Chương 164. Hợp tác
"Hợp tác?
Cầm Hi sửng sốt, nàng vội nói: "Ai sẽ chịu hợp tác với ta chứ? Ta không biết gì cả, ai lại nhìn trúng ta được?"
"Nói trước nhé, ngươi kiếm được tiền rồi thì phải đưa ta mười phần trăm.
Giang Thái Huyền giơ một ngón tay lên.
Đám võ giả Tiên Thiên: "…"
Bọn họ có dự cảm Cầm Hi sắp bị tràng chủ lừa vô tròng rồi, còn là kiểu làm không công, tuyên truyền không công xong lại phải trả ngược tiền lại cho hắn!
Cầm Hi cười khổ: "Tràng chủ nói đùa, nếu có thể kiếm được tiền thì đương nhiên Cầm Hi sẽ tự chủ động đến cảm ơn."
"Vậy thì tốt, từ giờ ngươi sẽ hợp tác với công ty chuyển phát nhanh Phong Trì.
Giang Thái Huyền chỉ vào võ giả Tiên Thiên và nói: "Ngươi cung cấp tin tức cho bọn họ, nói bọn họ biết võ giả nào có tiền nhưng thực lực lại chẳng ra làm sao, cần đến mua đồ thì ngươi đề cử cho bọn họ đến chỗ ta hoặc công ty Phong Trì."
Nghệ lâu, dù là ở thời cổ đại kiếp trước hay là thế giới này, lượng người ra vào đều cực kỳ lớn, đặc biệt là mấy tên thích ra vẻ, thích tìm mấy nghệ nữ để bàn luận về thơ từ ca phú.
"Tràng chủ, công ty Phong Trì không cần kiếm người hợp tác.
Đám võ giả vội mở miệng, có thêm người hợp tác chẳng phải bọn họ lại phải bỏ ra thêm một phần tiền à?
"Các ngươi có ngốc không?
Giang Thái Huyền đảo trắng mắt: "Ngươi hỏi Cầm Hi tiểu thư xem nàng quen biết bao nhiêu người? Còn các ngươi quen biết được bao nhiêu người ở Vân Thủy thành này? Dùng danh nghĩa của nàng ta đi chào hàng và phát truyền đơn, có mấy ai từ chối chứ?"
"Bọn ta có thể làm từ từ.
Nhóm võ giả Tiên Thiên nói, chia tiền, sao mà được?
Giang Thái Huyền cười lạnh một tiếng, hắn quay sang Cầm Hi: "Cầm Hi tiểu thư, ngươi quen biết bao nhiêu người ở Vân Thủy thành?"
"Cầm Hi có quen biết với các công tử của các đại gia tộc trong Vân Thủy thành, cùng với một ít đệ tử, thiên tài của ngũ đại tông môn, Cầm Hi cũng đã từng gặp qua, có thời gian rãnh bọn họ sẽ đến nghệ lâu tìm Cầm Hi.
Cầm Hi cũng là nữ tử thông minh, nàng vừa nghe Giang Thái Huyền hỏi thì lập tức trả lời.
Đám võ giả Tiên Thiên trố mắt nhìn, cả đệ tử tông môn mà nàng cũng quen?
"Với lại ta còn có một ưu thế nữa.
Lúc này Cầm Hi đã hiểu ý của Giang Thái Huyền là gì, nàng lập tức nảy ra một ý: "Lúc lính đánh thuê của Công Hội Dong Binh gặp phải nguy khốn không thể giải quyết, các vị có biết không?"
Đám võ giả ngơ ngác lắc đầu.
"Các vị có biết khi nào đệ tử tông môn mới được rời khỏi tông môn không? Và có biết họ chịu sỉ nhục ở đâu không?"
Nhóm võ giả vẫn lắc đầu.
