Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 120. Tỷ thí

Chương 120. Tỷ thí
"Không tệ."
Thiếu niên tán thưởng một tiếng, trường kiếm vừa xoay đỡ lấy một kiếm khác, tốc độ tăng tốc lần nữa, dưới chân di chuyển để lại mấy cái bóng, tốc độ nhanh đến cực hạn.
"Thật không ngờ, Thanh Nguyệt thành này ngoại trừ có một vị tràng chủ, còn có một thiên tài thế này, đúng là không uổng phí khi tới đây.
Thiếu niên thầm nghĩ.
"Hoàng thất quả nhiên lợi hại, lại tìm được thiên tài này, nếu không phải ta đã luyện tập được Thần Võ Kinh, dùng Thần Ma đan và Tiên Thiên linh khí, sợ là một chiêu đã bại rồi."
Dương Tử Lăng trong lòng kinh ngạc, trong tay bất mãn, trường kiếm uyển chuyển múa lượn, kiếm khí sắc bén tung ra, liên tục đánh vào thiếu niên trường kiếm.
Hai người họ giao đấu, kiếm khí bắn ra bốn phía, huyễn ảnh đan vào nhau, kiếm của thiếu niên rất nhanh, trong nháy mắt có thể thấy được mấy trăm đường kiếm, nhưng tốc độ của Dương Tử Lăng cũng rất nhanh, cộng thêm phẩm chất của nguyên lực, nên có thể ứng phó được.
Hai người đều là kiếm giả Tiên Thiên, thực lực xấp xỉ nhau, nhất thời khó phân thắng bại.
"Dương Tấn còn chưa trở về nên ta chỉ có thể kéo dài thời gian, đợi Dương Tấn đến mới có thể trấn áp người này.
Dương Tử Lăng nói trong lòng, tốc độ kiếm nhanh càng hơn, mạnh hơn.
Thiếu niên càng đánh càng hung hăng, kiếm bay ngang trời, bóng kiếm xẹt qua bầu trời, bàn tay trái nhấc lên, một chưởng mạnh mẽ đánh ra, tấn công trực tiếp vào mặt.
Dương Tử Lăng giật mình, đáp trả một chưởng, chiêu kiếm theo phản xạ mà đánh ra.
Ầm
Hai chưởng vừa chạm liền tách ra, hai người họ cũng nhanh lùi lại.
"Tốt, rất tốt, Thanh Nguyệt thành có thiên tài thế này, rất xứng đáng để ta ra chiêu này.
Thiếu niên thần sắc kích động, trường kiếm vừa xoay chuyển, ánh sáng xanh mạnh mẽ, nguyên lực thúc giục đến cực hạn, kiếm thế sắc bén trong nháy mắt ngưng lại một điểm: "Tiếp chiêu..."
"Chờ một chút.
Dương Tử Lăng mặt hơi biến sắc, ngạc nhiên nhìn thiếu niên: "Ngươi mới vừa nói cái gì?"
"Tiếp chiêu..."
"Không phải, câu trước đó.
Dương Tử Lăng ngắt lời nói
"Đáng để ta..."
"Không phải, câu trước nữa."
"Thanh Nguyệt thành có thiên tài thế này.
Thiếu niên khó hiểu, có chút bất mãn nói: "Ngươi còn tỷ thí nữa không?"
"... Ta có thể nói, ta không phải người Thanh Nguyệt thành không?
Dương Tử Lăng im lặng mà nhìn đối phương, vừa rồi đánh lâu như vậy mà hoàn toàn chỉ là hiểu lầm sao?
"Vậy không sao, tiếp chiêu..."
Thiếu niên không thèm quan tâm nói. Kiếm quang phát sáng vừa định rút ra, Dương Tử Lăng mở miệng lần nữa: "Đợi một chút, làm rõ chuyện rồi lại đánh cũng không muộn."
Thiếu niên nhìn kiếm của mình, lại nhìn Dương Tử Lăng, rốt cuộc có còn muốn tỷ thí nữa hay không?
"Ngươi tới đây làm cái gì?
Dương Tử Lăng hỏi.
"Khiêu chiến tràng chủ Thần Ma đạo tràng, để chứng minh kiếm của ta!" Thiếu niên ngạo nghễ nói.
"Ngươi muốn khiêu chiến tràng chủ?
Dương Tử Lăng ngây người, người này là điên rồi hay là ngốc rồi vậy?
Giang Thái Huyền có thân phận thế nào, bên cạnh còn có mấy vị Trúc Cơ đỉnh phong bảo vệ, cho dù là Đạo Quả cũng không đánh vào được, một tên Tiên Thiên lại muốn chạy tới khiêu chiến ư?
"Ngươi không tỷ thí nữa thì thôi.
