Chương 201. Diễn thuyết
Trương hội trưởng biết sợ, đại biểu của phủ thành chủ cũng sẽ không cứng đối cứng với Giang Thái Huyền, hắn không có bản lĩnh đó.
Hiện tại Đại Vân Quốc đang trong thời kỳ biến động, uy nghiêm của phủ thành chủ sớm đã không so được với trước, những đại gia tộc có khi còn không thèm để mắt tới họ, chớ nói gì đến Thần Ma đạo tràng vốn mạnh hơn.
Phủ thành chủ có thể ngồi ở chỗ này, hoàn toàn là dựa vào danh nghĩa của hoàng thất Đại Vân Quốc, chứ không phải là vì bản lĩnh của phủ thành chủ.
Thấy hai đại thế lực không còn chống đối nữa, Giang Thái Huyền hài lòng cười một tiếng, lại nhìn các thế lực khác một chút, tất cả đều im lặng chờ hắn phát biểu.
Giang Thái Huyền tung người một cái rời chỗ ngồi, đi vào vùng trung tâm của khu đất trống, chứng kiến tốc độ này, ngay cả những võ giả Đạo Quả cũng phải chấn kinh.
"Chiêu thức thật quỷ dị.
Trên mặt đám võ giả Đạo Quả lộ vẻ trầm trọng..
"Thần Ma đạo tràng quả nhiên thần kỳ.
Trương hội trưởng âm thầm căng thẳng, chỉ bằng chiêu này của y thì hắn tuyệt đối không bắt được Giang Thái Huyền trong vòng một chiêu, nhưng nếu không thể triệt để tiêu diệt Giang Thái Huyền một cách nhanh gọn thì hắn chỉ có nước bị cường giả của Thần Ma đạo tràng giết chết.
Giang Thái Huyền đi vào vị trí trung tâm của khu đất trống, hắn chắp hai tay sau lưng liếc nhìn ba mươi thế lực, có gia tộc, cũng có thế lực, ngoài thành nội thành đều đến đông đủ, lão tổ Phương gia, lão tổ Lâm gia, lão tổ Ngọc gia... Và xếp ở cuối cùng là công ty chuyển phát nhanh Phong Trì.
Phía sau bọn họ cũng có vài người trẻ tuổi, bọn hắn đến để tham dự luận chiến, trên cơ bản đều là Tiên Thiên đỉnh phong, còn có một số võ giả nhỏ tuổi hơn đến mở mang hiểu biết.
Những tiểu gia tộc hay các thế lực nhỏ tới cũng không ít, toàn bộ khu đất trống bị vây chật kín người.
"Lần này luận chiến do bổn tràng chủ chủ trì, bổn tràng chủ muốn hướng đến sự công bằng, liêm chính, các ngươi dựa vào thực lực lấy số thứ tự, dù là ai cũng không được tự tiện đổi số, nếu có người nào cả gan dám can thiệp thì chính là phá hỏng luận chiến, bổn tràng chủ có quyền giết ngay tại chỗ!"
Giang Thái Huyền quét mắt nhìn toàn bộ, lạnh giọng mở miệng, ánh mắt như có như không liếc về phía Trương hội trưởng, bị ông ta hừ lạnh một tiếng.
Không để ý đến Trương hội trưởng, Giang Thái Huyền tiếp tục nói: "Các ngươi yên tâm, Thần Ma đạo tràng trung lập, sẽ không tham gia vào việc phân chia lợi ích nên sẽ không thiên vị ai."
"Tràng chủ cao thượng.
Lão tổ Phương gia ôm quyền nói đầu tiên.
"Đa tạ tràng chủ.
Mấy gia tộc còn lại cũng vội ôm quyền đáp lại.
Giang Thái Huyền hài lòng gật đầu: "Bên dưới, những chuyện ta sắp nói các ngươi phải cẩn thận mà nghe, đây cơ hội thay đổi vận mệnh của các ngươi!"
"Thay đổi vận mệnh?
Tất cả mọi người lập tức nhìn chăm chú vào Giang Thái Huyền.
Lão tổ Phương gia đột nhiên cảm thấy có dự cảm không tốt.
Bọn Triệu Minh bĩu môi, tràng chủ chịu chủ trì luận chiến miễn phí khẳng định là đã có mưu đồ.
Sắc mặt của Trương hội trưởng trở nên khó coi, hắn cũng có chút hiểu biết về Thần Ma đạo tràng, nơi này quả thật có thể thay đổi vận mệnh, chuyện Công Hội Dong Binh muốn cướp đoạt thương phẩm của đạo tràng hắn cũng biết rất rõ ràng.
