Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 320. Tham gia luận võ

Chương 320. Tham gia luận võ
Một lúc sau, hai võ giả bay tới, nhìn Phong Dương Vũ đã hôn mê, nhanh chóng đỡ lấy: "Bị thương rất nghiêm trọng, nhanh trở về."
"Chết tiệt, chẳng lẽ là người của Liệt Hoả quốc làm? Thật là đê tiện, có giỏi thì đến Thiên Duyên quốc đấu với nhau, đâu cần phải bí mật ra tay như vậy chứ.
Một võ giả Đạo Quả trong đó tức giận mắng.
"Không phải, là vết thương do mũi tên trực tiếp xuyên vào trong cơ thể, người của Liệt Hoả quốc không có mũi tên như vậy.
Một vị khác nói.
Khi Phong Dương Vũ tỉnh dậy, đã hai giờ sau.
"Phong Dương Vũ, ngươi cuối cùng là gặp phải kẻ như thế nào, sao có thể hại ngươi nặng như vậy?
Mọi người trầm giọng hỏi, nếu bọn họ không đến kịp, Phong Dương Vũ nhất định sẽ chết.
Phong Dương Vũ nở một nụ cười gượng gạo, yếu ớt nói: "Một Trúc Cơ."
"Nói nhảm gì vậy, một Trúc Cơ sao có thể đánh ngươi ra nông nổi này chứ? Chẳng lẽ võ giả của Thiên Duyên quốc mạnh đến vậy?
Nhóm người đó không tin.
Cho dù võ giả của Thiên Duyên quốc có mạnh cũng không mạnh như vậy.
Mặc dù bọn họ sinh ra ở một đất nước nhỏ bé nhưng Phong Dương Vũ là kẻ bất khả chiến bại trong đất nước nhỏ này, mới hơn hai mươi tuổi đã trở thành Đạo Quả đỉnh, tài năng tuyệt vời, bây giờ vừa tới Thiên Duyên quốc, lại chỉ là một thị trấn biên giới nhỏ, mà thiếu chút nữa chết rồi.
Bọn họ so với Phong Dương Vũ còn yếu hơn, nếu là bọn họ, chẳng phải một đi không trở lại hay sao?
Phong Dương Vũ hoảng hốt nhớ lại cảnh tưởng lúc đó: "Thiên Duyên quốc quá mạnh mẽ, ta từng nghĩ rằng với thực lực và tài năng của bản thân, ta có thể tạo nên một vị trí trong Thiên Duyên quốc, hôm nay mới biết được, ta ở đây thật bình thường."
"Thật bình thường?
Nhóm người đó ngẩn ra, ngươi mà bình thường thì chúng ta là cái gì?
"Đúng vậy, rất bình thường.
Phong Dương Vũ cười khổ, trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng sâu thẳm: "Các ngươi biết không? Ta tuỳ tiện tìm được một Võ giả Đạo Quả bên đường, kết quả ngang sức với ta, đây mới chỉ là tuỳ tiện thôi đấy!"
"Có thể, ngươi vừa vận tìm được một thiên tài.
Người bạn an ủi.
"Không, người kia không phải thiên tài, đã trung niên rồi, nếu là thiên tài thì ở lại chỗ này làm gì?
Ánh mắt Phong Dương Vũ trống rỗng: "Hắn còn nói, võ giả Đạo Quả trong Thiên Quang thành không một ai tệ hơn hắn."
Người bạn im lặng một lúc, rồi an ủi: "Có thể hắn ta đang lừa ngươi."
"Về sau, ta gặp được một cái Trúc Cơ.
Giọng Phong Dương Vũ run rẩy: "Các ngươi có biết xảy ra chuyện gì không?"
Nhóm người đó trợn mặt, ngươi không có nói, ta làm sao biết?
"Linh khí Trường Sinh, cái người Trúc Cơ đó trực tiếp lấy ra linh khí Trường Sinh, chết tiệt, cái này mẹ nó quá ức hiếp người khác, uy lực của linh khí ngay cả một chút ta cũng không cản được.