Thiếu niên có chút thất vọng thu hồi trường kiếm, chợt mừng rỡ: "Nhìn bộ dạng ngươi, rõ ràng là không bằng tràng chủ đạo tràng, ta đi khiêu chiến hắn cũng được."
Hắn lách qua Dương Tử Lăng, trực tiếp đi về hướng Đạo Tràng.
"Khiêu chiến Giang tràng chủ, ta phải đi xem xem, người này còn có bản lĩnh gì.
Dương Tử Lăng thầm nghĩ, chợt bước nhanh đi theo.
Tốc độ của thiếu niên rất nhanh, trong chốc lát, đã đi tới trước cửa đạo tràng, cả người sắc bén tựa như thần kiếm, dán mắt nhìn cửa đạo tràng: "Phong Diệp Hứa Trường Không tới khiêu chiến tràng chủ, mời ra nghênh chiến."
Yên tĩnh, không tiếng động, đạo tràng giống như không bóng người.
"Tràng chủ, xin hãy hiện thân.
Thiếu niên lại hô một tiếng.
"Thiếu niên à, ngươi có thể để tâm chút không? Ta ở đây.
Vẻ mặt Giang Thái Huyền bất đắc dĩ, nằm trên võng đung đưa.
Hứa Trường Không liền vội vàng xoay người, thần sắc lạnh lẽo, nói: "Ta là Hứa Trường Không, xin hãy chỉ giáo."
Giang Thái Huyền thần sắc không thay đổi, thản nhiên nói: "Ta là người làm ăn, nếu ngươi muốn đến mua đồ thì ta hoan nghênh, còn muốn tới khiêu chiến luận võ thì thật xin lỗi, quẹo trái mười bước, không tiễn."
"Ra tay.
Hứa Trường Không nhướng mày, âm thanh lạnh lùng nói, khí thế trên thân đã ngưng tụ tới cực điểm.
Giang Thái Huyền khẽ nhíu mày, thằng nhóc này là một võ giả ngốc sao?
"Tràng chủ, để hắn mở mang một chút xem như thế nào là cường giả đi.
Giọng Dương Tử Lăng truyền đến.
Giang Thái Huyền lườm nàng một cái, thản nhiên nói: "Ngươi biết đấy, ta là người làm ăn."
Xoẹt
Kiếm quang lóe sáng, Hứa Trường Không lập tức vung kiếm, một đạo kiếm quang vô cùng sắc bén.
Giang Thái Huyền nhướng mày, thân thể trong nháy mắt nhảy vọt lên, thoắt cái đã mất: "Thiếu niên, chúng ta ngồi xuống thẳng thắn nói chuyện không tốt sao?"
Hứa Trường Không đánh hụt, lúc nghe thấy giọng Giang Thái Huyền, trong lòng cũng giật mình, lúc phát hiện ra, thì đối phương đã ở bên cạnh Dương Tử Lăng.
"Ra tay.
Hứa Trường Không lãnh đạm một câu: "Bất khả chiến bại cùng thế hệ ở Phong Diệp thành, chắc chắn sẽ quét sạch ở Thanh Nguyệt thành, ngươi là đệ nhất Thanh Nguyệt, sao có thể trốn khiêu chiến?"
"Mặc dù không biết là ai phong đệ nhất cho ta, nhưng câu quét sạch này của ngươi, thật làm cho bổn tràng chủ cảm thấy buồn cười.
Giang Thái Huyền than nhẹ một tiếng, chỉ tay như kiếm, thanh quang lấp lánh, trường kiếm của Dương Tử Lăng cảm nhận được sự dẫn động, bay vào trong tay: "Thôi được, để ngươi mở mang một phen xem như thế nào kiếm đạo."
"Được, đánh bại ngươi xong ta sẽ lại đánh bại thiên tài còn lại!"
Hứa Trường Không trầm giọng hét một tiếng, nguyên lực thúc giục, kiếm thế ngưng tụ, một kiếm xẹt qua mang theo vô số tàn ảnh.
"Chú ý đó thiếu niên.
Thanh trường kiếm của Giang Thái Huyền bay lên không trung, chợt hất ngược lại, thanh quang lóe lên một cái rồi biến mất, đất trời trở nên yên tĩnh: "Phong kiếm, xem cho kỹ nhé."
Vừa dứt lời, thân ảnh biến mất, vạn vật yên tĩnh, lá rụng bay lả tả, một sợi tóc bay xuống, trên vai hiện ra một vết máu, thiếu niên kinh ngạc quay đầu lại lập tức ngây người.
Thân ảnh Giang Thái Huyền lần nữa xuất hiện đã là ở sau lưng thiếu niên, trường kiếm đặt nghiêng, một giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống mang theo hàm ý vể kết quả tỷ thí.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất