Chương 106. Thần Ma đạo tràng
Trong Thanh Nguyệt thành, nơi nơi chìm trong hỗn loạn, dân chúng khủng hoảng, võ giả kêu trên, các gia tộc đỉnh cấp cũng than khóc không ngừng.
Thủ phủ Thanh Nguyệt thành.
Mùi máu tanh gay mũi, tửu yến lấy máu thay rượu vẫn đang tiếp tục.
"Đạo quả, cuối cùng bổn thành chủ cũng đột phá đạo quả.
Thành chủ Thanh Nguyệt Thành bưng ly rượu, nghiêm nghị nói.
"Thành chủ, chỉ cần ta và ngươi liên thủ thì Thanh Nguyệt thành này sẽ chính là bãi chăn nuôi của chúng ta, cho dù là Đại Vân Hoàng đế cũng chẳng thể làm gì hai ta cả.
Hội trưởng Công Hội Dong Binh cười.
"Tốt lắm, không uổng công chúng ta tính toán lâu như vậy, chỉ để chờ ngày được thưởng thức huyết tửu tươi ngon và tiêu diệt lão già Liễu Thanh Minh kia.
Thành chủ nhìn sắc máu trong ly rượu, vẻ say mê dấy lên trong đáy mắt: "Nghe nói Thần Ma đạo tràng có hai tên huyết mạch đỉnh cấp, không tệ."
"Huyết mạch đỉnh cấp chưa trưởng thành, cũng chỉ là bọn nhãi nhép, có điều máu của bọn chúng chắc chắn rất ngon.
Hội trưởng Công Hội Dong Binh bật cười.
Ầm ầm
Đúng lúc này, phủ thành chủ chấn động, một tia sáng xanh từ trên trời lao xuống, một mũi tên xé gió vụt tới, không gian như nứt toạc, nguyên khí thiên địa bạo động, mặt đất toác ra một khe rãnh.
"Ai?
Thanh Nguyệt thành chủ, Hội trưởng công hội đồng loạt xuất chiêu, đánh về phía mũi tên kia.
Bùm
Mũi tên nổ tung, dư chấn cường đại quét sạch mọi thứ, huyết yến lập tức trở thành một đống hỗn độn, còn hai người thành chủ thì bị đánh bật ra xa tầm một mét.
"Thần Ma đạo tràng, Lý Quảng, đặc biệt đến đây giết các ngươi!"
Một bóng người chắp tay đi vào, cây cung sau lưng hắn vang lên ong ong, hắn lơ lửng trên không, lạnh lùng miệt thị hai người.
"Thần Ma đạo tràng? Hay cho một Thần Ma đạo tràng, không ngờ lại giấu một cao thủ như ngươi.
Thanh Nguyệt thành chủ đanh mặt, hắn trầm giọng nói: "Gia nhập với bọn ta, bổn thành chủ sẽ phong ngươi làm Phó Thành chủ."
"Hôm nay, Lý Quảng chỉ giết người, không bàn việc!"
Lý Quảng hừ lạnh, hắn kéo căng dây cung, hóa nguyên lực thành mũi tên, bắn thẳng về phía hai người họ.
"Can đảm lắm, trúc cơ mà cũng dám đấu với bọn ta!" Thanh Nguyệt thành chủ phẫn nộ quát, sát khí bùng lên: "Cho ngươi cơ hội mà không biết trân trọng, chết đi!"
Hai đạo quả đồng loạt ra tay, một kiếm một chưởng, cùng lúc tung chiêu về phía mũi tên.
Ầm
Hai mũi tên nổ tung, cơ thể thành chủ và hội trưởng chợt khựng lại, sức phá hủy cuồn cuộn đánh sập phủ đệ, quét bay hai người lên trời.
"Tiễn cảnh!"
Lý Quảng gằn giọng, ánh sáng xanh từ bốn phương bắt đầu tụ tập lại, tạo thành một không gian xanh ngắt, hắn nhún người lao thẳng lên thời, Lý Quảng ngự không lên cung, bắn ra mũi tên nhuốm đậm sát khí và sức mạnh vô biên.
"Giết!" Thanh Nguyệt thành chủ cầm trường kiếm hội tụ nguyên khí trong thiên địa, một luồng kiếm quang cao tầm mười thước xé gió chém xuống, mang theo uy thế khủng khiếp mà cả Thanh Nguyệt thành đều có thể thấy được.
Hội trưởng Công Hội Dong Binh tung chưởng, nguyên khí khắp lập tức hóa thành một bàn tay khổng lồ, bao trùm cả không gian màu xanh nọ.
Kiếm quang, bàn tay khổng lồ, võ giả đạo quả kiểm soát nguyên khí trong thiên địa, sở hữu sức mạnh vô biên, cho dù là võ giả tiên thiên cũng chỉ có thể một kích chịu chết, hoàn toàn không có một tí cơ may sống sốt nào.
Trong tiễn cảnh, trông Lý Quảng như thần lại tựa ma, tóc dài bay phần phật, kim quang trong mắt không ngừng lóe sáng, hắn kéo căng dây cung, hai mũi tên được ngưng tụ bởi uy lực vô hạn mang theo âm thanh sấm sét lao vọt ra không trung.
