Chương 68: Tâm tính chuyển biến
Đường Tụng loanh quanh tầm nửa tiếng, nội tâm mới bình tĩnh trở lại.
Vương Thực đi theo sau, không ngừng giới thiệu các loại tính năng và chi tiết trang trí.
Bộ đồ làm bếp nhập khẩu từ Đức, bao gồm: Máy hút mùi, lò nướng, máy rửa bát, bộ bếp, vân vân…
Hai chiếc tủ lạnh đặt riêng của Winger, phong cách âm tường, phù hợp với nhu cầu thiết kế.
Toàn bộ phòng tắm được áp dụng phong cách châu âu, đồ vật cũng là hàng nhập khẩu.
Toàn bộ cửa sổ cũng là hàng nhập khẩu từ Đức, không lo về cách âm.
Tủ quần áo đều là tủ của Poliform, nhãn hiệu đỉnh cấp của Italy.
Bàn ghế cũng tương tự, cao cấp và xa hoa.
Toàn bộ mọi thứ trong căn nhà 500 mét vuông này, mỗi một chi tiết nhỏ nhất đều được hoàn thành tỉ mỉ, mỗi một nơi đều dùng tài liệu cao cấp nhất.
Đặt mình ở bên trong, Đường Tụng chỉ thấy thần thanh khí sảng, toàn thân lâng lâng, tựa như tìm thấy ý nghĩa phấn đấu của cuộc sống này.
Đây chính là ước mơ của mỗi một người đàn ông nha!
Có căn nhà như vậy, cuộc sống mới là một loại hưởng thụ.
Vương Thực cẩn thận từng li từng tí mà đưa túi văn kiện qua, nói: “Đường tiên sinh, nơi này có chìa khóa, giấy tờ bất động sản, hợp đồng mua nhà, hóa đơn… ngài xem có vấn đề gì không?”
“Ngoài ra, chỗ đỗ xe của ngài là từ A001 đến A006, tổng cộng 6 chỗ, ngài có thể gửi biển số cho tôi, tôi đăng ký giúp ngài.”
Đường Tụng kiểm tra một phen, xác nhận không có vấn đề liền gật đầu: “Được, cảm ơn!”
“Vậy chúng tôi tạm biệt, chúc ngài vào ở vui vẻ.” Vương Thực nói xong, liền dẫn nam nhân viên trẻ tuổi kia đi ra.
Sau khi xác nhận hai người rời đi, Đường Tụng không còn duy trì được vẻ bình tĩnh nữa, hoàn toàn buông thả.
Hắn đi loanh quanh một chút, trên cơ bản là sờ mó mỗi một nơi, mỗi một góc.
Lại chạy đến phòng giải trí, trải nghiệm hệ thống chiếu phim và âm thanh.
Đường Tụng tựa trên ghế sa lon, ngắm nhìn ra ngoài cửa sổ sát đất 270 độ, thấy thỉnh thoảng lại có chim chóc bay qua.
Mở rộng hai tay, lòng dạ cũng rộng rãi hơn rất nhiều, tựa như có rất nhiều cảm ngộ với cuộc sống này.
Ngày xưa, ước mơ của hắn chỉ là mua một căn nhà nhỏ ở tòa thành thị này, sau đó bình yên kết hôn sinh con.
Bây giờ lại có một căn biệt thự 500 mét vuông.
Nỗi cảm khái và vui sướng trong lòng, quả thực là một lời khó nói hết.
Trong những tòa nhà cao tầng ở phía xa xa, vô số người đi làm đang phấn đấu, căn biệt thự này có lẽ chính là ước mơ không thể với tới của bọn họ.
Giờ phút này, ý nghĩa của tài phú trong lòng Đường Tụng đã rõ ràng hơn bao giờ hết.
Mọi người theo đuổi tài phú, cố gắng kiếm tiền, không phải vì loại cảm giác này sao?
[Đinh, kiểm tra thấy tâm tình túc chủ đã thay đổi, phát động nhiệm vụ giới hạn thời gian.]
[Nhiệm vụ giới hạn thời gian ‘Niềm vui tiêu xài’ đã mở, mời tự kiểm tra.]
Đường Tụng liền mở cột nhiệm vụ ra xem.
“Nội dung nhiệm vụ: Trong 24 giờ, dẫn theo người khác phái tiêu xài.”
“Ban thưởng: Dựa theo trình độ vui vẻ và bất ngờ của đối phương, nhận được ban thưởng gấp bội.”
“Chú 1: Có thể là nhiều khác phái khác nhau.”
“Chú 2: Chỉ có thể tiêu xài bằng số dư, không cho phép vay mượn, ăn cắp, ăn cướp… để thu hoạch tiền mặt.”
Cuối cùng cũng có thêm một cái nhiệm vụ giới hạn thời gian, hơn nữa phần thưởng còn rất ngon.
Nhìn số dư của mình.
70.900 NDT, hơn 70 ngàn, cũng không tính là ít.
Nếu như may mắn, hệ thống trả lại gấp đôi, vậy chính là 140.000 rồi.
