Chương 109. Hợp tác
Hai người đi không bao lâu, Liễu Thanh Minh và Vương Nguyên tới: "Tràng chủ, Trần Trung Hà đã tiến về quốc đô để báo cáo chuyện này, hiện tại Thanh Nguyệt thành như rắn mất đầu, xin tràng chủ tạm thời thay thế chức thành chủ."
"Được rồi, các ngươi thích thế nào thì làm như thế đi, đừng đến thăm dò ta, chỉ cần có tiền, các ngươi có thể tùy lúc đến đây thuê cường giả.
Giang Thái Huyền xua tay.
Tạm thay thế chức thành chủ?
Chưa nói đến Giang Thái Huyền có đồng ý hay không, người Thanh Nguyệt thành chưa chắc đã đồng ý, chớ nhìn bọn họ cảm kích Thần Ma đạo tràng, thật ra cảm kích thì cảm kích, chứ vị trí quan trọng như vậy, sao có thể đồng ý nhường lại cho hắn, bọn họ đến đây mời hắn, chỉ là kiêng dè thế lực Thần Ma đạo tràng, nên không thể không làm như thế mà thôi.
Vả lại, không bao lâu nữa, Đại Vân quốc lại phái thành chủ kế nhiệm tới, về sau làm gì còn chuyện của hắn nữa?
Vương Nguyên ngượng ngùng, song Liễu Thanh Minh vẫn không xấu hổ nói: "Tràng chủ hào sảng, Liễu Thanh Minh bái phục, chỉ là, tràng chủ, người buôn bán ở nơi này, ai đến cũng không cự tuyệt, nếu là hạng người tà ác có tiền mua được, hậu quả khó mà lường được."
"Ha ha.
Giang Thái Huyền giễu cợt cười một tiếng, khinh thường nói: "Vậy các ngươi còn không nhanh kiếm tiền, nâng sức mạnh lên, trấn áp tà ác."
Nhìn hai người họ, trong lòng Giang Thái Huyền khẽ động, thấp giọng nói: "Liễu viện trưởng, Vương gia chủ, ta thấy thế này đi, Thanh Nguyệt thành này, vẫn nên chọn người của mình làm chủ thì tốt hơn, chứ đừng phái tới một người như thành chủ thanh Nguyệt thành trước kia nữa."
Hai người bọn họ liếc nhau, cảm thấy cũng có lý, người của mình thì còn có tình cảm, chứ nếu mà bổ nhiệm người ngoài làm, lỡ như có chuyện thì ai mà thèm để ý đến chuyện sống chết của bọn họ.
Lúc này hai người chợt bật cười sang sảng, nói: "Tràng chủ thật biết nói đùa, chuyện đại sự thế này, phải nghe theo sự sắp xếp từ Đại Vân quốc."
Giang Thái Huyền bĩu môi, hai lão hồ ly, nhưng hắn cũng không vạch trần mà chỉ kéo Liễu Thanh Minh nói: "Liễu viện trưởng, ta bị tấm lòng bồi dưỡng thiên tài của ngươi cảm động rồi, muốn cùng ngươi hợp tác, thế nào?"
"Hợp tác cái gì?
Liễu Thanh Minh cảnh giác nhìn xem hắn, thằng nhãi này quá xảo quyệt.
"Thế này đi, ngươi xem dù Thanh Nguyệt Học Viện cấp thấp một chút, nhưng có thể thu dưỡng cô nhi.
Giang Thái Huyền xòe tay nói: "Ngươi tiết kiệm tiền nhiều vào, sau đó tổ chức các loại hoạt động, dẫn dắt học viên đi hái dược liệu hoặc quặng mỏ gì đó để kiếm tiền."
"Giang Tràng chủ, ta hiện tại đâu còn học viên.
Liễu viện trưởng ai oán nhìn hắn, có khi vừa phát thông cáo, học viên Thanh Nguyệt Học Viện đều chạy sạch hết ấy chứ?
"Có thể chiêu mộ lại mà, ta đã nói là cô nhi, thu dưỡng cô nhi, ngươi nuôi dưỡng, giáo dục bọn chúng, sau đó chọn lựa người có tâm tính tốt nhất trong số đó, rồi mua tài nguyên cho bọn chúng, như vậy cũng phòng ngừa được người có tâm địa độc ác xuất hiện."
Giang Thái Huyền nghiêm túc nói: "Ngươi thấy đấy, ước mơ của ngươi không phải là bồi dưỡng thiên tài sao, chỉ cần ngươi đảm bảo tâm tính người đó không tệ là được, còn phế vật gì đó ấy à, đã đến chỗ của ta rồi thì vấn đề đó có còn quan trọng không? Không quan trọng, đúng chứ? Mà như vậy cũng giải quyết được vấn đề mà ngươi lo lắng đó là gặp phải hạng người gian tà."