Lý Quảng vung trường cung lên chỉ thẳng vào mặt đất, nghìn vạn nguyên lực tuôn ào ạt hình thành vô số vết nứt trên mặt đất, tạo ra một hàng chữ to tướng – Người giết, Thần Ma đạo tràng Lý Quảng!
Ngay sau đó, Lý Quảng lập tức xoay người đáp xuống Thanh Nguyệt thành, sắc mặt hắn lạnh lùng, thanh sam tung bay trong gió.
Mà sau lưng, mũi tên xé toạc không gian, phá nát kiếm quang, đâm thủng bàn tay khổng lồ, vượt hết mọi chướng ngại xuyên qua cơ thể hai người thành chủ.
Phụt
Hai người phun ra vô số máu loãng, ngỡ ngàng không dám tin, đạo quả mà bản thân dùng cả một đời, làm ra biết bao điều ác để đắp thành lại không thể chịu nổi một kích?
Công Hội Dong Binh sụp đổ, hai bóng người chắp tay xuất hiện, vẻ mặt lạnh lẽo đằng đằng sát khí.
"Kẻ nào cả gan dám tới đây quấy phá Công Hội Dong Binh!" Hai bóng người tức khắc xuất hiện, đứng lơ lửng giữa trời không mà nói.
"Thần Ma đạo tràng, Lý Nguyên Bá.
Song chùy chấn động, mặt đất rung chuyển, Công Hội Dong Binh hóa thành đống đổ nát.
"Thần Ma đạo tràng, Gia Cát Khổng Minh.
Gia Cát Thần Hầu phe phẩy quạt, thờ ơ nói.
"Thật to gan, chỉ dựa vào hai con kiến hôi trúc cơ các ngươi mà cũng dám tới đây phách lối!"
Hai tu sĩ đạo quả gắt giọng quát, hắn vung chưởng, một bàn tay khổng lồ lập tức xuất hiện hòng trấn áp bọn họ.
Tử Kim Chùy, Thiên lôi động, thần lực của Lý Nguyên Bá cuồn cuộn như thác, kim chùy chuyển động, nháy mắt phá nát bàn tay nọ.
Gia Cát Thần Hầu khẽ phất quạt, gió lốc lập tức nổi lên, nghìn vạn kiếm quang quét tới chém vỡ bàn tay khổng lồ, y thản nhiên nói: "Yếu hơn ta tưởng tượng."
"Đáng chết!" Hai vị đạo quả điên tiết, bọn hắn đột phá đạo quả, đã bước vào một cấp độ mới hoàn toàn, vậy mà bọn khốn ở Thần Ma đạo tràng lại dám nói bọn hắn yếu?
Lửa giận phút chốc bùng cháy, hai đạo quả tức tốc tích tụ uy lực làm lay động cả thiên địa, khiến không khí xung quanh bạo tạc.
Gia Cát Thần Hầu giương mắt nhìn hai kẻ đang nổi giận đùng đùng, y phất quạt, kim quang lan rộng hóa thành bát quái, Thần Quỷ Vô Song: "Thần Quỷ Bát Trận Đồ!"
"Đây là trận pháp gì vậy, sao lại có thể áp chế sức mạnh khiến chúng ta không thể ngự không?"
Thần Quỷ Bát Trận Đồ vừa vận chuyển, hai đạo quả liền kinh sợ phát hiện bản thân chẳng thể ngự không được nữa, sức mạnh bị áp chế đến cùng cực.
Song chùy trên tay Lý Nguyên Bá xoay chuyển, sấm sét, ánh sáng màu tím thay nhau chớp lóe, thần lực vô vàn lay động cả không gian.
"Tốc chiến tốc thắng.
Gia Cát Thần Hầu thì thầm, giữa không trung chợt xuất hiện vô số mũi tên, ào ào lao vút xuống: "Vạn Tiễn Tề Phát!"
Lý Văn Bá nện một chùy, một cường giả đạo quả tức khắc gầm thét, hắn rút trường kiếm chặn thế tấn công của Tử Kim Chùy.
Keng keng
Thiên lôi giáng xuống mang theo sức hủy diệt vô song, trường kiếm bỗng chốc gãy nát, luồng sức mạnh từ thiên lôi thừa thế xông lên quật bay cường giả đạo quả khiến hắn phun cả búng máu.
Lý Nguyên Bá vung hết chùy này đến chùy khác, chiêu thức áp sát không ngừng, thiên lôi cuồn cuộn kéo theo ánh sáng tím chớp nháy.
Cường giả đạo quả bị trận pháp áp chế không thể phát huy sức mạnh, hắn chỉ tính sai một bước, đành dùng tính mạng để nghênh đón cả một màn trời lấp đầy bởi chùy ảnh.
Vạn tiễn kích phát, lôi phong theo sau, trận pháp đổ ập xuống che phủ tất cả dưới tiếng thét phẫn nộ của cường giả đạo quả, Gia Cát Thần Hầu bỗng chốc biến mất, để lại trăm nghìn vạn mũi tên lao vọt về từ bốn phương tám hướng.
Bùm
Sấm chớp đầy trời dần tiêu tán, một làn sương đỏ thẫm màu máu bay lơ lửng giữa không trung, cường giả đạo quả cứ thế bị một chùy đánh nổ tan tác, sau khi đột phá đạo quả thế mà lại chẳng ra oai được một lần nào.