Thường thì đệ tử tông môn không thể tự tin rời khỏi tông môn trừ phi nhận được nhiệm vụ nào đó, hoặc khi thực lực đã đạt đến một trình độ nhất định hay trong một vài trường hợp đặc biệt thì bọn họ mới có thể ra ngoài, về việc này, đám võ giả Tiên Thiên không biết, mà Giang Thái Huyền cũng không biết.
"Ta biết.
Cầm Hi ngẩng cao đầu, kiêu ngạo nói: "Sau khi bọn họ chịu ấm ức thường sẽ đến nghệ lâu để giải tỏa, song chính bản thân họ lại chẳng có cách giải quyết chuyện này, mà các vị lại không thể tiếp xúc với bọn họ."
Nhóm võ giả im lặng, đúng là bọn họ không thể chạm mặt với đám đệ tử tông môn được.
"Hơn nữa, ta còn biết đệ tử tông môn nào ra tay hào phóng, gia đình giàu có.
Cầm Hi nói tiếp.
"Ra tay hào phóng, gia đình giàu có?
Hai mắt đám võ giả lập tức bừng sáng.
Cái bọn họ cần bây giờ chính là đám ngốc nhiều tiền!
"Giờ các ngươi có hợp tác hay không?
Giang Thái Huyền bĩu môi.
"Hợp tác chứ, nhưng chia phần thì chia thế nào?
Nhóm võ giả Tiên Thiên nghi hoặc.
"Ta giới thiệu được một người thì sau này khi giao hàng, ta đều sẽ lấy hai mười phần trăm số tiền kiếm được từ người đó.
Cầm Hi nói.
"Hai mươi phần trăm?
Nhóm võ giả nhíu mày, lấy bấy nhiêu cũng không phải nhiều lắm, nhưng nếu so với phần của tràng chủ thì lại cao hơn nhiều, bởi tràng chủ chỉ lấy mười phần trăm mỗi lần thôi.
"Được rồi, quyết định như vậy đi, chia cho nàng hai mươi phần trăm, suy cho cùng cũng là khách hàng Cầm Hi tiểu thư giới thiệu, không thể chia quá ít được.
Giang Thái Huyền lên tiếng.
"Vậy xin nghe tràng chủ.
Nhóm võ giả Tiên Thiên cũng không tiếp tục kì kèo chút ít tiền này nữa, Cầm Hi quả thật có ưu thế riêng của mình, bọn họ không bì được.
"Tràng chủ, còn có một số chi tiết nữa.
Cầm Hi như đã tiến vào trạng thái công việc, nàng nói: "Có vài võ giả gặp nguy hiểm không thể thoát thân, liệu các vị có thể giao hàng hay giải quyết giúp bọn họ không?"
"Đương nhiên có thể, có Thiên Võng rất tiện, chỉ cần người nọ đăng tin lên Thiên Võng, bọn ta mà đọc được thì sẽ qua đó ngay.
Võ giả Tiên Thiên vội đáp.
Cầm Hi lắc đầu: "Có những lúc không thể đăng tin lên Thiên Võng được, làm như vậy bản thân họ sẽ bị lộ hành tung, thế nên chỉ có thể âm thầm truyền tin."
"Cầm Hi tiểu thư nói không sai.
Giang Thái Huyền gật đầu, sau đó nghiêm túc nhìn Cầm Hi: "Cầm Hi cô nương, ngươi còn giữ chứ tờ truyền đơn đó chứ?"
"Nó đây, tràng chủ.
Cầm Hi vội lấy ra.
"Còn giữ là được, ta thấy ngươi vẫn còn mấy nguyên tệ, dùng bấy nhiêu mua ít giấy rồi chép lại nội dung trên đây là thành tờ truyền đơn mới rồi, cố gắng tuyên truyền nhé.
Giang Thái Huyền bày ra vẻ mặt ‘ta xem trọng ngươi đấy’.
"…"
Tràng chủ, có mấy nguyên tệ này mà ngươi cũng không định bỏ qua hả? Con người ta chưa bỏ túi được xu nào mà ngươi đã muốn làm tiền nàng rồi?