Đối với Đường Tụng đã có xe sang nhà đẹp mà nói, dù vẫn rất vui vẻ, nhưng đã không thể làm hắn thất thố.
Thuận theo tự nhiên là được, dù sao hắn cũng có hẹn trong thời gian này, có thể thuận tiện hoàn thành nhiệm vụ luôn.
Hi vọng sẽ có thêm nhiều nhiệm vụ như này.
Trung Thu về nhà một chuyến, dẫn cha mẹ đi làm kiểm tra sức khỏe.
Bệnh nên chữa thì phải chữa.
Tốt nhất là mua cho cha mẹ một căn nhà khác.
Mở wechat ra xem một chút.
Đã có không ít tin nhắn mới.
Đổng Ngọc Ngôn: “Đừng quên tối nay, đếm ngược 4 tiếng.”
Trình Nhạc Nhạc: “Lúc nào đến tập luyện nha? Hôm nay không đến sao?”
Đường Tụng mỉm cười, trả lời từng người một.
“Hẹn với hoa khôi, nhất định sẽ đến đúng giờ.”
“Khoảng 5 giờ chiều sẽ đến, có phải em nhớ tôi rồi không?”
Gửi tin xong, lại nhìn phong cảnh tuyệt đẹp trước mặt.
Mở máy ảnh ra, chụp cửa sổ sát đất 270 độ của mình, chia sẻ đến vòng bạn bè.(tựa như trang chủ của zalo)
Đường Tụng rất ít khi up gì lên vòng bạn bè, nhiều nhất là chia sẻ các hoạt động gì đó, dù sao trước kia hắn cũng không có gì đáng giá chia sẻ.
Không thiếu bạn học cũ còn tưởng là bị hắn blog.
Đổng Ngọc Ngôn đã trả lời: “7 giờ tối, không gặp không về.”
Trình Nhạc Nhạc vẫn không trả lời, không biết có phải là đang xấu hổ hay không.
Vài âm thanh nhắc nhở vang lên, đã có thêm mấy like và vài bình luận.
Đường Tụng mở ra xem, đều là những nữ streamer kia.
“Cửa sổ thật xinh đẹp, ca ca, đây là nhà anh à? Rộng rãi quá!”
“Đại ca, lâu rồi không thấy anh vào phòng em chơi.”
“Tháng Tư ca ca, đây là nơi nào nha?”
Không để ý đến các nàng, Đường Tụng tiếp tục thưởng thức căn nhà của mình, thỉnh thoảng lại chụp vài tấm ảnh, vô cùng thoải mái.
…
Yến Giang Biệt Viện cách nơi ở cũ của hắn khoảng 12 km.
Lái xe thì mất khoảng 20 phút.
Trở lại chung cư, cầm vài món quần áo để thay, rồi xuất phát đến phòng tập.
Trình Nhạc Nhạc vốn có hơi mất tập trung, vừa nhìn thấy Đường Tụng liền vui vẻ.
Nàng trực tiếp kéo hắn đến khu nghỉ ngơi, chần chờ một chút rồi đỏ mặt đưa một hộp quà qua.
“Đây là quà đáp lễ, không phải thứ gì đáng tiền, hi vọng anh không để ý.”
Đường Tụng nhìn Trình Nhạc Nhạc đã thay giày mới, vừa nhận quà vừa cười nói: “Cảm ơn Nhạc Nhạc, vậy tôi nhận.”
“Anh có muốn mở ra xem không, cũng không biết anh có thích hay không?” Trình Nhạc Nhạc có chút thấp thỏm, bộ ngực đầy đặn nâng lên hạ xuống, thân thể cũng hơi rướn về phía trước.
Đường Tụng quan sát hộp quà này. to khoảng bàn tay, phía trên còn có nơ con bướm.
Mở ra, bên trong là một chiếc ví da màu đen.
Còn là thương hiệu lớn, bảy con sói. (một nhãn hiệu của TQ)
Hẳn là mua trong trung tâm thương mại, hơn 100 đồng.
Trình Nhạc Nhạc cúi đầu, ngại ngùng nói: “Tôi thấy hình như anh không có ví tiền, cho nên tặng anh một cái. Bây giờ tôi cũng mới công tác, còn chưa có tiền dành dụm, tạm thời chỉ có thể mua loại này.”
“Tôi rất thích, đây là lần đầu tiên tôi nhận được ví tiền do con gái tặng.” Đường Tụng yêu thích không buông tay.
Trình Nhạc Nhạc mặt mũi đỏ ửng, nhìn cực kỳ đáng yêu, dáng người hoàn mỹ lại khiến người ta động tâm.
Đường Tụng nhìn một chút, cảm thấy mũi ngứa ngứa, tiểu huynh đệ cũng hơi rục rịch.
“Vậy anh đi thay quần áo đi, chúng ta bắt đầu tập.” Cảm nhận được ánh mắt nóng bóng của Đường Tụng, Trình Nhạc Nhạc lùi về sau một chút, vội vàng nói ra.