Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 144. Phản quốc?

Chương 144. Phản quốc?
Theo từng sợi linh khí Tiên Thiên được luyện hóa, nguyên lực trong cơ thể của Giang Thái Huyền không ngừng tăng lên, ngưng đọng lại.
Tiên Thiên hóa dịch, Trúc Cơ ngưng kết, Đạo Quả khắc đường văn!
Đây là ký hiệu của tu luyện , nguyên khí hóa dịch, bước vào Tiên Thiên, nguyên khí ngưng đọng, giành được Trúc Cơ, khắc hoạ đường văn, đúc thành Đạo Quả!
Giang Thái Huyền luyện hóa linh khí Tiên Thiên, tinh luyện năng lượng trong cơ thể.
Thần Ma Tổ Kinh vận chuyển, hấp thu luyện hóa linh khí Tiên Thiên, rèn luyện huyết nhục, xương cốt, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch.
Giờ khắc này, cuối cùng Giang Thái Huyền cũng đã hiểu, vì sao muốn đột phá Thần Ma lại lâu như thế.
Thể chất của hắn mặc dù không bằng Thần Ma, nhưng Thần Ma Tổ Kinh cũng là công pháp cấp Thần Ma, hắn đã bước trên con đường Thần Ma!
Rèn luyện huyết nhục, rèn luyện nội thể, gần như là mỗi nơi trên thân thể, mỗi một tế bào đều phải biến đổi, mới có thể vượt qua sự che chắn, để tiến vào cảnh giới mới.
Đan điền đang thay đổi, mặc dù không có tiếp tục mở rộng nữa, nhưng lại được nguyên lực rèn luyện, nên càng cứng cáp hơn, sức chịu đựng càng mạnh.
Kinh mạch cường hóa đủ để chống đỡ lực mạnh vận chuyển, phẩm chất nguyên lực cũng đang tăng lên.
Sau khi Giang Thái Huyền bế quan, Thanh Nguyệt thành vẫn phát triển như cũ.
Sự chấn động đến từ Yêu Thú Sơn Mạch thì không ngừng biến hóa, càng ngày càng nhiều võ giả đến từ bên ngoài nhằm thẳng vào Yêu Thú Sơn Mạch.
Ba người Dương Tử Lăng, Vân công tử và Mộc Kiếm Việt từng phút từng giây luôn quan tâm đến thế cục của Yêu Thú Sơn Mạch.
Còn Vương Nguyên thì đau đầu rồi, để vẹn toàn hai người Dương Tử Lăng và Vân công tử, hắn phái người đi giám sát hai bên rồi thông báo cho bọn họ biết hôm nay đối phương đang làm gì, đi nơi nào, thậm chí, ăn món gì cũng phải điều tra cặn kẽ.
Bên Dương Tử Lăng còn dễ nói chuyện, vì dù sao Vương Nguyên cũng đứng về phía Dương Tử Lăng nên dễ thương lượng hơn.
Còn bên Vân công tử thì không được như vậy, Vương Minh Minh càng sợ nếu có ngày Lý Uẩn khó chịu sẽ làm thỉ hắn luôn cho nên tránh rất xa, suốt ngày ở bên ngoài đi đi lại lại, tuyệt không trở về phủ thành chủ.
Trong Yêu Thú Sơn Mạch, chợt có luồng ánh sáng bay lên trời, một sức mạnh đáng sợ lấp lóe, đủ để trấn áp Đạo Quả, vô số yêu thú bỏ chạy khắp nơi tìm chỗ thoát khỏi nơi có ánh sáng đó.
"Cuối cùng Vân Lệnh cũng sắp hiện thế rồi.
Ánh mắt Dương Tử Lăng nhìn về phía Yêu Thú Sơn Mạch, trong lòng hiện lên vẻ kích động: "Đáng tiếc, việc này đã bại lộ, nếu như chỉ có một mình ta biết thôi thì tốt biết mấy."
Dương Tử Lăng cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, rõ ràng nàng đã giữ kín chuyện này, nhưng sao lại có nhiều võ giả đến đây như vậy, cả Vân công tử, Mộc Kiếm Việt cũng tới.
"Tiểu thư, Mộc Kiếm Việt bảo người đưa tới một phong thư.
