Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 497. Xông lên!

Chương 497. Xông lên!
Trên bãi cát cạnh bờ biển có rất nhiều người đứng tập trung. Bọn họ đều tới tham gia hoạt động.
Giang Thái Huyền đi đến ca đài, đưa mắt nhìn tất cả: "Các vị, đây là hoạt động đầu tiên của Thần Ma đạo tràng. Vì số lượng người tham gia đã tăng lên nên ta không nói cụ thể quy tắc trước nữa. Chư vị hãy cùng nghe ca khúc chủ đề của hoạt động lần này đã."
Cầm Hi bước lên đài. Tiểu Vân Nhi cũng đi theo. Giang Thái Huyền chẳng quan tâm. Chỉ cần hát sao không bị ném đá thì hắn không nhúng tay vào việc Cầm Hi dẫn theo ai.
"Tiếp theo, xin tặng mọi người một bài hát mang tựa đề "Hãy cũng nhau khua mái chèo."
Cầm Hi bắt đầu biểu diễn, cất lên giọng hát ngọt ngào: "Hãy cùng nhau khua mái chèo. Chiếc thuyền con đẩy gợn sóng ra xa. Mặt biển phản chiếu Lôi Phong tháp thần thánh, bốn phía là cường giả của các tộc, chiếc thuyền con nhẹ nhàng..."
Giang Thái Huyền ngửa đầu nhìn trời. Hắn không thể nói đây là một ca khúc được cải biên hay.
Kiếm tiền. Sao có thể quên chủ đề quan trọng nhất chứ. Kiếm tiền chính là hoạt động then chốt nên đương nhiên phải liên quan đến việc kiếm tiền rồi. Ca từ của bản gốc đã không còn thích hợp nữa.
Rất nhiều võ giả nghe ca khúc với vẻ mặt ngây ngốc. Được lắm. Mẹ nó, có tài thật. Mặt biển phản chiếu tháp Lôi Phong ư? Tại sao ngươi lại biết rằng bọn ta dự định thuê Pháp Hải chứ?
Bốn phía là cường giả của các tộc, ngươi không sợ đám yêu thú dưới biển chạy hết đi sao?
Một ca khúc vừa hát xong là sức mạnh của đồng tiền. Sau đó mới là cơn mơ thần đồ, số mệnh.
Khi những ca khúc này được hát xong cũng là lúc sắc trời đã hửng sáng.
"Hay.
Võ giả của các tộc đều tỏ vẻ hưởng ứng, nhao nhao vỗ tay tán thưởng. Trong đó còn có một số Ma tộc. Bọn chúng vốn ở tầng Trường Sinh. Có thể ra khỏi Thiên tháp và tham gia hoạt động nên tất nhiên là bọn chúng sẽ tới góp vui.
Ca khúc được hát xong, Cầm Hi và Tiểu Vân Nhi cùng lui ra xa. Giang Thái Huyền bước lên đài, chậm rãi nói: "Tiếp theo là màn giới thiệu các quy tắc của hoạt động. Mong chư vị yên lặng lắng nghe."
"Thứ nhất, trong lúc hoạt động diễn ra, không được khiêu khích Thần Ma đạo tràng, nếu không sẽ bị trấn áp tại chỗ."
"Thứ hai, cấm chỉ nội đấu, cướp đoạt con mồi của đối phương. Một khi phát hiện sẽ bị trấn áp. Thậm chí là bị giết!"
"Thứ ba, giá cả của các loại yêu thú như sau: Tiên Thiên là một đồng nguyên tệ, Trúc Cơ là mười, Đạo Quả là một trăm, thần thông là một ngàn, Trường Sinh là một vạn."
"Đã hạ giá đến mức này rồi cơ à?
Tất cả võ giả cùng kinh ngạc. Giá cường giả Trường Sinh đã hạ xuống một vạn. Thôi thì có chút ít còn hơn không.
Về sau, ngoại trừ hoạt động ra thì đoán chừng cũng không người nào nguyện ý chuyên môn đi bắt giữ và buôn bán nữa, trừ phi là Vương Giả, Hoàng Giả, hoặc là, những chuyên gia trong nghề này như bọn Long Hạo chẳng hạn.
Không có ai phản bác cả. Bởi vì phản bác cũng vô ích thôi. Tất cả đều do Tràng chủ định đoạt.
Giang Thái Huyền nhìn sắc trời rồi nói: "Trời đã sáng. Mọi người hãy chuẩn bị kỹ càng."
Đám người ngay lập tức vội vàng lấy ra chiến thuyền và lưới bắt yêu mà mình tự luyện chế ra, chuẩn bị xuống biển kiếm tiền.
Giang Thái Huyền lấy thẻ hoạt động ra rồi liên hệ với hệ thống: "Hệ thống, hoạt động mở trong biển rộng. Ta muốn trấn áp biển cả."
Ông!!!
Thẻ hoạt động rung động nhè nhẹ, hóa thành một vầng ánh sáng lấp lánh bay lên trên biển lớn rồi chợt khuếch tán ra xung quanh, tác động đến toàn bộ biển cả. Một tin tức kỳ diệu truyền vào nội tâm của Giang Thái Huyền.
Rất nhiều võ giả chứng kiến một màn này đều vẫn không có động tĩnh gì.
"Chư vị, bản tràng chủ làm mẫu trước.
Thân hình của Giang Thái Huyền khẽ động, thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích. Trong nháy mắt hắn đã đứng chắp tay trên biển lớn.
"Tràng chủ!" Đám người quan sát một màn này đều trở nên kích động. Không có thiên lôi đánh xuống, hết thảy đều bình ổn!
"Xông lên nào, đi vớt cho bằng sạch.
Rất nhiều võ giả không cách nào nhẫn nại được, nhao nhao lao vào biển cả.
Grao!!!
Lúc này, một tiếng gào thét vang lên, nước biển nổi sóng, một con yêu thú khổng lồ gào thét lên, uy thế chấn động hư không, móng vuốt sắc khoẻ vươn ra phía Giang Thái Huyền đang đứng trong hư không.
"Vương Giả, yêu thú này là Vương Giả!" Sắc mặt của Vương Giả và các Hoàng Giả vui mừng. Đúng vậy, không sai, chính là vui mừng. Ý của tên này là bọn họ có thể kiếm được nhiều tiền đó!
Về phần an toàn của tràng chủ thì nói đùa gì vậy chứ, cấm chế Đại Đế còn không động vào y được, chẳng lẽ lại bị một tên Vương Giả đả thương sao?
Ánh mắt của Giang Thái Huyền lạnh lẽo. Trên tay hiện ra một thanh trường kiếm. Hắn vung một kiếm chém ra, không gian liền xuất hiện vết rách: "Kiếm tới, coi chừng!"
Một kiếm chém xuống. Yêu thú lập tức khựng lại, biển cả bị chia cắt, lộ ra cả đáy biển, yêu thú ầm vang một tiếng rồi vỡ ra làm hai nửa, huyết dịch mãnh liệt tràn ra ngập trời.
"Không hổ là tràng chủ. Một kiếm trảm vương, chia cắt không gian.
Không ít võ giả phải hít vào thật sâu.
Một kiếm mở ra không gian, phân liệt biển cả, chém Vương Giả thành hai nửa. Đây ít nhất cũng phải là sức mạnh Hoàng Giả đỉnh phong. Bởi vì Hoàng Giả bình thường vốn không thể phá vỡ không gian của chân hư giới.
"Xông lên đi, còn chờ cái gì nữa. Vương Giả có giá phải đến một trăm sáu mươi vạn đến hai trăm vạn đó.
Các Hoàng Giả kích động nói. Thời kỳ toàn thịnh Vương Giả, Thần Ma đạo tràng đã đưa ra giá hai trăm vạn, trúng trọng thương thì có giá một trăm sáu mười vạn.
Nếu ngẫu nhiên xuất hiện một tên Vương Giả, bọn họ có thể cố gắng bắt được bao nhiêu?
Cơ hội phát tài đang ở trước mắt. Ai xông đến càng nhanh, bắt được càng nhiều thì kiếm được thì càng nhiều.
"Hi vọng các ngươi sẽ không quá thảm.
Giang Thái Huyền đưa mắt nhìn một vòng toàn bộ biển cả, trong lòng thầm nhủ thu thập thi thể của Vương Giả.
Trong biển lớn này, Hoàng Giả cũng có không ít, thậm chí còn có bán bộ Đại đế. Những Hoàng Giả này mạnh nhất cũng chỉ là hậu kỳ. Nếu làm quá lên, dẫn đến lớn chuyện thì có muốn khóc cũng không kịp.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất