Rất nhanh chóng, Lạc Xuyên đã ăn xong bữa sáng.
Hắn liếc mắt nhìn về phía Hạ Nguyên đang lộ vẻ suy sụp, hỏi Yêu Tử Yên đang chuẩn bị mang đồ trở lại phòng bếp: "Trong phòng bếp còn thừa nguyên liệu nấu ăn hay không?"
"Còn rất nhiều." Yêu Tử Yên trả lời.
Lạc Xuyên: "Mang đến đây đi."
Yêu Tử Yên gật đầu.
Nàng mang đồ ăn lên tầng hai.
Khuôn mặt của Hạ Nguyên lộ vẻ không thể tin được, hắn ta gần như hoài nghi bản thân mình có phải nghe lầm rồi hay không.
Rất nhanh chóng, Yêu Tử Yên đi xuống dưới.
Trong tay nàng có một bó tiểu mạch lóe ra nhiều điểm tinh mang.
Đúng là Tinh Nguyệt Mạch!
Sau đó, Yêu Tử Yên đưa Tinh Nguyệt Mạch cho Hạ Nguyên.
Hạ Nguyên còn đang không thể tin được.
Hắn ta chỉ chỉ bản thân mình: "Đây thật sự là cho ta?"
Lời editor: Hôm qua chị beta đang lên lớp, đột nhiên có con ong chích chỉ... Ôi, con ong này nó chích chỉ phồng chân nhưng chỉ bảo chân vừa đau vừa ngứa, ảnh hưởng tới tốc độ biên của tay và mắt... Chời ơi!!! Có đại thần nào đập ít tlt cho chị ấy, để chị ấy đi mua thuốc về bôi, mau lành bệnh, đừng lấy việc bị ong chích ra làm cớ nữa được khônggggggg!!!