Liễu Thanh Minh trầm ngâm nói: "Cách này rất tốt, nhưng mà, nơi này của ngươi cái gì cũng có, ta còn có thể dạy cái gì chứ? Chỉ có thể nuôi dưỡng bọn nhỏ thôi."
"Không, không, Liễu viện trưởng, ngươi sai rồi.
Giang Thái Huyền vỗ vỗ vai Liễu Thanh Minh, nghiêm nghị nói: "Thanh Nguyệt Học Viện vẫn rất quan trọng, ngươi có thể đổi sang nhà trẻ Thanh Nguyệt..."
"Nhà trẻ?
Liễu Thanh Minh ngẩn người, trên mặt hiện lên sự giận giữ, mặc dù không biết nhà trẻ là cái gì, nhưng hai chữ trẻ nhỏ này, thì hắn vẫn hiểu.
"Đúng, nhà trẻ, chuyên phổ cập tu luyện tri thức, truyền thụ các công pháp căn bản, những thứ này Thần Ma đạo tràng ta không bán, dù sao cấp cũng thấp quá.
Giang Thái Huyền không để ý tới gương mặt Liễu Thanh Minh càng ngày càng sa sầm, hắn nói tiếp: "Còn có cái gì huyết mạch nữa, ngoại trừ Thần cấp, những thứ còn lại ta đều thấy chướng mắt."
"Tràng chủ, ý của ngươi, chính là muốn Thanh Nguyệt Học Viện ta dưỡng dục cô nhi, để những cô nhi kia cũng cố gắng kiếm tiền, sau đó dâng tiền cho ngươi?
Liễu Thanh Minh thở hổn hển nói: "Thuận tiện truyền thụ công pháp căn bản, hiểu rõ tu luyện kiến thức căn bản."
"Không sai, Liễu viện trưởng, ngươi rất có năng lực.
Giang Thái Huyền tán thưởng một câu, sau đó lại nhìn về phía Vương Nguyên: "Thực ra các đại gia tộc cũng có thể làm như vậy, hoàn toàn có thể để cho thủ hạ đi thu thập linh dược linh thảo, tận dụng toàn bộ người trong tay mình."
"Viện trưởng, ta cảm thấy phương pháp này có thể thực hiện, Thanh Nguyệt thành chúng ta trông coi Yêu Thú Sơn Mạch đã nhiều năm cũng chưa được khai phá nữa.
Vương Nguyên nói.
Yêu thú trong núi đều là bảo vật, nếu có thể tìm thấy một mạch khoáng tốt thì phát tài là cái chắc.
"Vương gia chủ nói rất có lý, tại sao trước kia chúng ta không khai phá Yêu Thú Sơn Mạch? Còn không phải là vì không có cường giả hay sao, hiện tại các ngươi có thể thuê cường giả của đạo tràng quét sạch đám yêu thú kia, vậy chẳng phải được rồi sao?
Giang Thái Huyền nói.
"Nhưng bọn ta đào đâu ra tiền để thuê chứ?
Liễu Thanh Minh đau khổ nói: "Thanh Nguyệt thành hiện tại còn rất nhiều việc phải làm, các đại gia tộc tổn thất nặng nề, tiền của bản thân còn không đủ tiêu, lấy tiền ở đâu ra thuê."
Giang Thái Huyền nghe vậy liền không vui, bộ muốn hắn lỗ vốn một lần nữa hả?
Còn lâu!
Giang Thái Huyền cười lạnh một tiếng, nói: "Phủ thành chủ và Công Hội Dong Binh đã bị tiêu diệt, bọn ta lại chẳng lấy được một xu nào, ngươi còn có mặt mũi để nói?"
Ba vị Thần Ma giết người xong thì về, với tính cách của bọn họ, tuyệt đối sẽ không động đến số tiền kia.
Liễu Thanh Minh bất đắc dĩ nói: "Tràng chủ cũng biết đấy, cựu thành chủ và Công Hội Dong Binh vì đột phá Đạo Quả mà dùng tài nguyên đổi lấy thiếu niên, thiếu nữ thiên tài, tiền bạc vốn chẳng còn nhiều nhặng gì, chỉ còn lại một chút bị niêm phong ở phủ thành chủ, đợi thành chủ tiếp theo đến quyết định."
"Vậy không còn gì để bàn rồi.
Giang Thái Huyền giang tay ra: "Hai vị, mời về cho, nhớ thay ta gửi ba chữ đến học viện và gia tộc các ngươi: nghèo kiết xác!"
Liễu Thanh Minh cười khổ, ta cũng đâu nói là ta muốn ghi nợ trước, chỉ là cảm thán một chút, cần gì phải thế?