Chương 158. Thiên tài
"Các ngươi đừng lo, không phải còn có Thiên Võng ở đây sao? Ta sẽ chú ý từng thời khắc, nếu ngươi xảy ra chuyện ở đâu thì Thiên Võng lập tức báo tin, Lý Nguyên Bá sẽ đến cứu ngươi.
Giang Thái Huyền ra sức thuyết phục.
"Hơn nữa, các ngươi chỉ muốn giao hàng nội trong Vân Thủy thành thôi sao? Ngoại thành Vân Thủy thành tổng cộng có lẽ là mấy trăm dặm, ngẫm lại xem chừng đó thì được bao nhiêu đơn đặt hàng, các ngươi có thể kiếm được bao nhiêu tiền?"
Bọn Triệu Minh nhìn Lý Nguyên Bá một chút, trầm tư một lát rồi vỗ tay nói: "Được!"
"Ây, như vậy là tốt rồi, cầm số tờ rơi này lên đường đi, coi như làm quen lộ trình trước.
Vẻ mặt của Giang Thái Huyền nghiêm túc nói: "Nếu không đi thì sau này đi giao hàng không tìm ra đường, đây không phải là cực khổ vô ích rồi sao?"
"Tràng chủ, ngươi đừng nói nữa. Ta đi phát tờ rơi, phiền Lý Nguyên Bá tiền bối nhớ theo dõi Thiên Võng.
Triệu Minh ném lại câu rồi vội vàng rời đi.
Không lâu sau các võ giả đến Vân Thủy thành phát tờ rơi đã quay về, ai ai cũng trưng ra vẻ mặt đầy phiền muộn và ủ rũ.
"Sao thế? Phát tờ rơi không có hiệu quả à?
Giang Thái Huyền nhíu mày.
"Không phải, người ta cơ bản nhìn cũng không thèm nhìn đã ném luôn, đa số đều không quan tâm.
Nhóm Tiên Thiên bất đắc dĩ nói.
"Để ta suy nghĩ chút.
Giang Thái Huyền lâm vào trầm tư, tạm thời không thể dán quảng cao ở Vân Thủy thành, quá nhiều cường giả, nếu để đám Tiên Thiên này đi dán, nhỡ chọc giận một vài người thì e rằng sẽ bị trực tiếp giết chết.
Hắn còn trông cậy vào những người này hắn làm việc cho hắn, chịu khó làm như vậy cũng không phải là dễ tìm.
"Có rồi.
Giang Thái Huyền vỗ tay một cái, nói: "Các ngươi có biết đa số võ giả của Vân Thủy thành tụ tập ở đâu không? Mặc dù sẽ gặp nguy hiểm nhưng các võ giả vẫn đến ấy?"
"Võ trường, hội đấu giá, cửa hàng đan dược với Yêu Thú Sơn Mạch.
Một vị Tiên Thiên nghĩ một chút rồi nói.
"Võ trường là nơi mà các võ giả tỷ thí, triển lộ thực lực của bản thân, ở đó có không ít các tông môn và các gia tộc có thế lực, một khi phát hiện ra thiên tài thì sẽ lôi kéo."
"Hội đấu giá và cửa hàng đan dược cũng không cần giải thích, Yêu Thú Sơn Mạch thì Tràng chủ cũng biết, không giải thích."
Giang Thái Huyền trầm tư, Yêu Thú Sơn Mạch có vô số nhánh mạch khác, so Đại Vân quốc còn lớn hơn, bên trong Đại Vân quốc có không ít mạch của Yêu Thú Sơn Mạch, Thanh Nguyệt thành, Vân Thủy thành và một số thành trì khác cũng có.
"Yêu Thú Sơn Mạch thì tạm thời không đi, nằm vùng ở võ trường đi, tìm những loại người thảm hại vô dụng nhưng lại rất giàu ấy, loại này rất dễ lừa... A, tiêu tiền.
Giang Thái Huyền nói.
"Đinh, Thần Ma Đạo Tổ, bạn có một đơn đặt hàng mới, có muốn nhận không?"
Trong đầu bỗng vang lên một thông báo.
Hắn vội vàng mở Thiên Võng ra, là một người có tên là Mặc Như Ngọc, đặt mua Thần Ma đan và linh khí Tiên Thiên.
Quả quyết cự tuyệt, Giang Thái Huyền dò hỏi: "Tổng cộng mười lăm nghìn nguyên tệ, xin hãy ghi rõ địa điểm, tên, ngày tháng năm sinh, hàng đến trả tiền."
"Sao không nhận đơn? Không phải là thanh toán qua Thiên Võng sao?
Mặc Như Ngọc đáp.
"Không nhận giao dịch qua Thiên Võng, hàng đến đưa tiền, do công ty chuyển phát nhanh Phong Trì vận chuyện, chuyện này ta đã viết rất rõ ràng.
Giang Thái Huyền trả lời.
