Chương 165. Lên thực đơn cho tông môn
Bảo người ta tuyên truyền không công, làm việc cực khổ giới thiệu khách hàng cho hắn, cuối cùng còn phải đưa thêm cho hắn mười phần trăm.
Đám võ giả không tài nào hiểu nổi đầu óc Giang Thái Huyền chứ cái gì mà là ra được chuyện thế này.
Quan trọng nhất là người ta là một nghệ nữ, để dành được ít tiền bộ dễ lắm sao? Vậy mà ngươi cũng muốn lừa hết tiền của người ta?
Cầm Hi đi rồi, mà truyền đơn thì vẫn phải rải, nàng hiểu rõ đây là đầu tư thời kỳ đầu, cũng giống như nghệ lâu nuôi dạy nàng vậy, muốn có thu hoạch thì phải bỏ ra trước.
"Nhìn đi, nhìn đi.
Giang Thái Huyền nhìn theo Cầm Hi rời đi, khinh bỉ đám võ giả: "Các ngươi xem cái bọn lột da…nghệ lâu dạy dỗ tốt bao nhiêu, vừa hiểu chuyện lại còn thông minh."
Cả đám võ giả nghe vậy thì đảo mắt, người ta dạy dỗ có tốt hơn nữa, chẳng phải cũng bị ngươi lừa à?
Giang Thái Huyền bĩu môi nhìn bọn họ: "Mau đi rửa chén đi, tiện thể lượn một vòng bên ngoài thành, tuyên truyền cho Thần Ma đạo tràng nữa."
"Tràng chủ, hết truyền đơn rồi.
đám võ giả Tiên Thiên bất đắc dĩ nói.
"Phí lời, không có truyền đơn thế không biết mở miệng rao à? Vận chuyển nguyên lực thì âm thanh sẽ truyền đi nghìn dặm, nội dung quảng cáo ta đã nghĩ xong hết rồi, mua bán đạo cảnh, Thần Ma đan, Huyết Mạch đan…Mau đi đi.
Giang Thái Huyền giục.
Kiếp trước ở trong thôn nhỏ khó không biết bao nhiêu người đẩy xe ba bánh chở phế liệu hay nhận thu mua tủ lạnh hư, máy giặt hư gì đó, mấy võ giả này mà làm thì còn được việc hơn cả xe ba bánh nhiều ấy chứ.
"Vì tương lai sau này, các vị cố gắng lên!" Giang Thái Huyền siết chặt nắm đấm, cổ vũ nói: "Sẵn tiễn quảng cáo cho bàn xoay nữa, chỉ cần có đủ tiền, công pháp Thần cấp nằm trong tầm tay!"
Đám võ giả trợn trắng mắt, nhưng nghĩ đến tương lai sau này, bọn họ vẫn quyết định làm, chỉ cần có thể kiếm được tiền thì tôn nghiêm và mặt mũi của võ giả có là cái đinh gì đâu.
Chỉ có võ giả thực lực cao cường mới có tư cách cao ngạo!
Chẳng bao lâu sau, ngoài Vân Thủy thành đã vang lên tiếng rao: Rượu bia thuốc lá… Không đúng, là thần thể thần huyết và linh khí, công pháp thần kỳ, đạo cảnh giúp tấn cấp trúc cơ, bàn xoay đổi vận hóa thành thiên tài…
Mấy võ giả Tiên Thiên mới rời đi không bao lâu thì Triệu Minh chịu trách nhiệm đi giao hàng đã trở về, còn mang theo một xấp giấy dày, sau đó bị Giang Thái Huyền giựt mất một nửa.
"Tràng chủ cũng không tệ lắm, còn biết chia sẻ gánh nặng.
Triệu Minh nghĩ thầm.
Giang Thái Huyền liếc nhìn Triệu Minh, cái hắn viết không phải nội dung của truyền đơn mà là kế hoạch phát triển ở Vân Thủy thành, giờ hắn lười chả muốn bỏ tiền mua giấy nữa, cứ trực tiếp dùng của đám Triệu Minh là được.
Ở Vân Thủy thành không ít gia tộc có dây mơ rễ má với tông môn, hoặc là đệ tử gia tộc vào tông môn, hoặc là có cô nương xinh đẹp của gia tộc nào đó vào tông môn, hoặc là thiên tài cưới mỹ nữ của tông môn.
Mà tông môn đệ tử lại rất hiếm khi ra khỏi cửa, đại đa số đều bế quan tu luyện ở tông môn, lúc này chính là lúc cần đến công ty chuyển phát nhanh Phong Trì.
