Chương 200. Luận chiến bắt đầu
Ngày luận chiến cuối cùng cũng đến, cổng của Thần Ma đạo tràng cũng được trang trí một phen, dọn sạch một khu đất trống, bày vài cái bàn, đương nhiên đây là do tứ đại gia tộc bố trí, Giang Thái Huyền chỉ đứng nhìn mà thôi.
Hôm nay, các đại gia tộc tụ tập, tứ đại gia tộc dẫn đầu là Ngọc Thanh đi đến, chọn chỗ ngồi xuống.
Có tất cả ba mươi chỗ ngồi gồm toàn bộ các đại thế lực của Vân Thủy thành, về phần một vài thế lực nhỏ thì căn bản không có tư cách có chỗ ngồi.
Trước kia là hai mươi chín chỗ, hôm nay nhiều hơn một chỗ là cho công ty chuyển phát nhanh Phong Trì.
Mà trên ba mươi chỗ ngồi này còn có ba vị trí nữa, một chính hai phụ.
Toàn bộ ba mươi đại gia tộc đã đến đông đủ, chẳng mấy chốc lại có thêm hai thế lực đến, đều có Đạo Quả dẫn đầu.
"Đây là ý gì?
Nhìn ba chỗ ngồi trên cùng, hai phe thế lực đồng thời ngây ngẩn cả người, sầm mặt lên tiếng.
"Ngọc Thanh, địa điểm luận chiến là do ngươi chuẩn bị, ngươi làm vậy là có ý gì?
Một ông lão mặc áo đen thuộc phe đối lập lạnh giọng mở miệng.
Mà phe còn lại thì ngó lơ, im lặng không trả lời.
"Trương hội trưởng Công Hội Dong Binh.
Ngọc Thanh đứng dậy, lạnh nhạt nói: "Sao vậy? Nhiều thêm một vị trí cũng là đại biểu cho Vân Thủy thành có thêm một thế lực lớn, đây là việc vui."
"Ha ha, ta thì thấy khác, thế lực gì chứ, lại dám ngồi ngang hàng với Công Hội Dong Binh.
Trương hội trưởng cười lạnh nói, dừng một chút, lại nói: "Hơn nữa, ngươi đã hỏi qua ý của thành chủ chưa?"
Nói xong, Trương hội trưởng nhìn về phía thế lực đến đây cùng hắn, là người thuộc phủ thành chủ Vân Thủy thành!
Trước kia Công Hội Dong Binh ngồi dưới phủ thành chủ là do nể mặt Đại Vân, hiện tại, lại đặt hai chỗ ngồi song song với nhau, thế mà Công Hội Dong Binh chẳng hay biết gì.
"Ngươi ở đây sủa lung tung như vậy đã được ta đồng ý chưa?"
Một tiếng cười lạnh hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người ở đây, một người chậm rãi đi đến, mỗi một bước đều đi rất chậm, nhưng mỗi bước lại cách nhau mấy chục mét, vừa mâu thuẫn vừa quái dị.
"Ngươi là?
Trương hội trưởng và đại biểu của phủ thành chủ đồng thời nhíu mày.
"Tràng chủ Thần Ma đạo tràng, Giang Thái Huyền.
Giang Thái Huyền chắp tay đi đến, sắc mặt lạnh lùng, tóc dài tung bay, tà áo bay lượn, tựa như một thế ngoại cao nhân.
Sắc mặt của Trương hội trưởng trở nên lạnh lẽo: "Một Trúc Cơ nho nhỏ..."
"Trà tuy ngon, nhưng có chút nhạt.
Một tiếng giọng nói khẽ truyền đến.
"Yên nào, nếu không tràng chủ lại nói phát dục không tốt."
Hai bóng người cùng ngồi thưởng thức trà đột nhiên ra hiện ra gần khu vực luận chiến làm cả đám sợ ngây người, nhất là Trương hội trưởng và đại biểu phủ thành chủ.
Vừa rồi bọn hắn vậy mà không hề cảm nhận được hai người này xuất hiện khi nào, ngồi vào bàn trà khi nào, pha trà khi nào.
Nếu là người bình thường thì cũng thôi đi, chủ yếu là hai người này mang cho hắn một loại cảm giác chết chóc, Trương hội trưởng chắc chắn chỉ cần hắn dám ra tay thì một giây sau hắn nhất định phải chết, tuyệt không có khả năng may mắn thoát khỏi!
Nếu là người bình thường thì hắn cũng không có ý kiến gì, không liên quan đến hắn, nhưng trên bàn đá lại khắc bốn chữ —— Thần Ma đạo tràng!
Đây là cường giả của Thần Ma đạo tràng!
Cường giả mạnh vậy sao lại sợ tràng chủ?
Trương hội trưởng nghĩ đến một việc, vị Đạo Quả của Công Hội Dong Binh mất tích tại Thanh Nguyệt thành chắc chắn đã chết rồi, nếu không thì sao lâu như vậy cũng không thấy xuất hiện.
"Cung nghênh Thần Ma đạo tràng, Giang tràng chủ.
Ngọc Thanh nói đầu tiên.
Thế lực Dư gia cũng lần lượt đứng dậy, Triệu Minh thuộc công ty chuyển phát nhanh Phong Trì lại càng thêm cung kính.
Giang Thái Huyền khẽ gật đầu, trực tiếp ngồi lên chủ vị tôn quý nhất.
Đại biểu của phủ thành chủ lập tức nổi giận, đang muốn lên tiếng lại bị Trương hội trưởng giữ chặt lại: "Trước cứ chờ một chút xem Thần Ma đạo tràng có bản lĩnh gì."
Đại biểu phủ thành chủ hơi sửng sốt, kinh ngạc mà liếc nhìn Trương hội trưởng, hắn sợ rồi? Là bởi vì hai người ngồi thưởng trà kia?
"Ngồi đi.
Giang Thái Huyền lạnh nhạt mở miệng.
Trương hội trưởng lạnh hừ một tiếng rồi và đại biểu phủ thành chủ ngồi vào chỗ khuất phía dưới Thần Ma đạo tràng.
Giang Thái Huyền lườm hai người một chút nhưng cũng không nhiều lời, đây là hắn cố ý, lúc đầu hắn cũng muốn cho phủ thành chủ chút mặt mũi, nhưng nghĩ tới lần này là một cơ hội tốt, việc chiếm vị trí tôn quý nhất có tác dụng rất lớn với bản diễn thuyết sắp tới của hắn.
Về phần đắc tội Công Hội Dong Binh và phủ thành chủ? Giang Thái Huyền không thèm để ý, chỉ qua hôm nay, qua cuộc luận chiến này, kẻ nào dám động đến Thần Ma đạo tràng, không cần hắn xuất thủ cũng sẽ có người thay hắn giải quyết!
Hơn nữa nhiệm vụ của hệ thống có liên quan hệ đến việc muốn Thần Ma đạo tràng thành danh ở Vân Thủy thành, đến lâu như vậy rốt cục cũng đợi được một thời cơ thích hợp, lẽ nào Giang Thái Huyền có thể bỏ lỡ?
"Được rồi, vẫn theo quy tắc cũ, hiện tại bắt đầu..."
Trương hội trưởng còn chưa dứt lời, Giang Thái Huyền đã lạnh hừ một tiếng, lạnh lẽo nhìn lấy Trương hội trưởng: "Trương hội trưởng, luận chiến lần này là do bổn tràng chủ chủ trì, từ khi nào đến lượt Công Hội Dong Binh các ngươi nói xen vào rồi?"
"Ngươi...
Trương hội trưởng giận tím mặt, nguyên lực trong cơ thể bạo động, hận không thể trực tiếp giết Giang Thái Huyền nhưng hắn lại không dám ra tay, bởi vì vẫn luôn có hai luồng sát ý khóa chặt hắn.
Hai vị cường giả đang thưởng thức trà kia đã để chén trà xuống, lạnh lẽo nhìn Trương hội trưởng, trong mắt tràn đầy khinh miệt, giống như là đang nhìn một con giun dế.
"Hừ.
Trương hội trưởng lạnh hừ một tiếng, cuối cùng đành nuốt lửa giận xuống.
Ngọc Thanh và các đại gia tộc khác thầm cười lạnh liên tục, trước kia lúc nào Công Hội Dong Binh cũng tự ý can thiệp vào luận chiến, lần này có Thần Ma đạo tràng ở đây, để ta chống mắt lên xem ngươi có thể làm được trò trống gì!