"Vậy ta không mua.
Mặc Như Ngọc nói.
Giang Thái Huyền ngẩn người, hắn đóng Thiên Võng lại, sắc mặc khó coi nói: "Không phải chỉ là không ký khế ước trên Thiên Võng thôi sao?"
Ký khế ước trên Thiên Võng là có được sự bảo vệ, không có khế ước của Thiên Võng thì chính là không được bảo đảm, có khả năng sẽ mua trúng hàng giả, muốn khóc cũng không biết khóc với ai.
"Các ngươi nhanh đến nằm vùng ở võ trường đi.
Giang Thái Huyền khoát tay, tâm tình có chút khó chịu.
Mấy người gật đầu, đi đến Vân Thủy thành một lần nữa.
...
Vân Thủy thành, Phương phủ.
Một vị công tử văn nhã, tay cầm quạt xếp, phong thái tự nhiên.
"Thanh Huyền tông, Vân Dương tông, năm đại tông môn, xem xem ai trong số các ngươi có vận khí tốt thu nhận được bổn công tử trước tiên!"
Vị công tử này chính là Công Tử Vô Song, Phương Tiến.
"Tiến thiếu gia, vẫn đi võ trường sao?
Một gã sai vặt mi thanh mục tú chạy tới, khom người hỏi.
"Võ trường? Đi, sao lại không đi, lần trước bọn họ dám nhục nhã bản thiếu gia, bản thiếu nhất định phải trả đủ.
Phương Tiến hừ lạnh một tiếng, nói: "Ta sẽ đi, ngươi đi mời Cầm Hi cô nương cho ta, bản thiếu gia muốn triển lộ bản lĩnh thật sự."
"Vâng.
Gã sai vặt cung kính đáp lại nhưng trong lòng lại chửi thề, bản lĩnh thật sự? Ngay cả cuộc thi tuyển của tông môn cũng không qua nổi thì có bản lĩnh thật sự gì cơ chứ?
Phương Tiến bước nhanh ra khỏi Phương phủ, đầu khẽ ngẩng cao, vẻ mặt cao ngạo.
Võ trường cách Phương phủ không xa, Phương Tiến rất nhanh đã tới nơi.
"Ôi chao, đây không phải Phương tiến nhà giàu mới nổi sao? Nghe nói ngươi muốn vào tông môn? Sao vẫn không được tông môn thu nhận vậy?"
Vừa tới cổng của võ trường thì có một võ giả trẻ tuổi, lưng đeo Tam Xích Kiếm, khinh miệt mà nhìn về phía Phương Tiến.
"Lão tử có tiền, lão tử cao hứng.
Phương Tiến cười lạnh một tiếng, cực kỳ đắc ý.
Phương gia hắn có vận khí tốt nên mới quật khởi được một gia tộc, lão tổ là Trúc Cơ đỉnh phong, bởi vì có được một gốc linh dược trân quý mà bán được không ít tiền, từ đó tài sản trong tay tăng vọt, tài lực so với gia tộc cao cấp bình thường còn nhiều hơn.
Phương gia hắn cũng tự nhận là một gia tộc cao cấp, nhưng những gia tộc Đạo Quả này thì căn bản không chịu thừa nhận, một mực nói Phương gia là đồ nhà giàu mới nổi, ếch ngồi đáy giếng.
Trước kia nếu có ai dám gọi hắn như vậy, Phương Tiến chắc chắn sẽ nổi giận với đối phương. Nhưng bây giờ hắn lại rất thích nghe xưng hô thế này.
Ông đây là nhà giàu mới nổi, ông đây có tiền!
"Ếch ngồi đáy giếng đúng là một lũ nông cạn, gia tộc cao cấp chân chính không phải chỉ cần tiền tài, mà còn cần thực lực.
Võ giả thanh niên nọ khinh thường cười một tiếng rồi ngạo nghễ bước vào võ trường.
"Thực lực? Hôm nay ông sẽ cho ngươi biết, rốt cuộc ai mới là người không biết trời cao đất dày.
Phương Tiến cười lạnh một tiếng, rồi bước vào võ trường.
Sau khi dùng một viên Thần Ma đan, đạo cảnh Trúc Cơ, tu vi hiện tại của Phương Tiến đã là Tiên Thiên đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa đã có thể trở thành Trúc Cơ.
Quan trọng nhất chính là hắn cảm thấy từ khi có đạo cảnh Trúc Cơ, các chiêu thức của hắn đã mạnh hơn trước nhiều lắm, đấu với võ giả Tiên Thiên đỉnh phong cùng cấp cũng không thành vấn đề!
Hôm nay, hắn phải tuyên bố cho toàn bộ võ trường, toàn bộ Vân Thủy thành rằng Phương Tiến hắn không phải đồ ngu ngốc của nhà giàu mới nổi, mà là một thiên tài!
Mặc dù, loại thiên tài này là dùng tiền mà mua được.