Còn bên Cầm Hi thì phụ trách nghe ngóng tin tức, chủ yếu nhằm vào tông môn cùng với những võ giả gặp nguy hiểm nhưng lại không thể đăng tin cầu cứu trên Thiên Võng, đây mới là nguyên nhân chính Giang Thái Huyền tìm đến Cầm Hi.
Đệ tử tông môn không ra ngoài mà chỉ luyện võ, không có thời gian xem Thiên Võng, cho dù hắn có hoạt động nhiều trên Thiên Võng thế nào cũng đều phí công vô ích.
"Ngũ đại tông môn, Thanh Huyền, Vân Dương, Thanh Sơn, Thần Kiếm Tông, Võ Môn, trong đó Thần Kiếm Tông đứng thứ nhất, Võ Môn thứ hai, Thanh Huyền thứ ba, Vân Dương thứ tư và xếp cuối cùng là Thanh Sơn."
"Tông môn yếu như Thanh Sơn Tông thì chẳng có gì đáng nói, ngược lại, Thần Kiếm Tông chỉ chấp nhận thiên tài trăm năm khó gặp hoặc hơn thế nữa, yêu cầu này thấp thật."
"Thanh Huyền Tông, tư chất không tệ là được."
"Vân Dương Tông yêu cầu kiểm tra căn cốt, chiến lực."
Giang Thái Huyền đọc bài giới thiệu về ngũ đại tông môn trên Thiên Võng.
Tư chất cũng có chia cấp bậc, thiên tài bình thường, trăm năm khó gặp, năm trăm năm khó gặp và nghìn năm khó gặp.
Nếu xuất hiện thiên tài nghìn năm khó gặp thì năm tông môn đều sẽ giành giựt người đó về tông môn.
Còn thiên tài lợi hại hơn cả nghìn năm khó gặp chính là chỉ người sở hữu huyết mạch không tồi hay có thể chất đặc biệt, người như vậy rất hiếm, Giang Thái Huyền cảm thấy tác dụng của Tây Môn Mập Mạp lại lớn hơn rồi, có nên kéo hắn tới treo trước đạo tràng không nhỉ?
"Một đám tông môn ngu ngốc, lẽ ra phải phân chia tư chất thành cực vô dụng, rất vô dụng… rồi tiếp đến là bình thường, không tệ, Thần cấp mới đúng.
Giang Thái Huyền nhớ lại lời giới thiệt của hệ thống, dưới Thần cấp đều là đồ bỏ!
"Thần Kiếm Tông, một viên Thần Ma đan, một phần đạo cảnh Trúc Cơ."
"Võ Môn, Thần Ma đan, Thần Võ Kinh từ Nhập Môn đến Tiên Thiên."
"Thanh Huyền Tông và Vân Dương Tông không chênh lệch bao nhiêu, dùng chung một thực đơn, một viên Thần Ma đan, một phần đạo cảnh Tiên Thiên."
"Thanh Sơn Tông, thôi, chỗ này chả cần thực đơn gì hết, cho một viên Thần Ma đan, muốn vào thì lấy."
Thanh Sơn Tông đã chết mất ba Đạo Quả, nguyên khí hao tổn, vả lại đó vốn dĩ là tông môn xếp hàng thứ năm, thiên tài bình thường đều có thể gia nhập, bây giờ sau khi dùng một viên Thần Ma đan nữa thì muốn vào kiểu gì chẳng được.
"Đây là thực đơn được chuẩn bị riêng cho những đệ tử muốn gia nhập tông môn.
Giang Thái Huyền lại viết tiếp: "Đệ tử Tiên Thiên, có linh khí Tiên Thiên cộng thêm đạo cảnh Tiên Thiên có thể trở thành tinh anh trong tông môn ngay tức khắc."
"Đệ tử Trúc Cơ, dùng linh khí Tiên Thiên và đạo cảnh Trúc Cơ có thể trở thành Trúc Cơ đỉnh phong, vượt qua các cường giả Trúc Cơ bình thường khác."
"Trúc Cơ đỉnh phong, đạo cảnh Đạo Quả, thần công Đạo Quả."
Giang Thái Huyền tự cảm thấy vô cùng hài lòng với mấy bản thực đơn này, hắn tin rằng dù là đệ tử gia tộc hay là đệ tử tông môn cũng đều sẽ động lòng trước những vật phẩm này, chờ đến khi bọn họ nếm được ngon ngọt sẽ liều mạng kiếm tiền cho xem.