Chương 160. Thái gia gia, ngài xem này
Cầm Hi ngẩn người, ngơ ngác nhìn Phương Tiến, theo bản năng gật gật đầu.
"Cầm Hi tiểu thư, mời.
Phương Tiến vui mừng, vội vàng dẫn Cầm Hi rời đi, về phần gã sai vặt, hắn quả quyết vừa trừng mắt ra dấu y xéo đi.
"Lần đầu tiên cảm thấy, có tiền thật con mẹ nó tốt!" Nội tâm của Phương Tiến mừng như điên.
Trước kia bị người khác nói là nhà giàu mới nổi, bị những gia tộc cao cấp kia xem thường, hiện tại thì sao?
Hiện tại, không chỉ có được thực lực mà còn thắng được tâm của mỹ nhân!
Mà những thứ này đều là dùng tiền mà mua được, đột nhiên Phương Tiến muốn hỏi tất cả các võ giả Tiên Thiên một câu, còn có thứ gì tốt hơn tiền sao?
Nhưng hắn không hỏi mà lại nghĩ đến một chuyện khác.
"Tông môn? Con mẹ nó ta không thèm đi, không phải là Đạo Quả sao? Phương gia lão tổ cũng có thể đột phá Đạo Quả!"
Phương Tiến nghĩ đến Thần Ma đạo tràng.
Gia tộc cao cấp đều có lão tổ Đạo Quả trấn giữ, Phương gia của hắn lại không có, nhưng nhà hắn có tiền! Hoàn toàn có khả năng mua cho lão tổ một đạo cảnh Đạo Quả, sau khi đột phá thì còn ai dám nói Phương gia không phải gia tộc cao cấp nữa?
Hắn một lòng muốn gia nhập vào tông môn không phải là bởi vì gia tộc không ổn mà bởi vì không có cường giả trấn giữ nên muốn ôm đùi tông môn, tránh để bị các gia tộc cao cấp trong nội thành nuốt sạch.
Hiện tại, chỉ cần có tiền, tông môn gì gì đó còn quan trọng sao?
Nhưng hiện tại chuyên tâm dùng bữa với Cầm Hi cô nương trước đã, lão tổ chờ thêm chút nữa rồi tính..
Vừa bước ra võ trường, Phương Tiến nhướng mày, quét mắt nhìn mấy võ giả đang ngồi xổm ở cửa ra vào, những người này đều là Tiên Thiên, trong tay cầm mấy tờ giấy không ngừng quan sát xung quanh võ trường.
Nếu là người bình thường thì Phương Tiến không thèm để ý, nhưng hắn từ trên nhưng tờ giấy đó thấy được bốn chữ —— Thần Ma đạo tràng!
"Cầm Hi cô nương, thật ngại quá, tại hạ có việc đột xuất, hẹn ngươi hôm khác.
Phương Tiến ôm quyền chào một câu rồi vội vã đi mất.
"Phương...
Cầm Hi há to miệng, vừa lên tiếng thì Phương Tiến đã chạy mất hút.
Tiếp theo lại có rất nhiều võ giả Tiên Thiên đi ra, đám võ giả cầm tờ giấy trên tay nọ vội vàng đứng lên đem giấy đưa cho bọn hắn.
"Hôm nay có chuyện gì xảy ra vậy? Sao mấy vị Tiên Thiên đang đi ra này đều ôm đầu ảo não như thể chết cha tang mẹ vậy?"
"Nghe nói, bọn họ bị một tên nhà giàu mới nổi đánh."
"Nhà giàu mới nổi? Không phải là cái nhà mà chúng ta đưa hàng chứ?"
Cầm Hi chưa kịp rời đi nên đã nghe được cuộc trò chuyện của mấy người kia, nàng cảm thấy hiếu kì, hỏi: "Các vị đại ca, các ngươi đang phát cái gì vậy?"
"Tờ rơi của Thần Ma đạo tràng, cho cô nương một tờ, tại hạ là võ giả của công ty chuyển phát nhanh Phong Trì, nếu cô nương muốn mua đồ gì thì chỉ cần cho biết địa điểm, một canh giờ sau hàng lập tức giao đến.
Đám võ giả Tiên Thiên vội vàng nói.
Cầm Hi ngơ ngác, Thần Ma đạo tràng, công ty chuyển phát nhanh Phong Trì? Mấy thứ này là gì vậy?
Phương phủ.
