Chương 462. Mở quán rượu ở Ngoại Vực
Ở các tầng dưới Vương Giả, bọn họ còn có thể áp chế thực lực lại để càn quét khắp nơi.
Nhưng mà tầng Trường Sinh thì khác, Vương Giả không thể xuống được, tất cả bọn họ hợp sức lại cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn được công kích của Dị tộc, vì đây vẫn là nơi ẩn nấp của Ma tộc, bọn họ mới thoải mái được một chút.
Tầng Trường Sinh không thể xưng bá, tầng Vương Giả lại càng không cần phải nói, ngoài tầng Hoàng Giả này chỉ có một bộ phận Vương Giả mới biết được tình hình.
Cho nên, mấy tầng phía dưới mới là những chiếc bánh mà họ có thể nắm giữ.
Những thay đổi ở tầng bên dưới đúng lúc cho Long Hạo và Lạc Thanh Phong một cơ hội.
Trở thành đại anh hùng sẽ bị nghi ngờ, đặc biệt là khi sức mạnh không đủ.
Trong khu vực yêu thú, từng thành viên Mông tộc(*) vây quanh Long Hạo, trong mắt hiện lên một tia tham lam, nếu không phải ở khu vực an toàn thì bọn chúng đã động thủ rồi.
(*) Cầy mangut
Trong Thiên tháp, vì ân oán của chủng tộc, không ít người và yêu đã chết trong lặng lẽ, không ai có thể kiểm soát.
Long Hạo ảm đạm nhìn đám Mông tộc, đây là thiên địch của xà, cũng là kẻ thù tự nhiên của Long Xà tộc, khi bước lên Thiên tháp nó đã từng nghe qua, không ngờ hôm nay những bộ tộc cầy mangut này đám Mông tộc này lại tìm đến.
"Các ngươi muốn làm gì?
Long Hạo ánh mắt né tránh, đuôi vung lên mất tự nhiên, giống như sợ hãi.
"Chúng ta chỉ đang muốn nhìn thử Yêu đã bắt Ma tộc thôi.
Một thành viên của Mông tộc nhếch miệng cười, khuôn miệng mảnh khảnh lộ ra hàm răng sắc nhọn: "Nghe nói ngươi đã bắt được Trường Sinh của Ma tộc? Nhưng nhìn ngươi như thế này có đánh được Trường Sinh của Ma tộc sao?"
"Có đánh nổi hay không thì có liên quan gì đến các ngươi.
Long Hạo hừ lạnh, ngẩng cao đầu: "Tránh ra, ta hiện tại đã lập được công lớn đấy, các ngươi nếu không phục thì có bản lĩnh đi bắt Ma tộc đi."
Hừ lạnh một tiếng, Long Hạo đi thẳng, ngẩng cao đầu vẻ mặt tự mãn, đám người Mông tộc nhìn đều nghiến răng nghiến lợi.
"Hừ, nếu buổi tối các ngươi còn dám ra ngoài, ta sẽ bán hết các ngươi ngay lập tức.
Long Hạo cười lạnh.
Cảnh tượng tương tự cũng xảy ra ở khu vực Nhân tộc, nhưng mà Lạc Thanh Phong sử dụng nhiều phương pháp hơn Long Hạo, khiêu khích Trường Sinh, sau đó tìm nơi không người, lấy ra một tấm bản đồ.
"Sao còn chưa ra? Chẳng lẽ tên này không định đánh ta?
Lạc Thanh Phong khẽ cau mày nhìn bản đồ.
Đợi một lúc cũng không thấy ai đi ra, Lạc Thanh Phong bắt đầu hoài nghi, đối phương có khi nào qua đây rồi không, hắn thở dài: "Kho báu mới của Thần Ma đạo tràng? Ở mỗi nơi bán một phần đạo cảnh Vương Giả, nếu ta không tiêu mấy chục vạn nguyên tệ, mượn sức Vu Văn thì cũng không có được bản đồ này."
"Chỉ cần ta có được đạo cảnh Vương Giả, tu luyện thật tốt, tương lai ta cũng là Vương Giả!" Lạc Thanh Phong kiềm chế kích động, hai tay đều run lên.
Vút!
Đột nhiên, một bóng đen xuất hiện, bản đồ trong tay cũng không còn, Lạc Thanh Phong ngẩng đầu lên, nhưng không thấy ai, không khỏi tức giận: "Ai? Trả bản đồ lại cho ta mau."
Không ai đáp lại, Lạc Thanh Phong tuyệt vọng: "Ta còn chưa nhìn rõ bản đồ, đạo cảnh Vương Giả của ta."
"Còn chưa nhìn rõ bản đồ sao? Thật tốt quá, có đạo cảnh Vương Giả này, kho báu mới của Thần Ma đạo tràng sẽ thuộc về mình ta.
Một Trường Sinh lạnh lùng cười: "Không ngờ Lạc Thanh Phong lại có thứ tốt thế này, chỉ tiếc, ngươi đắc tội ta, ngươi cả đời này chỉ xứng đáng được Thần Thông."
"Mồi câu đã đặt xuống, chỉ chờ thu lưới thôi.
Lạc Thanh Phong trong lòng lạnh lùng cười.
Tầng Trường Sinh, mười mấy Dị tộc Trường Sinh đã đến, nghe nói nhiều võ giả đều đang nói về quán rượu Nghệ Hi mua thứ gì đó, cũng mặc kệ có phải là địa bàn của con người hay không, trực tiếp đi đến quán rượu Nghệ Hi.
"Bao nhiêu năm rồi chưa uống rượu?
Một vị Dị tộc Trường Sinh nhìn ly rượu, suýt chút nữa đã khóc.
"Ca hát, ta muốn nghe Tuý Mộng Thần Đồ.
Một Dị tộc Trường Sinh ném một gốc cây dược liệu: "Có rượu gì ngon, mang hết ra đây."
Một đám võ giả kỳ quái nhìn bọn họ, Dị tộc cũng chạy tới đây?
"Nhìn cái gì mà nhìn, chúng ta không thể tới nghe hát uống rượu à?
Đám Dị tộc rất khó chịu, các ngươi đang kỳ thị!
"Đương nhiên có thể.
Cầm Hi cười nhẹ, chậm rãi hát bài Tuý Mộng Thần Đồ.
Đám Dị tộc há mồm uống rượu ăn thịt rất vui vẻ, nhưng ánh mắt kỳ lạ của Nhân tộc, Yêu tộc làm bọn chúng không thể chịu đựng nổi.
"Người phụ trách của các ngươi ở đây là ai?
Sau khi bài hát hát xong, cường giả Dị tộc Trường Sinh nhịn không được hỏi.
"Chính là ta.
Cầm Hi thản nhiên nói.
"Có muốn mở quán rượu ở Ngoại Vực không? Có bọn ta bảo vệ ngươi, đảm bảo không xảy ra việc gì, hơn nữa, hàng tháng chỉ cần hát miễn phí cho chúng ta nghe một bài là được rồi.
Một vị Trường Sinh nói.