Giang Thái Huyền lấy ra một tờ giấy, bắt đầu nói chuyện: "Các vị ngồi đây, ta muốn hỏi một câu, các ngươi tu luyện là vì cái gì? Ai cũng có thể trả lời."
"Vì mạnh lên.
Triệu Minh mở miệng đầu tiên, hắn đã thương lượng với tràng chủ rồi nên không thể để cho tràng chủ khó xử được.
"Không sai, vì mạnh lên!!!" Sau khi Triệu Minh mở miệng, các vị võ giả còn lại cũng trả lời.
"Vậy sau khi mạnh lên thì sao? Vô thượng võ đạo, trường sinh bất tử, tiêu dao tự tại thì sao? Vận mệnh của bản thân phải do bản thân nắm giữ chứ không phải do trời, những điều đó các ngươi đã từng nghĩ tới đến chưa?
Giang Thái Huyền cười hỏi.
Vô thượng võ đạo, trường sinh bất tử, tiêu dao tự tại!
Mệnh do ta, không phải do trời!
Võ giả nào mà không muốn bước lên đỉnh phong? Ai mà không muốn tiêu dao tự tại, trường sinh bất tử? Ai mà không muốn nắm giữ vận mệnh của bản thân?
Nhìn vẻ mặt đám võ giả đầy phức tạp, Giang Thái Huyền tiếp tục nói: "Ta biết các ngươi đều đã từng nghĩ đến, nhưng cuối cùng, lại phát hiện bản thân không thể có được ngày đó."
Tất cả mọi người im lặng, cả đời bọn họ chỉ truy cầu cảnh giới Đạo Quả đỉnh cấp, chưa một lần nào tận mắt chứng kiến được Thần Thông chứ dám nói gì đến bước lên đỉnh phong?
"Năm đó, Vân gia, một gia tộc cao cấp ở Đại Vân sinh ra một người tên Vân Phàm, thiên tư ngút trời, tiến bộ vượt bậc, trở thành võ giả Đạo Quả trẻ nhất trong Đại Vân, sáng lập ra Đại Vân Quốc."
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kỳ lạ mà nhìn Giang Thái Huyền, một vị đệ tử của Phương gia mở miệng nói: "Tràng chủ, chuyện của Vân Phàm đó có quan hệ gì với chuyện luận chiến đâu?"
"Ngậm miệng nghe tràng chủ kể hết đi, đó là lấy Vân Phàm làm mục tiêu để khích lệ các ngươi.
Lão tổ Phương gia quát mắng.
Sắc mặt của lão tổ Ngọc Thanh dịu lại, gật đầu không dứt.
Thì ra Tràng chủ muốn khích lệ những hậu bối đây mà, ừm, rất tốt.
Giang Thái Huyền không để ý đến câu hỏi của đệ tử Phương gia kia mà tiếp tục mở miệng: "Cả đời Vân Phàm sở hữu tư chất xuất chúng, anh minh thần võ, nhưng cũng từng được người khác chỉ điểm và có được cơ duyên, điều này nói lên cái gì? Điều này nói lên, cơ duyên rất quan trọng với võ giả, dù là thiên tài như Vân Phàm cũng không ngoại lệ!"
"Tràng chủ nói không sai, cơ duyên vô cùng quan trọng.
Một đám võ giả đồng cảm sâu sắc mà tán đồng.
Giang Thái Huyền dừng lại dừng lại một chút rồi mở miệng lần nữa: "Phương gia cũng vậy, lão tổ của Phương gia có được dược liệu quý giá nên bán được với giá cao, giúp cho thực lực và tài lực của Phương gia phát triển vượt bậc, bản thân y cũng đột phá được cảnh giới Đạo Quả, đây cũng là cơ duyên."
"Ta kể cho mọi người nghe một câu chuyện xưa, đã từng có một vị thiên tài, năm tuổi tu luyện trở thành võ giả, bảy tuổi đạt đến võ giả cấp chín, mười tuổi bước vào Tiên Thiên, thiên tư nhường ấy e là không ai có thể sánh bằng, thế nhưng lúc hắn trùng kích cảnh giới thăng lên Trúc Cơ thì nguyên lực trong cơ thể đã cạn, tu vi bị tụt lùi xuống võ đạo cấp tám."
"Đáng tiếc cho một tuyệt thế kỳ tài.
Mười tuổi Tiên Thiên, đây tuyệt đối là thiên tư kinh người, có thể xưng tuyệt thế kỳ tài.
"Sau khi tu vi của y bị thụt lùi thì bị tộc nhân giễu cợt, nhục mạ, bắt nạt, ba năm sau, vị thiếu niên ấy tình cờ có được cơ duyên đi vào một địa phương thần bí, có được một tảng đá kỳ lạ nhưng giá trị vô cùng, đáng giá một triệu nguyên tệ!"