Phương Tiến tức tốc trở về, trực tiếp xông vào trạch viện của lão tổ đang bế quan.
"Tiến thiếu gia, lão tổ đang bế quan, không thể quấy rầy.
Trước trạch viện có một vị võ giả Trúc Cơ sơ kỳ cản hắn lại.
"Tránh ra, ta muốn gặp thái gia gia.
Phương Tiến hừ lạnh một tiếng, nói thẳng: "Việc này liên quan đến sự hưng thịnh của Phương gia chúng ta, ngươi gánh nổi không?"
"Việc liên quan đến sự hưng thịnh của Phương gia? Tiến thiếu gia, nếu đã là đại sự bậc này thì sao người đến thông báo lại là ngươi?
Võ giả Trúc Cơ lạnh giọng nói.
"Việc này tạm thời chỉ có một mình ta biết, mau mau tránh ra, nếu trì hoãn thêm khiến cho Phương gia xảy ra chuyện thì ngươi gánh không nổi đâu.
Phương Tiến hừ lạnh một tiếng rồi xông vào.
Võ giả Trúc Cơ khẽ nhíu mày, muốn ngăn cản nhưng cũng không yên lòng, nhỡ là thật thì sao? Nên hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Phương Tiến xông vào.
Hắn chỉ là một thị vệ của Phương Gia mà thôi, mặc dù đã có mệnh lệnh của lão tổ nhưng giọng điệu của Phương Tiến cho thấy việc này thật sự rất nghiêm trọng, nếu bởi vì hắn một mực ngăn cản mà khiến cho Phương gia xuất hiện tình huống không thể bù đắp nổi tổn thất thì hắn cũng không gánh nổi trách nhiệm này.
Phương Tiến xông vào trạch viện, trực tiếp đẩy cửa mật thất ra.
"Tiểu Tiến, sao ngươi làm việc lỗ mãng vậy?
Một vị lão giả đột nhiên hiện ra ở trước cửa mật thất, ngăn cản Phương Tiến vốn đang muốn bước vào, trên mặt lộ rõ vẻ không vui.
"Thái gia gia, đại hỉ sự.
Phương Tiến vội vàng mở miệng, hắn biết nếu hắn không cho gia gia một lời giải thích thoả đáng thì lần này gia gia khẳng định sẽ không tha cho hắn.
"Đại hỉ sự? Chẳng lẽ là ngươi gia nhập tông môn rồi? Mau nói, là tông môn nào? Có phải là Thanh Huyền Tông xếp hạng thứ hai không?
Vẻ bất mãn trên mặt Phương gia lão tổ biến mất trong nháy mắt, thay vào đó là vẻ mặt vui mừng và an tâm: "Rất tốt, kể từ giờ thì chúng ta không cần phải sợ các gia tộc cao cấp nữa rồi, chúng ta đã có một cái núi dựa lớn."
"Thái gia gia, không phải việc này.
Phương Tiến vội vàng giải thích nói: "Con không có ý định gia nhập tông môn nữa."
"Ngươi lại bị đào thải rồi?
Sắc mặt của lão tổ trở nên khó coi, dáng vẻ hận sắt không thể rèn thành thép nói: "Từ nhỏ hao phí nhiều tài nguyên bồi dưỡng ngươi như vậy để đưa ngươi lên Tiên Thiên mà sao ngươi không biết tranh giành vươn lên gì hết vậy hả?
Phương Tiến lúng túng, vội ho một tiếng, nói: "Thái gia gia, là do con không muốn đi, cũng không phải là bị đào thải, kỳ thật dựa vào thực lựa hiện tại của con..."
"Tiểu Tiến à, là thái gia gia làm khó ngươi, thiên phú của ngươi như thế nào, gia gia cũng hiểu rõ, ôi.
Phương gia lão tổ thở dài một tiếng, thần sắc ảo não.
"Thái gia gia..."
"Tiểu Tiến à, sau này..."
"Thái gia gia, ngài lạc đề rồi.
Phương Tiến bụm mặt, ta đến để thông báo cho ngài mua đồ, ngài có thể đừng dài dòng như vậy không?
"Lạc đề?
Lão tổ Phương gia nao nao, hơi chút giật mình nói: "Vậy chuyện mà ngươi vừa nhắc tới là chuyện gì?"
"Thái gia gia lại đây, ngài xem trên Thiên Võng này.
Phương Tiến nói xong câu đó thì vội mở Thiên Võng ra.