Chương 228: Nguyên liệu của Coca Cola, Hỗn Nguyên linh tuyền
"Coca Cola? Phì trạch khoái hoạt thủy? Quả nhiên là vô cùng thần kỳ."
Tam trưởng lão nhìn Coca Cola trong tay, vẫn còn do dự, sau đó một hơi "ừng ực ừng ực" uống hết non nửa chai.
Sau đó ông ta nhịn không được mà trợn tròn hai mắt, trong phút chốc vậy mà lại ngu ngơ ở đó.
Cảm giác kỳ lạ khi bọt khí nổ tung trong khoang miệng, hơi lạnh đánh sâu vào đáy lòng, khiến cho người ta muốn ngừng mà không được.
"Trên đời lại có thứ đồ uống ngon như vậy!" Tam trưởng lão không khỏi cảm thán một câu.
Hả?
Bỗng nhiên, ông ta nhíu mày.
Trong Coca Cola này dường như có gì đó rất đặc biệt.
Có hơi giống với thứ được ghi lại trên quyển sách cổ kia….
Tam trưởng lão nhíu mày, cẩn thận suy nghĩ và nhớ lại.
"Sư phụ, sao vậy?" Nhận ra sự khác thường của Tam trưởng lão, Vệ Diệc khó hiểu hỏi.
Tam trưởng lão không để ý đến hắn ta.
Vệ Diệc biết điều không hỏi nữa.
Quả thật hắn ta hiểu rất rõ về thói quen của lão sư mình.
Chỉ cần đắm chìm trong thế giới của mình là hoàn toàn không nghe được người khác nói gì.
Cũng không biết lần này lão sư sẽ thất thần mất bao lâu.
Một mặt Vệ Diệc phỏng đoán trong lòng.
Mặt khác, đồ trong cửa hàng của ông chủ ăn ngon thật…
Sau mười mấy nhịp thở, Tam trưởng lão đột nhiên mở to hai mắt, vẻ mặt hưng phấn hô lên: "Ta nghĩ ra rồi!"
Mọi người đều ném ánh mắt khó hiểu về phía ông ta.
"Sư phụ nghĩ ra cái gì?" Vệ Diệc thấp giọng hỏi.
Tam trưởng lão không để ý đến hắn ta, đứng lên, hô hấp dồn dập nhìn Lạc Xuyên: "Xin hỏi ông chủ, nguyên liệu chủ yếu mà Coca Cola sử dụng có phải là nước Hỗn Nguyên linh tuyền trong truyền thuyết hay không?"
Phần giới thiệu trên kệ hàng về Coca Cola chỉ giải thích một cách đơn giản, không tỉ mỉ đến mức ghi rõ ra cả nguyên liệu.
Trong lòng Lạc Xuyên có một chút kinh ngạc, không ngờ tới người này lại có thể đoán được.
Lạc Xuyên mặt không đổi sắc gật đầu: "Phải."
"Quả nhiên là thế." Trong giọng nói của Tam trưởng lão tràn đầy vẻ cảm thán: "Không nghĩ tới ta lại có thể chính miệng uống được Hỗn Nguyên linh tuyền!"
Nghe cuộc trò chuyện của hai người, mọi người lại chả hiểu ra sao.
Hỗn Nguyên linh tuyền?
Hoàn toàn chưa từng nghe qua!
"Lịch đạo hữu, không biết rốt cuộc Hỗn Nguyên linh tuyền này là vật gì?" Cơ Vô Hối dò hỏi.
Cho dù trong rất nhiều sách cổ cất chứa ở hoàng thất cũng không có thông tin về Hỗn Nguyên linh tuyền.
Tam trưởng lão cười nói: "Thật ra ta cũng chỉ nhìn thoáng qua trong một quyển sách cổ, không tới vậy mà là thật!"
"Si Đạo Nhân, ngươi đừng có thừa nước đục thả câu, nói nhanh lên!" Liễu Như Mị trợn mắt xem thường, thúc giục nói.
Lạc Xuyên cách đó không xa cũng tò mò, chú ý đến nơi này.
Tam trưởng lão hắng giọng một cái, nói: "Nghe đồn trong thời kì thượng cổ, người tu luyện trong thiên hạ lại nhiều vô cùng, linh khí trời đất cũng nồng đậm, do đó sinh ra vô số vật lạ trên thế giới. Hỗn Nguyên linh tuyền ở thời đó cũng cực kỳ thưa thớt, chỉ ở nơi có âm dương giao nhau, linh khí hỗn độn mới có thể xuất hiện!"
Gương mặt mọi người lộ vẻ khiếp sợ.
Nơi âm dương giao nhau, linh khí hỗn độn, nơi này có nói là chỉ tồn tại trong truyền thuyết cũng không quá chút nào!
Tam trưởng lão nói tiếp: "Vì lẽ đó, hiệu quả của Hỗn Nguyên linh tuyền cũng cực kì khủng khiếp, nói là mọc da thịt trên xương trắng cũng không phải nói khoác! Cho dù là chỉ còn lại tàn hồn, nuôi dưỡng trong đó cũng có thể sống lại!"
Mọi người đồng loạt hít một hơi lạnh.
Tác dụng của Hỗn Nguyên linh tuyền không ngờ lại khủng bố như vậy!
"Vị trí âm dương giao nhau, ngoại trừ có hiệu quả trị liệu đối với thân thể, cũng có hiệu quả với linh hồn và tinh thần lực, thật không hổ danh là Hỗn Nguyên!" Yêu Tử Yên cũng không khỏi cảm thán một câu.