Chương 499. Ai thân thích gì với nó?
"Mấy tên Nhân tộc đáng chết nhà các ngươi. Mau thả ta ra. Các ngươi biết ta là ai không? Ta chính là thủ hạ của Bát Hải Vương đó!" Một tên yêu thú Trường Sinh quát ầm lên.
"Ta không cần biết ngươi là cái gì vương. Ngươi có bản lĩnh thì gọi chủ nhân của ngươi ra đi.
Hắn cười lạnh một tiếng, con yêu thú này lập tức bị trấn áp.
Trong trò chơi.
"Grào, cùng là Yêu tộc mà các ngươi muốn làm gì vậy?
Yêu thú trong biển nhìn Long Hạo với vẻ mặt hoang mang. Ta cũng là yêu đó. Chúng ta là đồng loại mà.
"Đại lục và trong biển làm sao có thể là đồng loại được?
Long Hạo bĩu môi. Hơn nữa, đại lục ta còn bán nữa là mấy kẻ ở ngoài biển?
"Mấy kẻ ở Đông Vực đáng chết. Các ngươi chết chắc rồi. Dám xúc phạm cấm kỵ của Hải Hoàng. Các ngươi chắc chắn sẽ bị Hải Hoàng tiêu diệt!" Từng con Yêu thú gầm thét.
"Hải Hoàng ư? Các ngươi đã hỏi qua bản hoàng chưa?
Cực Võ Hoàng cười lạnh.
Đám yêu thú ngây ngốc, chúng cứng đờ hết lại. Các ngươi cũng là Hoàng Giả sao? Vậy tại sao các ngươi không biết xấu hổ như vậy, lại ra tay với bọn ta chứ?
Sức mạnh của biển cả hoàn toàn không thua gì tứ đại vực. Bởi vì cấm chế Đại đế hạn chế nên sức mạnh của biển lớn rất có thể càng mạnh hơn.
Grao!!!
Một tiếng thú rống giống như tiếng rồng gầm. Biển cả xôn xao, từng con sóng lớn cuộn lên, vọt lên không trung. Một con quái vật khổng lồ từ trong biển hiện ra, con mắt lớn như đèn lồng, lạnh lùng nhìn tất cả mọi người. Cái đầu khổng lồ có hai túi thịt giống như ngọn núi nhỏ, uy thế vô thượng quét qua. Võ giả tứ phía bát phương vội vàng lui về phía sau. Ai nấy hoảng sợ nhìn chằm chằm vào yêu thú đột nhiên xuất hiện kia.
" Vương Giả Đỉnh phong, Giao Long Vương!"
"Giao Long ư? Đây chính là long chủng, ít nhất cũng phải là huyết mạch cao cấp, cực kỳ đáng tiền!" Cực Võ Hoàng vừa nói xong đã lập tức xông đến.
"Giao Long này phải thuộc về bản hoàng.
Hổ Hoàng ngự không mà lên.
"Nói bậy. Là của bản hoàng.
Một thanh trường đao lao đến. Hoàng Giả của Bá Đao môn cũng ngự không tới: "Thang Nguyệt Lộ và Tiêu Thiên là người của bọn ta. Giao long này đã bị hấp dẫn bởi huyết mạch của bọn họ nên mới tới."
"Nói bậy, Thang Nguyệt Lộ vẫn là người của Thang gia ta, chỉ là tạm cho các ngươi mượn.
Hoàng Giả lão tổ của Thang gia cũng đừng làm nữa.
"Ta cho rằng là của ta."
Giao Long Vương: "..."
Ta có thể nói là ta chỉ ra xem chuyện gì xảy ra thôi có được không? Mấy vị lão đại, các ngươi có thể đừng bắt ta được không?
Hiện tại Giao Long Vương đang run lẩy bẩy, cảm giác được hai luồng huyết mạch. Vốn nghĩ ra đây có cái ăn, giúp tăng thực lực lên. Ai mà ngờ vừa một mình ngoi lên mặt biển, mẹ nó, lại gặp một đám Hoàng Giả chứ?
Có phải các ngươi quá vô liêm sỉ rồi không? Ta chỉ là một tên Vương Giả thôi mà, các ngươi là một đám Hoàng Giả...
"Nếu không thì chúng ta đem chặt hắn ra được không?
Một tên Hoàng Giả suy nghĩ sâu xa. Có một tên Giao Long Vương thôi thì chia kiểu gì được.
"Hắn chết rồi lại không đáng tiền. Chi bằng chúng ta bán hắn đi, rồi sau đó chia tiền."
"Vậy rốt cuộc tính là ai bắt được hắn? Người đứng đầu hoạt động sẽ được ban thưởng đó.
Long Hạo rầu rĩ nói.
Giao Long Vương muốn chạy trốn nhưng hắn lại không dám. Bây giờ hắn hoàn toàn không còn khí thế như khi mới xuất hiện nữa. Hiện tại, hắn không dám có cử động nào, sợ rằng một khi động đậy thì những Hoàng Giả này sẽ chặt nó ra mất.
Bốn vực liên tục lưu truyền một câu rằng có một con yêu thú cường đại, toàn thân là bảo vật, đặc biệt là nó còn có quan hệ với với Long tộc, cả bốn vực đang được phong thưởng.
"Vì sao ta lại là một con giao long chứ?
Nội tâm của con giao long này gào lên đau xót. Nếu ta là một tên Vương Giả rác rưởi nào đó thì những người này sẽ không muốn bắt ta nữa có phải không?
"Ta không thèm tranh cãi với ngươi. Đi bắt nó rồi sau đó còn đi bắt mấy con cấp Vương Giả còn lại nữa.
Đao Hoàng của Bá Đao môn nói rồi nhanh chóng chém ra một đao.
"Đây là của bản hoàng. Bản hoàng là người đầu tiên đuổi tới.
Cực Võ Hoàng tức giận.
"Đừng giết nó, hãy giao cho ta. Ta cam đoan sẽ để tất cả mọi người hài lòng.
Long Hạo nói.
"Sao?
Tất cả mọi người đều hiếu kì.
Không có tranh đoạt nên chẳng mấy chốc Giao Long Vương đã bị trấn áp và phong ấn vào trong một quả cầu tròn rồi bị ném cho Long Hạo.
"Long xà ư? Ngươi là Long Xà tộc sao? Ta là giao long đây. Chúng ta đều là huyết mạch của rồng, chúng ta là thân thích với nhau đó.
Đối mặt với chư vị Hoàng Giả, Giao Long Vương lại nhanh chóng sợ đến mất mật.
"Mẹ nó, ai là thân thích với ngươi chứ?"
Long Hạo nhếch miệng rồi nhìn về phía đông đảo Hoàng Giả xung quanh: "Ai đó trong số các ngươi cho hắn một cấm chế đi. Cái loại mà chỉ cần phản kháng là sẽ chết đó."
Chúng ta là thân thích mà, ngươi có cần ác như vậy không? Phản kháng liền giết chết ta sao?
"Cái này đơn giản.
Chư vị Hoàng Giả cùng liếc nhìn nhau. Đao Hoàng lập tức xuất ra một luồng đao khí nhưng chưa đưa vào thể nội của Giao Long Vương: "Hắn mà dám phản kháng thì đao khí này sẽ bộc phát, chém vỡ nó trong tích tắc."
Long Hạo hài lòng gật đầu, sau đó để chư vị Hoàng Giả mở ra phong ấn. Giao Long Vương đã bị thu nhỏ tới cỡ bằng bàn tay, co lại thành một mẩu không dám làm loạn.