Chương 500. Canh Vương Giả
"Ngươi là Vương của nơi này sao?
Long Hạo hỏi.
Giao Long Vương liền vội vàng gật đầu: "Hải vực trong vòng vạn dặm đều là lãnh địa của ta."
"Vậy thì tốt rồi. Hãy để toàn bộ thủ hạ của ngươi mang theo tài nguyên ngoi lên mặt biển.
Long Hạo nói.
"Chuyện này… chuyện này không được đâu?
Giao Long Vương sắp khóc đến nơi. Các ngươi muốn hốt gọn một mẻ cả vạn dặm này sao?
"Ngươi muốn chết à?
Long Hạo lạnh giọng hỏi.
"Ta sẽ bảo bọn chúng ngoi lên.
Toàn thân Giao Long Vương run lên. Nó ngửa mặt lên trời vừa hô một tiếng, tất cả yêu thú trong khu vực này để ngoi lên, tiện thể còn mang theo tư nguyên của mình.
"Chư vị hãy chuẩn bị. Một lượng tiền lớn sắp được đưa tới, mau chóng họp chợ thôi.
Long Hạo nói.
Giao Long Vương ngây ngốc, nhìn Long Hạo với vẻ hoang mang: "Họ hàng của ta ơi, các ngươi muốn làm gì thế?"
"Đừng gọi ta là họ hàng.
Long Hạo khinh bỉ nói, làm họ hàng với ta sao? Ngươi nghĩ ngươi là ai?
"Long Xà đại ca, các ngươi muốn làm gì đây? Tại sao trên trời không có lôi đình thế?
Giao Long Vương hỏi.
"Ừm, tiếng đại ca nghe gọi cũng không tệ.
Long Hạo hài lòng gật đầu. Nó không nói mình còn là vị thành niên, ngẫm nghĩ rồi nói: "Chúng ta đang tham gia hoạt động "Hãy cùng nhau khua mái chèo" để kiếm tiền."
"Hãy cùng nhau khua mái chèo sao?
Giao Long Vương hoang mang. Mẹ nó, chuyện quỷ quái gì vậy? Tại sao nó nghe chẳng hiểu gì cả?
Có điều, nó đã hiểu về chuyện kiếm tiền. Nghĩ đến việc trước đó nghe họ nói sẽ bán mình đi, nó vội vàng nói: "Đại ca, ngươi cần bao nhiêu tiền thế? Có thể thả tiểu đệ ra không? Tiểu đệ thân là Vương Giả , người bình thường không dám lấy, không dám mua. Ta có thể nghĩ cách đem đến cho ngươi thật nhiều tài nguyên."
"Ớ, không dám lấy á?
Long Hạo quan sát Giao Long Vương rồi thở dài, nói: "Ngươi còn non và xanh lắm. Đến Hoàng Giả còn bị bán đi thì một Vương Giả như ngươi ai lại không dám lấy?"
Hoàng giả cũng bị bán sao? Giao Long Vương mở to hai mắt nhìn hắn. Các ngươi dám bán cả Hoàng Giả sao?
"Đại ca, ta cho ngươi tiền, ngươi thả ta ra không được sao?
Giao Long Vương chưng ra bộ mặt van nài. Hoàng Giả còn bị bán thì chắc chắn mình không trốn được rồi, nhất định phải nghĩ cách cầu xin.
"Ngươi có bao nhiêu tiền?
Long Hạo nói.
"Ta không có tiền, nhưng ta có tài nguyên trong lãnh địa..."
Grao grao!!!
Từng con yêu thú ngoi lên mặt biển, còn mang tài nguyên theo mình. Các Hoàng Giả, Vương Giả vội vàng động thủ, ai cướp được sẽ là của người đó.
Long Hạo nhìn Giao Long Vương, nét mặt không thay đổi nói: "Hiện tại, ngay cả tài nguyên ngươi cũng mất rồi."
Giao Long Vương: "..."
"Được rồi. Giao Long Vương này cũng vô dụng rồi, chúng ta tiếp tục bắt yêu. Bán Giao Long Vương này đi rồi chia tiền. Coi như Long Hạo bắt được hắn.
Một tên Hoàng Giả nói.
"Đồng ý.
Cả đám Hoàng Giả đều gật đầu.
"Từ từ đã. Đừng bán ta, ta còn hữu dụng, ta còn hữu dụng.
Giao Long Vương vội vàng kêu lên. Hắn không muốn bị người ta phân thây, không muốn bị người ta luyện chế thành các loại vũ khí, sau đó thì ngay cả long hồn cũng không buông tha.
"Ngươi còn hữu dụng ư?
Cả đám Hoàng Giả tò mò hỏi.
"Đúng, ta còn hữu dụng. Ta biết các Vương Giả còn lại ở đâu, thậm chí cả Hoàng Giả nữa.
