Chương 219. Gặp lại Vương Minh Minh
"Năm đại tông môn mạnh không? Tại sao lại mạnh, không phải là vì người ta có nhiều tài nguyên hay sao, bồi dưỡng cũng nhiều cường giả, nếu các ngươi mở rộng được hai thành trì thì còn băn khoăn gì việc không vượt qua được năm đại tông môn chứ?"
"Đây là cơ hội để gia tộc các ngươi quật khởi đấy!"
"Trong thành trì cũng có nhiều tài nguyên, phải xem các ngươi có nắm bắt hay không.
Giang Thái Huyền nắm chặt tay, cổ vũ nói: "Cố lên, ta xem trọng các ngươi đấy."
"Tràng chủ?"
"Sao vậy? Còn gì không hiểu à?
Giang Thái Huyền rất kiên nhẫn.
"Không có, chúng ta về trước đây.
Hai mươi võ giả Trúc Cơ quay đầu đi.
"Cứ cảm giác không đúng chỗ nào đó?
Phương Minh lẩm bẩm, ra khỏi Thần Ma đạo tràng.
Nhưng mà nghĩ lại cũng không có gì không đúng cả, lập truyền tống trận, mở rộng thành trì, tăng thực lực cho gia tộc, đây là việc lớn.
"Tràng chủ, ta tìm đủ nguyên liệu rồi rồi.
Hứa Trường Không trả lời.
"Nhanh như vậy à?
Giang Thái Huyền kinh ngạc, một thành nhỏ thế mà nhanh vậy đã thu thập đủ các nguyên liệu của truyền tống trận?
"Trong tay sư phụ ta có sẵn một số thứ.
Hứa Trường Không nói.
"Vậy ngươi mang theo một ngàn nguyên tệ đi Thanh Nguyệt thành mời Gia Cát Thần Hầu đến đây luyện chế trận pháp đi.
Giang Thái Nguyên đáp.
Hứa Trường Không: "…"
Không phải ngươi phái người miễn phí tới đây giúp ta luyện chế sao? Vậy mà còn muốn ta mang tiền, chạy tới Thanh Nguyệt thành?
Hắn còn muốn trả lời lại, nhưng Giang Thái Huyền đã mặc kệ hắn.
Gần đây năm đại tông môn tổ chức so tài, đệ tử năm đại tông môn trên cơ bản có bao nhiêu tiền thì mua bấy nhiêu hàng.
Giờ đây, không còn là vấn đề ai khổ tu, thực lực ai mạnh nữa rồi.
Đây là thời đại liều mạng vì tiền!
Ai nạp nhiều tiền hơn có thể thắng, luận chiến chính là ví dụ điển hình nhất.
Một tiếng quát nhẹ truyền đến, khói bụi mù mịt, một tên thiếu niên đang khống chế một yêu hổ khổng lồ, vung một cây roi dài lao tới từ xa.
Thân hình yêu hổ to lớn, chạy với tốc độ cực nhanh, trong quá trình chạy khói cuồn cuộn dày đặc bay mù mịt: "Thành chủ, ta đến rồi."
"Vương thiếu thành chủ, ngươi sao lại chạy đến đây vậy? Ngươi cưỡi thứ này?
Giang Thái Huyền sửng sốt, thiếu niên này chính là Vương Minh Minh.
Mà yêu thú hắn đang cưỡi hoá ra là một Tật Phong Yêu Hổ, yêu thú Tiên Thiên!
"Tràng chủ thấy thú cưỡi của ta thế nào? Nhà nuôi đấy, đây chính là con mạnh nhất!" Vương Minh Minh tự hào nói.
"Đậu xanh, dùng yêu thú Tiên Thiên làm thú cưỡi?
Người của công ty chuyển pháp nhanh Phong Trì nhìn với vẻ hâm mộ, tốc độ của Tật Phong Yêu Hổ rất nhanh, khi nó chạy hết công suất chắc chắn còn nhanh hơn so với những con cùng cấp của bọn họ.
Trừ khi thực lực của họ được cải thiện nhiều hơn một chút, phẩm chất nguyên lực cao hơn một ít, mới có thể bằng được tốc độ của Tật Phong Yêu Hổ.
"Chỉ cần sáu trăm chín mươi chín nguyên tệ là có Tật Phong Yêu Hổ mang về nhà, các ngươi muốn không?
Vương Minh Minh lập tức nói.
Công ty chuyển phát nhanh Phong Trì: "…"
Vẻ mặt Giang Thái Huyền như trứng thối, con mẹ nó sao có kinh nghiệm vậy?
"Các ngươi yên tâm, Vương gia ta cam đoan những con yêu thú này rất ngoan ngoãn và nghe lời, sẽ không bao giờ chống lại chủ nhân của chúng.
Vương Minh Minh vỗ về Tật Phong Yêu Hổ, Tật Phong Yêu Hổ ngay lập tức cúi đầu xu nịnh, cọ cọ vào ống quần Vương Minh Minh.
"Vương thiếu thành chủ, ngươi tới đây để bán yêu thú à?
Giang Thái Huyền bĩu môi nói.
"Không, đương nhiên là không.
Vương Minh Minh lắc đầu nói: "Lần này ta tính vào đại tông môn, đi ngang qua Vân Thuỷ thành nên đến thăm ngươi, nhân tiện mua hàng."
"Vương thiếu thành chủ có đủ tiền không?
Giang Thái Huyền cười hỏi.
"Này, vừa mới bán được một đám yêu thú.
Vương Minh Minh cười tủm tỉm lấy ra một túi tiền: "Năm mươi hai ngàn nguyên tệ, năm viên Thần Ma đan, thêm một đạo cảnh Trúc Cơ."
"Xem ra Vương thiếu thành chủ làm ăn rất thuận lợi.
Giang Thái Huyền cười nói.
"Nhờ Dương cô nương chiếu cố, nguồn tiêu thụ của yêu thú không có gì đáng lo.
Vương Minh Minh xoa tay nói như một thương buôn: "Nếu không phải ta muốn tiến vào tông môn thì ta nhất định phải vây toàn bộ Yêu Thú Sơn Mạch."
Giang Thái Huyền lên Thiên Võng: "Đến đây, nhìn hành trình vào tông môn của bọn người Phương Tiến, để ngươi có kinh nghiệm, đừng đến lúc thiếu máu lại đến tìm ta đấy."
Vương Minh Minh liếc mắt nhìn tin nhắn của đám người Phương Tiến để lại, kinh ngạc nói: "Đám người ngu xuẩn này, nhiệm vụ tông môn làm một lần là đủ rồi, còn mong chờ cái này phát tài á?"
"Chẳng lẽ ngươi có cách tốt hơn?
Giang Thái Huyền thấp giọng nói: "Nào, nói cho ta biết, sau đó ta sẽ cho họ một số gợi ý."
Vương Minh Minh nhìn Giang Thái Huyền, nhất quyết lắc đầu: "Tràng chủ, đừng có mơ, đây là bí pháp độc nhất vô nhị của ta, nếu nói ra sẽ không linh nữa."
"Được thôi, xem ra ngươi rất tự tin.
Giang Thái Huyền cười nhẹ: "Đây là hàng mà ngươi muốn, chúc ngươi vạn sự như ý, ờ, không bao lâu nữa Thần Ma đạo tràng của ta sẽ được mở rộng trên cả Đại Vân Quốc."
"Mở khắp Đại Vân Quốc?
Vương Minh Minh vui vẻ, vội vàng hỏi: "Tốt quá, xem ra đến lúc đó ta không phải lẻn ra ngoài cũngcó thể trực tiếp mua đồ của đạo tràng."
Không đợi Giang Thái Huyền nói, Vương Minh Minh nói tiếp: "Tràng chủ, không nói nữa, ta phải đi luyện hoá Thần Ma đan và đạo cảnh Trúc Cơ đã."
Nói rồi hắn vào đạo tràng luyện hoá Thần Ma đan, Giang Thái Huyền không muốn quấy rầy, tương lai đây là khách hàng lớn.