Chương 325. Tiêu Thiên
Sức mạnh của Thần Ma đan chủ yếu là để rèn luyện thể chất, hai vị Đạo Quả cũng nghe theo sự phân phó của Dư Thanh, không luyện hoá đan dược thành nguyên lực, mà rèn luyện tăng thể chất.
Phong Dương Vũ rất ngạc nhiên phát hiện, Thần Ma đan này không chỉ rèn luyện máu và thịt, mà ngay cả lục phủ ngũ tạng cũng có thể rèn luyện.
Ngay sau khi hai viên Thần Ma đan đi xuống, vết thương của Phong Dương Vũ đã lành lại nhiều, thể chất cũng tăng cường lên một chút, cảm thấy tư chất căn bản cũng được củng cố.
"Thần đan, không hổ là Thần đan.
Phong Dương Vũ cảm thán.
Khi hai người Đạo Quả đi cùng hắn thấy khí sắc của hắn trông tốt hơn, trong lòng họ cũng rất ngạc nhiên, sản phẩm ở đây đúng là thần kỳ.
"Không biết nếu muốn tăng thực lực thì nên mua cái gì?
Một trong những võ giả Đạo Quả nói, dừng một chút, lại nói thêm: "Ta tên Phong Thiên, người này là Phong Minh, đều đến từ Thần Phong quốc."
"Các ngươi là Đạo Quả, ta đề nghị các ngươi nên chọn gói dịch vụ của Đạo Quả.
Dư Thanh lấy ra gói Đạo Quả ra, đưa cho ba người xem.
"Hơn hai mươi hai vạn nguyên tệ?
Cả ba thốt lên.
"Đúng vậy, đây là kế hoạch phát triển của Thần Ma đạo tràng, đương nhiên so với Thần Ma chân chính thì vẫn kém một chút, nhưng cũng đủ để nghiền nát Đạo Quả bình thường chưa mua.
Dư Thanh thản nhiên nói.
"Đạo Quả trước đó cùng ta chiến đấu, chính là mua phần ăn này à?
Phong Dương Vũ không nhịn được hỏi
"Đúng vậy, bọn họ không chỉ mua những gói này, mà còn mua bản vẻ huyền khí, luyện chế vũ khí huyền phẩm, phẩm chất có thể nói là thần khí.
Dư Thanh nói.
"Đạo Quả ở Thiên Quang thành đều giàu như vậy sao?
Ba người cảm thán.
"Các ngươi không mua nổi à?
Dư Thanh nhíu mày, Phong Dương Vũ kiêu ngạo như vậy mà không có chút tiền lấy ra sao?
"Cho ta một phần, vừa mới mua hai viên Thần Ma đan rồi, lần này gói này ta chỉ cần một viên là được rồi.
Phong Dương Vũ vội vàng nói
Hai vị võ giả Đạo Quả kia do dự một chút, Phong Thiên nói: "Cho ta một phần."
Phong Minh tỏ vẻ hâm mộ: "Ta mua một phần trước, về sau sẽ kiếm tiền mua thêm."
Ba người đều đang luyện hoá, chuyển tu công pháp thần cấp, cho dù Phong Minh không có mua hết thì thực lực cũng tăng lên gấp bội, huống chi bọn còn có người mua nguyên phần.
"Thực lực của ta đã tiến bộ rất nhiều, nhưng vẫn bình thường như cũ.
Phong Dương Vũ cười khổ: "Nếu lại giao đấu, ta ta nhất định có thể đánh bại võ giả Đạo Quả kia, chẳng qua nếu so với người trong Thiên Duyên quốc thì vẫn chỉ thuộc hạng bình thường."
"Tiền bối, chẳng lẽ người của Thiên Duyên quốc đều đã mua phần thực đơn này sao?
Phong Thiên hỏi.
"
"Không, Thần Ma đạo tràng của ta vừa tới đây vài ngày trước, chỉ vừa thông báo cho Thiên Quang thành cùng vài bạn bè ở Đại Vân quốc đến mua thôi.
Dư Thanh thản nhiên nói: "Cũng hết cách, tràng chủ rất lười, hắn lười mở đạo tràng ở các thành trì khác."
"Còn có thành trì không mua?
Ba người hai mắt sáng lên, như vậy bọn họ hoàn toàn có thể bóp chết Đạo Quả của các thành trì khác!
"Tạm thời không mua, đây cũng là cơ hội của các ngươi, vài võ giả ở Đại Vân quốc đều ở các thành trì khác luận võ, nghe nói còn có rất nhiều nguyên tệ đặt cược trong một cuộc chiến.
Dư Thanh nói.
"Cảm ơn tiền bối Dư Thanh, chúng ta đi thôi.
Ba người bọn họ nghe không hiểu mới lạ, Dư Thanh đang chỉ đường cho bọn họ.
Kiếm tiền, kiếm tiền, đi đến các thành trì khác để cạnh tranh kiếm tiền!
"Hừ, tặng các ngươi một câu, tuổi còn trẻ thì nên điên cuồng, nhưng điên cuồng cũng có mức độ, không được phá huỷ quy củ, nếu không lại chọc phải kẻ địch gì đó, các ngươi lại khó ăn nói.
Dư Thanh cảnh báo.
"Tiền bối Dư Thanh, Dương Vũ hiểu rồi, cảm ơn tiền bối khoan dung.
Phong Dương Vũ vội vàng nói.
Dư Thanh mỉm cười gật đầu, cảm thấy rất vui vẻ, nhìn xem võ giả Đạo Quả làm sao vậy, còn chẳng phải cũng phải gọi ta - võ giả Trúc Cơ là tiền bối sao?
Mộng Duyên thành, lôi đài luận võ.
Đây là thành trì mà trụ sở Lạc Thủy thương hội tọa lạc, lần tỷ thí này cũng là do Lạc Thủy thương hội chủ trì.
"Võ giả của Mộng Duyên thành cũng chỉ được như vậy.
Một thanh niên kiêu ngạo đứng trên lôi đài, cười lành nói: "Còn bày đặt xưng là đại thành trìn của Thiên Duyên quốc, Trúc Cơ ở Thiên Duyên quốc toàn là phế vật à?"
Nói rồi thanh niên đảo mắt nhìn về võ giả dưới đài, không ai dám lên tiếng trả lời, thấy vậy hắn càng thêm ngông cuồng, hắn nhìn sang trọng tài: "Nghe nói Lạc Thủy thương hội là một trong hai đại thương hội ở Thiên Duyên quốc, kết giao với vô số thiên tài, vậy thiên tài mà các ngươi nói đều là mấy tên nhãi nhép thế này ư?"
Dứt lời, hắn chỉ thẳng vào kẻ bại trận đang bị thương lúc nãy: "Cái gọi là thiên tài, cả việc cho ta đánh tận hứng cũng không làm được."
Sắc mặt trọng tài đen sì, hận không thể giết chết người đang đứng trước mặt, nhưng hắn lại không thể phản bác lại câu nào, vì toàn bộ võ giả thiên tài mà hắn gọi tới đều đã thảm bại dưới tay người này.
"Xem ra ta nắm chắc trong tay vị trí quán quân này rồi.
Thanh niên thở dài, chả còn hứng thú gì nữa: "Chán thật, có bấy nhiêu thôi đã giành được hạng nhất, đúng là chẳng có cảm giác thành công gì cả."
"Vậy sao?"
Một âm thanh lạnh lùng truyền tới, một người xuất hiện thong dong bước lên lôi đài, người nọ nói: "Ngươi chính là người có thể chất đặc thù kia?"
"Không sai, nghe qua đại danh của ta mà vẫn dám bước lên đây, xem ra ngươi định tự rước lấy nhục rồi nhỉ.
Thanh niên cười nhạo, khinh thường đáp: "Báo danh tính ra đây, để ta xem xem thiên tài không sợ chết của Lạc Thủy thương hội là ai."
"Đại Vân quốc, Tiêu Thiên.
Người nọ kiêu căng nói, trên người hắn có treo một tấm lệnh bài thuộc về lạc Thủy thương hội, hắn chắp tay sao lưng: "Nếu ngươi có thể đỡ được ba chiêu của ta thì ta sẽ tha cho ngươi một con đường sống!"