Giao Long Vương vội vàng nói. Hắn dừng một chút, rồi lại nói: "Trong lãnh địa của ta còn có một số khoáng mạch. Những yêu thú này không thể mang ra. Ta sẽ dẫn các ngươi đi đào."
Hai mắt ai nấy trong đám Hoàng Giả đều sáng bừng. Long Hạo lại nói: "Tiểu đệ, Vương Giả trong Giao Long nhất tộc của ngươi có nhiều không? Có Hoàng Giả không?"
"Có hết.
Giao Long Vương vội vàng trả lời, sợ chậm một tý sẽ bị bán đi.
"Tên tiểu từ này có tiền đồ đó. Bản hoàng đồng ý với ngươi, chỉ cần ngươi giúp chúng ta kiếm đủ hai ngàn vạn, thì bọn ta sẽ trả tự do cho ngươi.
Hổ Hoàng nói.
"Hai ngàn vạn ư?
Giao Long Vương ở biển cả đã lâu nên không có khái niệm gì đối với hai ngàn vạn. Vì thế hắn vội vàng gật đầu, nói: "Ta dẫn các ngươi đi. Ta có thể phủ khí tức giao long lên người các ngươi, tiến thẳng vào hang ổ của các Vương Giả còn lại."
"Tiểu đệ, ta rất ưng ý với bộ dạng này của ngươi.
Long Hạo vỗ vỗ vào đầu Giao Long Vương, vô cùng tán thưởng: "Làm tốt lắm, ta rất xem trọng ngươi."
"Canh ngon của tràng chủ đây, ai đến uống một chén không? Chỉ cần mười nguyên tệ.
Triệu Hiên ngự không, vận chuyển nguyên lực truyền thanh âm đi. Mặc dù truyền không được bao xa, nhưng bọn hắn sẽ truyền tiếp.
"Canh ngon của tràng chủ ư?
Long Hạo vội vàng túm lấy Giao Long Vương, bay về bờ.
"Đại ca, canh gì vậy, ngươi không kiếm tiền sao?
Giao Long Vương liền vội vàng hỏi. Trong lòng rất hiếu kì, canh gì mà lại khiến một vị Vương Giả kích động như vậy?
Rất nhanh, hắn đã được biết. Nhìn thấy một mai rùa to lớn kia, thân thể vẫn còn một bên, Giao Long Vương liền run rẩy. Mẹ nó, canh Vương Giả hả?
Vương Giả mà các ngươi cũng dám ăn ư?
"Tay nghề tràng chủ thật là tốt.
Long Hạo uống một bát, cảm thán nói: "Về sau ta cũng sẽ trở thành Long Xà đã nếm thử thịt Vương Giả rồi."
Cái này không phải là uống canh Vương Giả, mà là đe doạ!
"Long Hạo, ngươi cũng đừng giành với chúng ta nữa không được sao?
Một võ giả chưa xưng vương bày ra bộ mặt bất đắc dĩ. Hắn còn chưa uống đủ canh này.
Vương Giả uống thì chẳng có tác dụng gì. Nhưng đối với bọn họ thì lại là vật đại bổ.
Mạnh Hiên vừa uống một ngụm đã lập tức tăng lên tới Trúc Cơ đỉnh phong, thiếu chút nữa là xông lên cảnh giới Đạo Quả, còn lại thực sự không uống được nữa.
"Trên trời có thịt rồng, trên mặt đất . . . chờ một chút, làm sao lại có con giao long này?
Giang Thái Huyền đang muốn cảm thán một câu thì nhìn thấy Long Hạo mang Giao Long Vương đến.
Giao Long Vương: "... Đại ca, chúng ta đi kiếm tiền đi."
Ta muốn sớm lấy lại tự do, người và yêu ở Đông Vực đều thật là đáng sợ. Vương Giả thì bị ăn thịt, còn muốn ăn cả rồng, ta thật không yên lòng.
"Ừm, canh cũng uống rồi, tiếp tục làm việc thôi.
Long Hạo lại bừng bừng hứng khởi.
"Chờ ta lấy lại được tự do thì đời này sẽ không bao giờ liên hệ với người hay yêu ở Đông Vực, chúng thật là đáng sợ!" Giao Long Vương thầm nghĩ.
Vương Giả trở xuống sau khi ăn canh thì đã tăng thực lực lên ít nhiều. Dù sao đây cũng là một một con rùa biển màu đen to lớn bậc Vương Giả.
Đáng tiếc, bọn hắn không dám uống nhiều, không có đạo cảnh của cảnh giới tiếp theo, tùy tiện đột phá, sẽ khiến cảnh giới bất ổn. Bọn họ chỉ mua canh rồi bảo quản cẩn thận từng li từng tí để sau này uống.
Trên biển, Hoàng Giả, Vương Giả còn lại cũng học theo. Vương Giả vừa xuất hiện liền túm lên, sau đó để yêu thú bên trong lãnh địa ngoi lên.