Chương 498. Ngươi chơi phó bản nhiều quá rồi đấy!
Chiến thuyền tiến vào biển cả. Từng vị võ giả đã chuẩn bị xong lưới bắt yêu và các loại trang bị khác.
"Trong thời gian ba ngày, chúng ta sẽ tới chỗ sâu hơn một chút.
Một tên Hoàng Giả nói.
"Được đó. Tất cả bọn ở biên giới này đều là rác rưởi.
Hoàng Giả còn lại nói phụ họa thêm.
"Chúng ta đi đâu vậy?
Bọn Thang Nguyệt Lộ tuyệt vọng nhìn nhau. Bọn họ hiện tại cũng chỉ là Thần Thông đỉnh phong. Phải bắt được bao nhiêu tên thì mới kiếm được nhiều tiền đây?
"Ta thật ghen tỵ với Long Hạo.
Hứa Trường Không nói.
Long Hạo và Lạc Thanh Phong đã là Vương Giả. Bên cạnh còn có bốn vị Hoàng Giả đi theo, một tên Cổ Huyền của Cổ tộc, một tên Cổ Hà của Ma tộc, còn có huynh đệ tốt Hổ Hoàng, Cực Võ Hoàng.
"Ta thì chẳng thiết ghen tỵ với hắn.
Tiêu Thiên than nhẹ. Cho dù có vận khí tốt thì có thể so sánh với Long Hạo sao?
Thiên phú Thần huyết mạnh nhưng so ra cũng không bằng tiền của người ta.
"Thực lực. Chỉ có thực lực cường đại mới có thể kiếm được nhiều tiền!" Diệp Đạo trầm giọng nói.
"Đừng nhìn nữa, đi theo thế lực của riêng mình đi, tất cả bám vào nhau. Nơi biển cả này quá nguy hiểm.
Thang Nguyệt Lộ nói.
Trong biển rộng có vô số yêu thú. Hoàng Giả cũng không thể tung hoành. Chút thực lực ấy của bọn họ chỉ có thể bắt nạt đám cùng cấp chứ gặp phải kẻ mạnh hơn thì tuyệt đối không phải là đối thủ.
Giang Thái Huyền quan sát con mồi của mình. Một tên yêu thú Vương Giả, một con rùa đen khổng lồ. Hắn nhìn thân thể to lớn kia, ngẫm nghĩ một chút rồi động thủ tách rời ra, thả mai rùa khổng lồ vào trong nồi nấu.
"Phía trên xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao lại có nhiều người tới như vậy? Thiên lôi đâu? Thiên lôi Đại đế đâu?"
"Mẹ nó, đám người ngự không đến đây là sao vậy?"
"Vừa rồi ở chỗ sâu xảy ra chuyện gì mà động tĩnh lớn như vậy thế?"
Trong biển rộng, một đám yêu thú nhìn lên bầu trời một cách hoang mang. Vì sao trên trời lại xuất hiện quá nhiều Nhân tộc,
Yêu tộc và Ma tộc vậy nhỉ?
Làm sao bọn họ có thể bay thế? Tại sao thiên lôi Đại đế lại không đánh chết bọn hắn chứ?
"Chẳng lẽ cấm chế Đại Đế đã tiêu trừ ư?
Một tên yêu tôn Trường Sinh nhìn mặt biển, thấy một nơi có ít người hơn liền ngoi lên mặt nước, những người này có thể bay được thì bọn họ cũng có thể!
"Ôi, còn ngoi lên đây sao?
Một tên Vương Giả vui mừng, thuận tay bắt lấy yêu tôn Trường Sinh này, sau đó phong ấn.
Trường Sinh Yêu tôn: "..."
Ta mới ra tay thử thôi mà. Kẻ mạnh nhất trong số các ngươi không phải là Thần Thông sao? Yêu tôn Trường Sinh nhìn xuyên qua phong ấn thấy bọn Thang Nguyệt Lộ đứng ở bên cạnh chiếc thuyền, lòng tràn đầy bi thương.
Ta đã chọn kẻ yếu nhất, tại sao lại xuất hiện một tên Vương Giả chứ?
"Đi nào, Thang Nguyệt Lộ, Tiêu Thiên, kích phát huyết mạch của các ngươi đi.
Bên trong Bá Đao môn, một tên Hoàng giả đứng phía sau lưng một cách bình tĩnh, nhẹ nói nói.
Thang Nguyệt Lộ trùng sinh làm Yêu tộc và Tiêu Thiên vội vàng kích phát thần huyết. Một luồng uy áp mạnh mẽ quét qua, bắt nguồn từ huyết mạch, thậm chí linh hồn của huyết mạch làm cho người ta run rẩy, nhưng cũng hấp dẫn vô số yêu thú trong biển.
Đối với những này yêu thú này, huyết mạch cao cấp có lực hấp dẫn cực lớn. Nếu là một tên huyết mạch đỉnh cấp, một khi bọn hắn thôn phệ, chưa nói đến việc chí ít có thể nâng cấp huyết mạch tăng lên đang kể, chứ nói gì là huyết mạch Thần cấp.
Bậc Thần Thông mà có được huyết mạch siêu cấp, lại phô trương như vậy, đây không phải dâng bữa ăn cho bọn họ à?
Kết quả là một toán yêu thú xông ra mặt biển. Thế nhưng vừa xông lên thì không tên nào có thể trở về. Tất cả đều bị Hoàng giả, Vương Giả bắt lấy.
"Chúng ta cũng có ưu thế.
Thang Nguyệt Lộ và Tiêu Thiên liếc nhìn nhau, cuối cùng nội tâm cũng dễ chịu hơn một chút.
"Tiếp tục tiến về phía trước đi. Kẻ mạnh nhất nơi này mới là Trường Sinh thì có thể kiếm được mấy đồng chứ. Chúng ta phải dẫn quái vật cường đại tới.
Hứa Trường Không nói.
Dẫn quái vật tới ư? Ngươi chơi phó bản của trò chơi nhiều quá rồi đấy! Thang Nguyệt Lộ thầm khinh bỉ trong lòng.
Một đám Hoàng giả, Vương Giả không cần thể diện mà trốn ở đằng sau. Bọn họ chờ những yêu thú này tự động ngoi lên.
Mạnh Hiên quan sát chiếc thuyền nhỏ của mình. Lại nhìn trong tay mình, vẻn vẹn chỉ có lưới bắt yêu có thể bắt lấy yêu thú Trúc Cơ. Hắn nhất thời trầm mặc.
"Mạnh Hiên ơi, ngươi đừng nên tham gia hoạt động này thì hơn.
Giang Thái Huyền thở dài. Ngươi đi chuyến này, nếu kẻ ngươi gặp được không phải là yêu thú Trúc Cơ thì thuyền sẽ bị hủy, mà có khi tính mạng cũng chẳng còn.
Mạnh Hiên rất khổ tâm. Hiện tại, huyết mạch của hắn đã tăng lên bậc Trung cấp. Mắt thấy hoạt động mở ra, hắn nghĩ rằng đây là cơ hội cho mình tấn thăng lên huyết mạch Cao cấp. Thế mà mình lại không có cách nào kiếm được nhiều tiền ư?
"Liên hệ với sư môn của ngươi đi.
Giang Thái Huyền nói.
Mạnh Hiên thở dài một tiếng: "Nếu ta có thể liên hệ được thì tốt rồi."
Giang Thái Huyền bĩu môi: "Vậy hãy quên đi. Chờ ta nấu xong nồi canh mai rùa này sẽ chia cho ngươi một bát."
"Tạ ơn tràng chủ.
Mạnh Hiên sắp khóc đến nơi. Cơ hội, cơ hội kiếm tiền... Chẳng lẽ bỏ qua như vậy sao?
"Vẫn là ta có bối cảnh tốt.
Vương Minh Minh thầm nói. Hắn quan sát Thiên Vũ Kiếm Vương, nội tâm mang theo vẻ vui sướng. Nếu không phải có Vương Giả thì ai trong số những võ giả như bọn họ có cơ hội tham gia hoạt động này.
Grao!!!
Trong biển không ngừng truyền đến tiếng thú rống. Từng con yêu thú gào thét vì bị lưới bắt yêu tóm lấy. Phàm là những con dám vọt lên mặt biển, không có một con nào có khả năng đào thoát, bao gồm cả Vương Giả.