Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 322. Mười vạn mà rẻ?

Chương 322. Mười vạn mà rẻ?
"Nơi quan trọng của tông môn, kẻ nào dám cả gan phi hành trên không?
Một tiếng quát truyền đến, một võ giả Đạo Quả chặn đường.
"Là ta.
Tiểu Vân Nhi lập tức đứng lên: "Phụ thân ta, tông chủ ở đâu?"
"Hoá ra là Tiểu Vân Nhi, tông chủ đại nhân đang ở đại điện.
Võ giả Đạo Quả vội vàng trả lời.
Ám Lân Ưng trực tiếp bay đến đại điện của tông chủ, sau đó hạ xuống dưới, ngoan ngoãn quỳ rạp trên mặt đất, đợi hai người đi xuống.
"Người đâu.
Tiểu Vân Nhi lập tức kêu lên."
"Tiểu Vân Nhi.
Một Võ giả Đạo Quả vội vàng chạy tới.
"Đây là chuyên cơ của Lục Nguyệt Linh tỷ tỷ, nhất định phải chăm sóc cho tốt đấy, cho nó ăn thịt của yêu thú Trúc Cơ, hay là đan dược cũng được.
Tiểu Vân Nhi nói.
Võ giả Đạo Quả ngẩn người, ngươi có chắc đây là yêu thú Trúc Cơ, chứ không phải thiên tài mà tông môn bồi dưỡng?
Ăn thịt yêu thú Trúc Cơ, đan dược, ta mẹ nó còn chưa có đãi ngộ như này!
Hai người bước vào đại điện tông chủ, tông chủ đang đang ngồi nhíu mày, vừa thấy Tiểu Vân Nhi đến, lập tức vui vẻ hẳn: "Tiểu Vân Nhi đã trờ về rồi à, lần này đi Đại Vân quốc, không khổ cực gì chứ?"
"Khổ cực? Không có.
Tiểu Vân Nhi hưng phấn nói: "Phụ thân, ngươi không biết đâu, Đại Vân quốc rất vui, có rất nhiều ca ca tỷ tỷ, rất náo nhiệt, còn có cả rượu…"
"Ngươi uống rượu?
Sắc mặt tông chủ đen lại.
"Khụ, ta xem bọn hắn uống ruọu.
Tiểu Vân Nhi lập tức sửa lại.
"Ngươi trở về vừa đúng lúc, ta hỏi ngươi, có phải ngươi lấy hai trăm vạn nguyên tệ mua phi cơ gì đó không?
Tông chủ nghiêm mặt hỏi.
"Đến chuyên cơ ngươi cũng không biết sao?
Vẻ mặt Tiểu Vân Nhi khinh thường, cha già nhà nàng ít kiến thức thật đấy, nàng đắc ý ngẩng cao đầu, đi ra ngoài cửa: "Ta cho người xem, chuyên cơ của Lục Nguyệt Linh tỷ tỷ."
Tông chủ tò mò, đi theo hai người ra đại điện tông chủ, nhìn thấy Ám Lân Ưng, vẻ mặt mơ hồ: "Đây là phi cơ? Hai trăm vạn?"
"Không phỉa, đây là phi cơ cấp thấp, có giá mười vạn nguyên tệ.
Tiểu Vân Nhi đắc ý: "Phụ thân, ta nói cho người biết, đây chính là nhóm phi cơ đầu tiên, trải qua quá trình huấn luyện chuyên nghiệp, tiêu thụ rất mau, người bình thường mua không được đâu."
"Ngươi vừa nói, nó giá bao nhiêu?
Giọng tông chủ run run hỏi.
"Mười vạn, rẻ đúng không, sau này còn có thể tăng giá đấy, theo lời của Lý thành chủ mà nói, mua cái này về có thể kiếm tiền, về sau nói không chừng có thể tăng đến bảy tám mươi vạn đấy.
Tiểu Vân Nhi đắc ý nói.
"Mười vạn, rẻ á? Còn có thể tăng đến bảy tám mươi vạn?"
Tông chủ cảm thấy quá chết tiệt: "Đây là loài chim bay Trúc Cơ! Ngươi mua mười vạn!"
"Đúng vậy, ta cảm thấy rất rẻ.
Tiểu Vân Nhi nói.
Mẹ nó…
Ngươi bị người ta lừa rồi, còn ở đây đắc ý?
Mười vạn nguyên tệ, ta mua cái gì mà không được, lại đi mua yêu thú Trúc Cơ? Ta có phải đã sinh ra một đứa con gái ngốc nghếch không?
"Một yêu thú Trúc Cơ rất rẻ, nếu ở đó bán thì càng rẻ hơn nữa, ngươi có biết mười vạn nguyên tệ, có thể mua bao nhiêu yêu thú Trúc Cơ không?
Giọng tông chủ run run, trong lòng hắn máu như đang nhỏ giọt.
Đúng là mẹ nó phá sản rồi!
"Phụ thân, một yêu thú Trúc Cơ đúng là không đáng bao nhiêu, nhưng ngươi xem cái này đi, chứng nhận phi hành cấp thấp.
Tiểu Vân Nhi chỉ vào giấy chứng nhận, nói: "Có thẻ bài này, ở Đại Vân quốc, nơi nào cũng bay được, kể cả ở thủ đô Đại Vân quốc."
"Đại Vân quốc? Cái đất nước nhỏ đó? Đừng nói là Đại Vân quốc, ngươi cầm lệnh bài của Thiên Võ Tông, cả Thiên Duyên quốc ngươi đều có thể bay chỗ nào cũng được!" Tông chủ cảm thấy bản thân sắp ói ra máu, hắn tức giận cực kỳ!
"Phụ thân, chứng nhận bay này rất hiếm, rất quý, chỉ có mười cái thôi.
Tiểu Vân Nhi nghiêm túc nói.
"Ta…" Tông chủ thở phì phò, tức giận tới run rẩy: "Đồ quý, một thẻ bài có thể trân quý đến mức nào chứ? Các ngươi đều bị lừa rồi."
"Trần Minh đâu, Trần Minh ở đâu? Lúc các ngươi mua hắn không ngăn các ngươi lại sao?
Tông chủ tức giận nói.
"Trưởng lão Trần còn đang ở Đại Vân quốc tuyển thiên tài.
Lục Nguyệt Linh cắt ngang.
"Chiêu mộ thiên tài? Nếu không có thiên tài thì lập tức trở về, Thiên Võ Tông ta không thiếu dăm ba thiên tài này.
Tông môn tức giận nói.
"Có rất nhiều thiên tài ở Đại Vân quốc, chỉ là tuyển không được.
Lục Nguyệt Linh bất lực nói.
"Nực cười, nhiều thiên tài? Còn tuyển không được? Một đất nước nhỏ có thể chống lại bức tường Thiên Võ Tông ta?
Tông chủ chế nhạo, Lục Nguyệt Linh đang lừa hắn à!
"Quên đi, lão già này không hiểu chuyện, Nguyệt Linh tỷ tỷ, chúng ta đi thôi.
Tiểu Vân Nhi bĩu môi, kéo Lục Nguyệt Linh, xoay người rời đi.
"Ta…"
Ta là cha ngươi!
Cái gì mà kêu lão già? Trong mắt ngươi còn có người cha này không?
"Đừng cái gì mà ngươi nữa, ngươi gà m… ầy, ta còn có việc, tạm biệt.
Tiểu Vân Nhi bĩu môi, suýt nói ra gà mờ, may mà vẫn rút lại kịp.
Nó bị đám người Vân Thuỷ thành làm hư rồi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất