Chương 207: Ngả bài, ta chính là Thần May Mắn
Yêu Tử Yên tháo mũ chơi game xuống, hít một hơi thật sâu.
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ kia xuất hiện một nụ cười thản nhiên.
"Xem ra những lời ông chủ nói là sự thật."
Cảm nhận được tu vi của bản thân mình, Yêu Tử Yên không khỏi cảm thán một câu.
"Ta đã nói cái gì?" Một giọng nói vang lên bên cạnh.
Yêu Tử Yên cả kinh.
Sau khi nhìn thấy người nói chuyện, nhẹ nhàng thở ra.
Không biết từ khi nào, Lạc Xuyên đã đi đến bên cạnh Yêu Tử Yên.
Yêu Tử Yên trừng mắt liếc nhìn Lạc Xuyên.
Phong tình trong nháy mắt kia làm cho Lạc Xuyên không khỏi ngây ngốc sửng sốt một chút.
"Ta đang nói trong chế độ giải trí này, không ngờ những thứ đạt được bên trong thật sự đã tăng thực lực của ta lên rất nhiều."
Dường như là nàng rất hài lòng đối với phản ứng của Lạc Xuyên, tâm tình của Yêu Tử Yên cũng trở nên rất tốt đẹp hơn, nàng cười nói.
"Ồ?" Lạc Xuyên lấy lại tinh thần, nhẹ giọng ho khan một tiếng để che dấu đi sự xấu hổ của mình: "Ngươi nhận được cái gì?"
Tuy rằng Yêu Tử Yên là nhân viên phục vụ của hắn, nhưng Lạc Xuyên có thể chắc chắn rằng, hắn tuyệt đối không bởi vì thân phận của Yêu Tử Yên mở cho nàng cái cửa sau hay gì cả.
Hắn lấy vinh dự của ông chủ ra thề!
Huống hồ hắn cũng không có quyền hạn này!
"Tăng tính kháng độc tố lên, tinh thần lực cũng gia tăng rất nhiều, còn tăng một số giá trị cố định của tốc độ, sức chịu đựng, sức mạnh, còn có vài kỹ năng nữa."
Yêu Tử Yên khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng, suy nghĩ cẩn thận về những phần thưởng mà nàng đạt được ở trong chế độ giải trí.
Lạc Xuyên nghe được câu trả lời của Yêu Tử Yên, khóe mắt dường như hơi giật giật.
Trong mấy giờ ngắn ngủn mà nàng đạt được nhiều phần thưởng như vậy.
Nghe một chút, đây là lời của người nói hay sao?
Không biết vì sao, Lạc Xuyên bỗng nhiên nghĩ đến thời điểm mình rút thưởng lúc trước.
Hóa ra, đây là Thần May Mắn hay sao?
Quả nhiên, không có so sánh sẽ không có tổn thương.
Lạc Xuyên đã lập kế hoạch ở trong lòng, có nên nhờ Yêu Tử Yên rút thưởng hộ mình khi hệ thống cho cơ hội rút thưởng hay không?
Dù sao chuyện huyền học này, thà rằng tin là có chứ không thể không tin!
Ngay khi ý nghĩ này vừa mới xuất hiện ở trong lòng Lạc Xuyên, hệ thống bỗng nhiên hiện ra.
"Ký chủ xin chú ý, rút thưởng của hệ thống chỉ có giá trị khi ký chủ rút, không cho phép người khác rút thay!"
Lạc Xuyên âm thầm trợn mắt xem thường, trong lòng giơ ngón giữa đối với hệ thống: "Ừm, ta đã biết."
Sau khi nhận được câu trả lời, hệ thống tiếp tục lặn xuống nước.
"Ông chủ, làm sao vậy?"
Tuy rằng khuôn mặt Lạc Xuyên không hề thay đổi như trước, nhưng Yêu Tử Yên vẫn tinh ý nhận ra sự thay đổi rất nhỏ trong tâm tình của hắn, có chút lo lắng hỏi.
"Không có gì." Lạc Xuyên lắc lắc đầu: "Chỉ là vừa rồi ta nghĩ tới một ít không vui mà thôi."
Đó không phải là ác ý đối với thế giới!
Hóa ra ông chủ cũng có thời điểm không vui!
Lạc Xuyên ở trong cảm nhận của Yêu Tử Yên, lại nhiều thêm chút hơi thở nhân gian.
Thời điểm bình thường, rất ít khi có thể nhìn thấy tâm tình của ông chủ có gì thay đổi đấy! Yêu Tử Yên nghĩ ở trong lòng.
"Vậy thì ông chủ, ta đi nấu cơm đây!"
Yêu Tử Yên nói xong, bèn chạy lên lầu hai.
Yêu Tử Yên ghi nhớ sâu sắc một câu nói mà xem ra hắn đã quên, đồ ăn ngon, vĩnh viễn là cách tốt nhất để có thể làm cho tâm tình của người ta trở nên vui vẻ.
Nhìn bóng dáng của Yêu Tử Yên, trong ánh mắt của Lạc Xuyên xuất hiện một chút dịu dàng.
Lại chơi trò chơi, Yêu Tử Yên đã làm xong cơm chiều.
Cơm chiều vẫn ngon như mọi khi, xem ra nàng đã âm thầm sử dụng không ít công phu.
Đương nhiên, việc này cũng không thể thiếu được nguyên liệu nấu ăn cực phẩm do hệ thống cung cấp.
Ấn tượng của Lạc Xuyên dành cho hệ thống đã tăng thêm một thành.
Ăn xong cơm chiều, tiến hành các trò chơi thông thường để tiêu cơm.
Sau đó, rửa mặt, hai người đều đi về phòng của mình.
Thời gian một ngày trôi qua một cách đơn giản mà lại phong phú.