Chương 110. Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong
Hai người họ đi rồi, Gia Cát Thần Hầu dạo xung quanh vườn thuốc, chơi đùa với hòn đá, vật liệu gỗ, còn có cắt tỉa dược liệu vườn thuốc.
Giang Thái Huyền tò mò đi đến: "Thần Hầu, ngươi đang hóa thân thành người làm vườn sao?"
Gia Cát Thần Hầu đen mặt, sẵng giọng nói: "Ta đang bố trí trận pháp, để đề thăng nguyên khí ở đạo tràng lên một chút, nhân tiện giấu vườn thuốc đi luôn."
Giang Thái Huyền nghĩ đến trình độ sử dụng trận pháp của Gia Cát Thần Hầu, lòng thầm vui mừng, chọn y quả nhiên không sai, không những sức chiến đấu không yếu mà còn tinh thông trận pháp, đỡ cho hắn biết bao nhiêu là việc.
"Thần Hầu, trước kia ngươi cũng là một người lành nghề, hay là, ngươi sẵn tiện tu sửa lạiđạo tràng luôn đi.
Giang Thái Huyền nói.
Gia Cát Thần Hầu sắc mặt càng đen hơn, y quay đầu đi, không thèm để ý đến Giang Thái Huyền nữa.
"Tràng chủ, cơm chín rồi.
A Hoài gọi.
"A Hoài, ngươi qua đây một chút.
Giang Thái Huyền đi vào bên cạnh rừng cây nhỏ, kêu lên.
"Tràng chủ? Có chuyện gì?
A Hoài bước nhanh chạy tới.
"Ngươi thấy qua chiêu thức Thần cấp chưa? Cái lúc tung chiêu ấy.
Giang Thái Huyền thấp giọng hỏi.
"Chưa thấy qua, chẳng lẽ tràng chủ muốn truyền võ công Thần cấp cho ta?
A Hoài kích động.
Giang Thái Huyền mỉm cười, nguyên lực trong cơ thể trào dâng, một bàn tay màu vàng óng từ trên trời giáng xuống: "Hôm nay sẽ để ngươi nhìn một chút!"
Ầm
Một chưởng giáng xuống, A Hoài trực tiếp bị đập xuống mặt đất, sau đó bị kéo đi đánh một trận: "Mắng ta không có lương tâm, còn thừa cơ đe doạ ta? Đánh không chết ngươi, ba ngày này không được ăn cơm!"
"Con người ta, đã tức là phải xả ra, nếu không sẽ cứ nghĩ về nó mãi.
Sau khi đánh A Hoài xong, Giang Thái Huyền cảm thấy thoải mái hơn nhiều, sau đó bắt đầu ăn cơm.
Mặt mũi A Hoài bị đánh bầm dập lồm cồm bò dậy, căm phẫn nhìn Giang Thái Huyền, bây giờ y rất hối hận, sao y lại nói những lời kia làm gì chứ.
Y cũng biết, Giang Thái Huyền căn bản không hề dùng lực, nếu không chỉ cần dùng toàn lực tung một chiêu Thần cấp thôi có khi hắn đã thành một vũng máu rồi.
Hoàng Nhược Yên cúi đầu im lặng ăn cơm, không dám nhiều lời, nàng cũng đã từng nói xấu Giang Thái Huyền, cũng sợ bị đánh một trận.
Giang Thái Huyền quét mắt nhìn Hoàng Nhược Yên, rất muốn nói cho nàng biết đánh ngươi ta sợ mình bay biến luôn, nghĩ đi nghĩ lại thì nói vậy đả kích người khác quá, vẫn là không nên nói nữa.
Ăn cơm no, Giang Thái Huyền bắt đầu dạy kĩ thuật thủ công cơ bản cho Tây Môn Mập Mạp, là một tràng chủ, cần phải biết cách hưởng thụ, làm cái ghế gì đó, đến hiện tại cái gì cũng không có, thực sự mất hết thân phận rồi.
Vườn thuốc do Gia Cát Thần Hầu bày trậnche mắt, sau này không cần sợ bị người khác phát hiện, Võ Tòng đánh Tây Môn Mập Mạp xong thì sảng khoái cả người, lúc ăn cơm cũng không lên tiếng chê bai thức ăn.
Cơm nước xong xuôi, Hoàng Nhược Yên cũng cáo từ: "Tràng chủ, quấy rầy đã lâu, Nhược Yên cũng nên trở về gia tộc, thuận tiện gom góp ba trăm nghìn nguyên tệ."
"Được, uống xong ly này, Hoàng tiểu thư, sau ba tháng gặp lại.
Giang Thái Huyền lập tức nâng ly.
Hoàng Nhược Yên: "... Tây Môn công tử."
"Tạm biệt Hoàng tiểu thư, không tiễn.
Tây Môn Mập Mạp quả quyết nói, hận không thể ngửa mặt lên trời cười to, bà cô béo này rốt cục cũng đi rồi, thời gian tươi đẹp của ta sắp bắt đầu rồi.
A Hoài bụm mặt, muốn nói điều gì, nhưng Giang Thái Huyền vừa trừng mắt, liền lập tức ngậm miệng, nuốt mấy lời muốn nói xuống.
Hoàng Nhược Yên mua năm viên Thần Ma đan, mười sợi linh khí Tiên Thiên, nàng có cách để có thể tiến vào thành phố lớn, bán những đồ vật này với giá cao.
Để Tây Môn Mập Mạp đưa hai người ra khỏi đây, Giang Thái Huyền trực tiếp tiến vào đạo tràng, lấy một viên Thần Ma đan ra: "Linh thực miễn phí đã tới tay, viên này để mình ăn."
Giang Thái Huyền quả quyết nuốt vào, sau đó luyện hóa hiệu lực Thần Ma đan, rèn luyện thể chất, đồng thời nâng cao tu vi.
Một viên Thần Ma đan cũng không có tác dụng gì nhiều đối với tu vi của Giang Thái Huyền, nhưng lại giúp thể chất của hắn tăng lên một phần, đan điền cũng mở rộng thêm một chút, cho dù là một kích toàn lực của Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong cũng chưa chắc có thể đánh thương hắn.
"Hiện tại đã có hơn mười nghìn nguyên tệ rồi, mình có nên mua chút linh khí Tiên Thiên để nâng cao tu vi không nhỉ?"
Giang Thái Huyền lại mua thêm bốn sợi linh khí Tiên Thiên, luyện hóa nâng cao tu vi.
Giang Thái Huyền tu luyện thuận lợi không chút trở ngại, sau khi luyện hóa được bốn sợi linh khí Tiên Thiên liền trực tiếp tăng lên tới Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong.
"Nếu cứ dùng Thần Ma đan rèn luyện, không biết đan điền của mình sẽ tăng lên tới mức nào?
Giang Thái Huyền bĩu môi.
Bây giờ hắn có hiểu tại sao Thần Ma thăng cấp lại tốn nhiều thời gian như vậy, đan điền của bọn họ tuyệt đối rộng hơn so với Giang Thái Huyền.