Dương Tấn nói.
Dương Tử Lăng khẽ nhíu mày, mở phong thư ra: "Chờ ngươi ở Thanh Nguyệt Sâm Lâm."
"Thật to gan, dám hẹn gặp ta."
Dương Tử Lăng cười lạnh một tiếng, phong thư nổ tung, đột nhiên nàng đứng dậy: "Ta đi gặp hắn, ngươi giám sát Lưu Khánh và Dư Hồng."
"Vâng, tiểu thư.
Dương Tấn khom người, với thực lực của Dương Tử Lăng bây giờ, hắn có thể hoàn toàn yên tâm.
Thanh Nguyệt Sâm Lâm.
Mộc Kiếm Việt đứng chắp tay, tóc dài xõa vai, trường kiếm dựng ở một bên, tản ra từng luồng kiếm khí vô cùng sắc bén, tất cả cỏ cây ở bốn phía đều dập nát.
"Ngươi muốn khai chiến luôn bây giờ sao?
Dương Tử Lăng bước đến, thần sắc lạnh giá.
Mộc Kiếm Việt chậm rãi quay người, khóe miệng chứa một tia cười lạnh: "Ta tìm ngươi đến, chỉ là không muốn ngươi chết quá đơn giản."
"Ngươi có ý gì?
Dương Tử Lăng nhíu mày.
"Trợ thủ của ngươi, Lâm Sơn đã đầu quân dưới trướng Vân Phong rồi, ta có thể xuất hiện ở đây cũng là do hắn đưa tin.
Mộc Kiếm Việt lạnh lùng nói.
"Hắn dám phản quốc?
Dương Tử Lăng tức giận, sắc mặt lạnh giá như sương, hai mắt bùng lên sát khí.
"Phản quốc? Haha.
Mộc Kiếm Việt mỉa mai cười một tiếng: "Từ lúc nào mà quốc gia có thể quản lý cả tông môn thế? Còn nữa, ngươi cướp đoạt Vân Lệnh chẳng phải cũng là phản quốc ư?"
Dương Tử Lăng đanh mặt: "Đa tạ tin tức này của ngươi, vì đang trong Thanh Nguyệt thành nên ta sẽ không giết ngươi."
"Ha ha, ngươi vẫn cuồng vọng giống như trước, giống y như phụ vương của ngươi.
Mộc Kiếm Việt cười mỉa một tiếng, nắm chặt trường kiếm: "Ngươi là đối thủ mà ta đánh giá rất cao, đồ mà ngươi mua ta cũng mua rồi, ai giết ai còn khó nói lắm."
Mộc Kiếm Việt cười nhạo một tiếng rồi rút kiếm khỏi vỏ.
Dương Tử Lăng sầm mặt, nàng hừ lạnh một tiếng, rời khỏi nơi này.
Tin tức Yêu Thú Sơn Mạch có bất thường lan ra, kiến cho toàn bộ Thanh Nguyệt thành nhao nhao cả lên, vô số võ giả lạ mặt và võ giả trong Thanh Nguyệt thành điên cuồng tiến vào Yêu Thú Sơn Mạch.
Nhưng khi bọn họ tiến vào tuyến đường thì cũng rất tự giác, không đi từ Thanh Nguyệt Sâm Lâm mà là lách sang đường khác để đi.
"Thần Ma đạo tràng bế quan là do không dám nhúng tay vào sao?"
Ở phủ thành chủ, Vân công tử Vân Phong hỏi với vẻ cao ngạo cực kỳ.
Trong mắt đa số võ giả đến từ bên ngoài, Thần Ma đạo tràng chọn lúc này bế quan, hoàn toàn là do không dám nhúng tay vào.
Võ giả Thanh Nguyệt thành lại cho rằng là do Thần Ma đạo tràng không để ý đến dị bảo.
Lúc trước trong suốt toàn bộ quá trình đại khai phá Thần Ma đạo tràng đều không ngó ngàng tới, cũng không chiếm phần, chỉ kinh doanh đạo tràng của mình, không nhúng tay vào bất cứ điều gì cả.
Nếu như nói Thần Ma đạo tràng không dám nhúng tay vào dị bảo thì võ giả Thanh Nguyệt thành đều không tin đâu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất