Chương 307. Tiên Thiên
"Đúng rồi, tràng chủ, Mộc Kiếm Việt của Thiên Mộc Quốc có đến đây, thông qua tin tức của hoàng thất, hắn nói hy vọng Thần Ma đạo tràng có thể đến Thiên Mộc Quốc phát triển.
Lý Trí nói.
"Bảo hắn thu thập nguyên liệu của truyền tống trận Đạo Quả đi, nếu gom đủ rồi thì tới bàn bạc với ta.
Giang Thái Huyền dặn.
"Ta rõ rồi.
Lý Trí trả lời, giờ hắn phải báo lại chuyện này với Mộc Kiếm Việt.
"Thiên Mộc quốc chỉ là một tiểu quốc. tuy rằng cũng có chút tài sản nhưng vẫn chưa đủ để hoàn thành nhiệm vụ, còn bản đồ Thiên Duyên quốc vẫn chưa mở khóa nên không thể qua đó tuyên truyền, phát triển quá sớm được.
Giang Thái Huyền trầm tư.
Bây giờ tới Thiên Duyên quốc quảng cáo cũng chẳng có tác dụng gì, với lại hắn đã tính toán xong hết rồi, cách quyên truyền mới này sẽ đánh nát lòng tin võ đạo của bọn họ, sau đó lại đắp nặn một lần nữa.
Truyền tống tới chi nhánh đạo tràng ở Thiên Quang thành.
Đùng
Vừa đến Thần Ma đạo tràng, Giang Thái Huyền đã nghe thấy một tiếng sấm rền vang lên bên tai, xung quanh khói bụi mịt mù, trong không khí bốc lên mùi máu tanh gay mũi.
Giang Thái Huyền hơi nhíu mày, Dư Thanh vội chạy khỏi đạo tràng xem xét, chỉ thấy một cái xác của con yêu thú không lồ xuất hiện trước cửa, long xà kim sắc hất mặt, đắc ý nói: "Tràng chủ, ta bán cho ngươi con yêu thú Đạo Quả này đấy!"
Dư Thanh ngơ ngác, ngươi cũng là yêu thú kia mà, vừa mới biết yêu thú cũng đáng tiền thế là trở mặt ra đòn sát thủ luôn?
Giang Thái Huyền đánh giá con yêu thú nọ, sau đó thờ ơ nói: "Hai nghìn nguyên tệ."
Đây là một con yêu thú có bề ngoài giống tê giác, tu vi Đạo Quả, huyết mạch của nó chỉ được tính là cấp thấp, lại không còn sống, hệ thống keo kiệt này chịu tính giá hai nghìn đã là tốt lắm rồi.
"Đắt thế.
Long Hạo mừng rỡ.
Dư Thanh bối rối, vậy mà đắt? Hai nghìn nguyên tệ mua được cái gì ở đây? Linh thạch Tiên Thiên cấp thấp không ai thèm? Bốn sợi linh khí Tiên Thiên?
Giang Thái Huyền há miệng, đây là xác của yêu thú Đạo Quả, hai nghìn nguyên tệ mà đắt à?
"Bán thêm hai con nữa là ta có thể mời Bạch đại nhân mở dịch vụ hậu mãi rồi, lời quá đi mất.
Long Hao vui mừng nói.
Lúc này Giang Thái Huyền mới vỡ lẽ, Long Hạo chưa từng sống ở thế giới loài người nên không biết giá cả cụ thể của một yêu thú Đạo Quả là bao nhiêu, nó chỉ biết đem đi so với giá để Bạch Tố Trinh mở dịch vụ hậu mãi nên mới thấy rẻ như vậy.
"Do mới bắt đầu, số lượng yêu thú Đạo Quả không nhiều mới thế, nếu số lượng nhiều hơn thì giá sẽ giảm.
Qua một lúc, Giang Thái Huyền bổ sung: "Thứ gì cũng vậy, một khi xuất hiện tràn lan thì sẽ không còn đáng tiền nữa, thế nên ngươi phải biết tranh thủ khoảng thời gian này, bắt nhiều yêu thú Đạo Quả hơn."