Phong Dương Vũ tuyệt vọng nói.
"Không thể nào? Một Trúc Cơ cầm linh khí trong tay sao? Ngươi không chạy sao?
Nhóm người kinh ngạc hỏi.
"Chạy? Không tới năm mươi mét phía sau bọn họ còn có một vị Trường Sinh, ta dám chạy sao?
Phong Dương Vũ như đưa đám nói: "Thật kinh khủng, ta vừa rồi tùy tiện thách đấu một Đạo Quả, khinh thường một Trúc Cơ, còn gặp phải Trường Sinh."
"Chuyện này…" Nhóm người đó cũng không biết nên an ủi như thế nào, mẹ nó phải may mắn cỡ nào mới gặp phải chuyện như thế chứ?
"Thế lực đó là thế lực gì? Thế lực có trùm Trường Sinh, theo ta biết chỉ có vài thế lực mới có được thôi."
"Thần Ma đạo tràng.
Phong Dương Vũ yếu ớt nói: "Ta chưa từng nghe qua, một thế lực vô danh tồn tại như vậy tự nhiên lại có Trường Sinh."
"Thần Ma đạo tràng? Ngươi nghỉ ngơi cho tốt đã, để chúng ta đi tìm hiểu thế lực này xem sao, ta không tin một thế lực có cường giả Trường Sinh lại vô danh.
Một trong những người trong nhóm bạn đó nói, sau đó ra khỏi phòng.
...
Thiên Duyên quốc, Mộng Duyên thành, đây là thành trì lớn của Thiên Duyên quốc, nơi các vị lão tổ Thần Thông đang trấn giữ, cũng là trụ sở của một thương hội.
Trong sân, Tiêu Thiên khoanh chân ngồi, trên người có lôi quang nhàn nhạt tràn ngập.
"Tiểu Thiên.
Một cô gái xinh đẹp đi vào nhà, vui mừng nhìn Tiêu Thiên: "Cuối cùng ngươi cũng trở về rồi."
"Cảm ơn ngươi hồi đó đã cho ta mượn nhiều tiền như vậy.
Tiêu Thiên nói, hắn sở dĩ có được số tiền khổng lồ ba mươi vạn nguyên tệ để tiền mua đồ của đạo tràng, đều là do người mặt đưa cho.
"Ơn cứu mạng không thể so sánh với số tiền đó được.
Cô gái cười nhẹ.
"Nhưng tiền này còn quan trọng hơn cả mạng sống của ta.
Tiêu Thiên cười khổ, ngày xưa bảo vệ em gái là mong muốn duy nhất của hắn, bây giờ, ước muốn này đã biến thành kiếm tiền, kiếm thật nhiều tiền để bảo vệ em gái.
Tuy nhiên, kiếm tiền thì kiếm tiền chứ nợ ân tình hắn Tiêu Thiên sẽ không quên: "Ta quay trở lại lần này là để đại diện cho thương hội của ngươi tham dự luận võ, báo đáp lại ân tình."
"Tiểu Thiên, ngươi có biết tại sao lại có trận luận võ này không?
Cô gái ngồi xuống bên cạnh Tiêu Thiên, nhẹ giọng hỏi.
"Ta không biết.
Tiêu Thiên hờ hững lắc đầu, dừng lại, sau đó nói: "Nhưng mà, nếu ngươi muốn có chức vô địch, ta sẽ cho ngươi chức vô địch."
"Ta không muốn ngươi tham gia luận võ.
Cô gái lắc đầu.
"Tại sao?
Tiêu Thiên nhíu mày.
"Gần đây có một người đàn ông có thể chất đặc thù đã đến Mộng Duyên thành, hắn rất mạnh, không ai đấu lại hắn.
Cô gái thở dài nói.
"Thể chất đặc thù?
Vậy thì ta càng phải tham gia, ta muốn biết thể chất gì có thể tiếp được mấy chiêu của ta.
Tiêu Thiên kiêu ngạo nói.
Có thần thể trong người, còn sợ đổi thủ có thể chất đặc thù gì nữa chứ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất