Chương 173: Chế độ mới của Tháp Thí Luyện
Một bó Tinh Nguyệt Mạch lớn như vậy!
Hạ Nguyên cảm giác bản thân mình hơi hoa mắt!
Tinh Nguyệt Mạch, từ trước đến nay đều sinh trưởng từng cây một!
Mỗi một lần xuất hiện, bình thường đều là ở trong phòng đấu giá.
Hơn nữa nhiều lắm chỉ xuất hiện mấy hạt như vậy!
Nói thật, một bó lớn như vậy, Hạ Nguyên thậm chí còn không thể tin được hai mắt của mình!
"Ừm, dù sao cũng không phải là đồ vật đáng giá gì." Giọng nói của Lạc Xuyên vẫn bình thản trước sau như một.
Dù sao cũng là hệ thống cung cấp miễn phí!
Không đau lòng!
Hơn nữa nguyên liệu nấu ăn do hệ thống cung cấp, ngoài việc phẩm chất rất tốt ra, số lượng cũng rất nhiều!
Có thể thấy được phúc lợi đối với kí chủ cũng không phải tốt bình thường!
Lời nói rơi vào trong tai Hạ Nguyên, không khác gì tiếng trời!
Thổ hào!
Đại lão!
Ta phải ôm đùi!
Đương nhiên, những lời này chỉ là đang nghĩ lại ở trong lòng mà thôi.
"n đức của ông chủ, Hạ Nguyên ghi nhớ trong lòng!"
Hít sâu một hơi, Hạ Nguyên trịnh trọng nói.
Đầu ngã dĩ mộc đào, báo chi dĩ quỳnh dao*.
Hắn ta là một người trọng tình trọng nghĩa, nếu không cũng sẽ không làm bạn bè với Ứng Vô Cực.
Tuy nhiên với thực lực hiện tại của ông chủ, chỉ sợ hắn ta cũng không có chỗ nào có thể giúp được.
Xem ra chỉ có thể tìm cơ hội trong tương lai.
Trong lòng Hạ Nguyên âm thầm đưa ra quyết định.
"Tùy ngươi." Lạc Xuyên khoát tay áo, không để ở trong lòng.
Hạ Nguyên trịnh trọng cất Tinh Nguyệt Mạch vào không gian giới chỉ.
Bữa sáng đã ăn xong, thời gian buôn bán của Khởi Nguyên Thương Thành xem như đã chính thức bắt đầu rồi.
Hạ Nguyên đi lấy mỗi loại hàng hóa một cái, sau đó cầm ly mì ăn liền ở trước máy nước nóng lấy đầy một ly nước nóng.
Thời gian kế tiếp, chính là chờ đợi.
Lúc này, lại có tiếng bước chân vang lên.
Ứng Vô Cực mang theo bảy tên học viên giống như hôm qua đi tới Khởi Nguyên Thương Thành.
"Hạ Nguyên?" Ứng Vô Cực nhìn thấy Hạ Nguyên dường như đã tới sớm, lông mày hơi nhíu.
"Vô Cực huynh, hôm nay đến có vẻ muộn hơn ngày hôm qua một chút nhỉ!" Tâm tình của Hạ Nguyên rất tốt, cười nói.
Ứng Vô Cực nói với sắc mặt không hề thay đổi: "Không phải ta tới chậm, là ngươi đến sớm."
Đồng thời, đám người Ứng Vô Cực cũng chú ý tới sự thay đổi của Khởi Nguyên Thương Thành.
"Ồ? Có nhiều chỗ ngồi hơn kìa!" Khuôn mặt của Cố Vân Hi lộ vẻ kinh ngạc.
"Hơn nữa không gian trong cửa hàng cũng lớn hơn rất nhiều!" Giang Vãn Thường nói tiếp.
"Trận pháp không gian trong cửa hàng của ông chủ thật đúng là lợi hại! Không ngờ có thể tùy ý điều chỉnh…"
Một loạt tiếng kinh hô vang lên.
"Ông chủ, trong cửa hàng có sự thay đổi lớn như vậy, với có hàng hóa mới nào không?" Cố Vân Hi có chút hưng phấn hỏi.
Hàng hóa mới?
Chế độ giải trí của Tháp Thí Luyện chắc cũng xem như là hàng hóa mới đi.
Lạc Xuyên suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: "Có."
Không ngờ thật sự có?
Vẻ mặt của những đệ tử như Cố Vân Hi rất hưng phấn.
Không ngờ Khởi Nguyên Thương Thành có hàng hóa mới!
"Ông chủ, hàng hóa mới là cái gì?" Có đệ tử tò mò hỏi.
Lạc Xuyên: "Chế độ mới của Tháp Thí Luyện."
"Hóa ra là chế độ mới…"
Có người khẽ thở dài một hơi, trong lòng có chút thất vọng.
Nếu có hàng hóa mới nhất này là thực thể được bán thì tốt rồi.
Tuy nhiên rất nhanh chóng, thất vọng này lập tức biến mất không thấy đâu nữa, hóa thành hiếu kì sâu sắc.
Không biết chế độ mới của Tháp Thí Luyện sẽ có năng lực như thế nào?
Sau đó, đám người Ứng Vô Cực bắt đầu quá trình ăn mì ăn liền quen thuộc.
Cũng không thể quên được việc gia tăng tốc độ tu luyện gấp mười lần.
"Các ngươi ăn trước đi, ta đi trước trải nghiệm chế độ mới của Tháp Thí Luyện một phen!" Khóe miệng của Hạ Nguyên lộ ra một nụ cười tươi.
Hắn ta tùy tiện tìm một vị trí, ngồi xuống, đội mũ thực tế ảo lên.
Hình ảnh trước mắt lóe lên, tiến vào không gian lúc bắt đầu quen thuộc.
Đám người Ứng Vô Cực cũng vây quanh sau lưng Hạ Nguyên.
Bọn họ cũng muốn nhìn xem, chế độ mới theo như lời ông chủ nói rốt cuộc là cái gì.