Giang Thái Huyền hiểu rất rõ cái tính cách thối tha của hệ thống, nếu thi thể yêu thú Đạo Quả mà xuất hiện tràn lan thì nó chắc chắn sẽ ép giá, nhớ lúc trước nó đưa cho pháp khí Trúc Cơ của Thang Nguyệt Lộ một trăm nguyên tệ, sau này hắn từng quét thử mấy pháp khí Trúc Cơ khác thì chẳng có cái nào có giá vượt quá một trăm.
"Nào, đây là thẻ hội viên của ngươi, có quyền được ưu tiên mua, ngươi có thể để tiền ở trong thẻ, như vậy ai cũng sẽ không cướp được.
Giang Thái Huyền lấy một tấm thẻ ra, bên trong có sẵn hai nghìn nguyên tệ lúc nãy.
Long Hạo nhận lấy thẻ hội viên rồi bỏ vào nhẫn không gian sau đó rời đi: "Tràng chủ chờ ta bắt thêm một đám yêu thú nữa."
"Đúng là xà tinh mà.
Dư Thanh cảm thán, Yêu Thú Sơn Mạch chắc sắp loạn cào cào lên rồi đây.
Giang Thái Huyền gật đầu: "Ta nói rồi, nó có tiền đồ."
"Tràng chủ, mau giao hai viên Trúc Cơ Kỹ Năng đan tới đây đi, gấp lắm rồi!" Hứa Trường Không nhắn tin cho đạo tràng trên Thiên Võng.
"Gặp phải phiền phức à?
Giang Thái Huyền vừa liên hệ với Triệu Minh vừa tò mò hỏi: "Chẳng phải các ngươi có Thần Thông bảo kê à? Lại bị truy sát hả?"
Triệu Minh lập tức chạy đến đạo tràng lấy hàng rồi vọt thẳng về địa chỉ mà Hứa Trường Không dặn.
"Là một Tiên Thiên, không ngờ Thiên Duyên quốc lại có kỳ tài như vậy.
Hứa Trường Không trả lời.
"Một Tiên Thiên?"
Giang Thái Huyền kinh ngạc, Hứa Trường Không đã từng mua thực đơn Tiên Thiên rồi cơ mà, thế mà vẫn còn võ giả Tiên Thiên mạnh hơn hắn?
Giang Thái Huyền tò mò vô cùng, thấy Triệu Minh đi rồi, hắn cũng âm thầm bám theo sau.
Thiên Duyên quốc, Minh Sơn thành.
Lúc trước Hứa Trường Không và Diệp Đạo bị một Đạo Quả vô sỉ truy sát ở đây, sau khi sư tôn đột phá Thần Thông thì hai người bọn họ mới quay lại đó muốn tìm lại mặt mũi.
Vốn dĩ cũng không có bao nhiêu người dám đấu với bọn họ, nhưng bọn họ lại quá ngông cuồng, nói chuyện quá khó nghe nên lại bắt đầu gây hấn với người ta.
Mấy võ giả bình thường khác thì không sao, nhưng hôm nay Hứa Trường Không lại gặp phải một đối thủ khó nhằn, thực lực của đối phương rất mạnh, võ kỹ cũng đã đạt tới đại thành, hơn nữa còn là thực lực do bản thân tự tu luyện mà ra chứ không phải mua bằng tiền.
"Ngươi đợi đó cho ta, đợi ta ăn no rồi sẽ đánh bại ngươi.
Hứa Trường Không hung hăng nói.
Người nọ là một võ giả trẻ tuổi, hắn thở hắt ra: "Ban nãy ta vừa đấu xong một trận, bị tiêu hao kha khá nguyên lực, nếu không đã đánh bại ngươi từ lâu rồi."
Hai người không làm gì được nhau, chỉ đành tự tìm cho mình một cái cớ tạm thời ngừng chiến.