Chương 156: Huyễn Ảnh Long Tích
- Đúng, chính là Lý Khánh Tần Nghi Trọng.
Lý Khánh cũng không buồn bực, hắn và Tần Nghi tính cách rất hợp, sau khi tai biến xảy ra liền hợp thành một tiểu đội săn quái.
Người quen biết trong vòng đều từng mở qua vui đùa như thế, kỳ thật cũng không có cái gì đáng giá phải tức giận, sau khi nghe nhiều ngược lại cảm thấy rất thú vị.
Mặc dù nhìn qua người ta tựa hồ không thèm để ý, nhưng Cao Bằng cũng không tiện tiếp tục nói đùa đối với tên tuổi của người khác.
- Tôi vốn tên là Trần Tuyết Hà.
Trần hội trưởng nói với Cao Bằng và ông Lưu, xem như giới thiệu tên của mình.
Cao Bằng nhìn ngự thú của Trần hội trưởng bọn họ một chút. Ngự thú của Trần hội trưởng là ba con Khoát Xỉ Thiết Trùng cấp Thủ Lĩnh, trong đó một con có đẳng cấp cao nhất đạt tới cấp 30. Hai con khác một con cấp 24, một con cấp 25, thể tích đều nhỏ hơn một vòng so với con cấp 30 kia.
Ngự thú của Lý Khánh là một con Kinh Cức Cương Bì Trư cấp 24 và một con Độc Huyết Lục Xà cấp 21.
Ngự thú của Tần Nghi là một con Hỏa Liệt Điểu cấp 27, nó không có bất cứ quan hệ nào với Hỏa Liệt Điểu của Địa Trung Hải, chỉ là cái tên giống nhau mà thôi. Bên trên lớp lông vũ mơ hồ có một tia hỏa diễm chảy xuôi, con mắt sáng rõ.
Bồi dưỡng Ngự thú kỳ thật cũng không dễ dàng, đầu tiên mỗi một con ngự thú bình thường đều có đẳng cấp cực hạn, căn cứ từng cá thể khác biệt, đẳng cấp cực hạn này sẽ hơi có chút chênh lệch. Trước khi đến đẳng cấp cực hạn việc đột phá cấp bậc rất dễ dàng, nhưng mà sau khi đạt đến đẳng cấp cực hạn thì việc tăng lên một cấp bậc cần phải trả giá bằng sự cố gắng và đại giới lớn hơn.
Trừ cái đó ra còn có một phương pháp nhanh gọn hơn, đó chính là tiến hóa chủng loại ngự thú.
Ví dụ từ một con sói tiến hóa thành một con mãnh hổ, đẳng cấp cực hạn cũng sẽ đề cao không ít, chỉ cần một lượng lớn đồ ăn giàu có năng lượng dinh dưỡng là có thể nhanh chóng đề cao đẳng cấp.
Trần hội trưởng thân là hội trưởng hiệp hội Dục thú sư nên chắc chắn sẽ không thiếu khuyết tiền tài, nhưng mấy con Khoát Xỉ Thiết Trùng này hẳn đã sớm đạt tới đẳng cấp cực hạn, nếu không thì cấp cao nhất sẽ không chỉ có cấp 30.
Lần này Cao Bằng cũng mang theo Đại Tử, A Ngốc, A Xuẩn, A Ban và Tiểu Diễm, toàn bộ mang đến.
Trải qua sự cố gắng chăn nuôi của ông Lưu, đẳng cấp của Tiểu Diễm đã tăng lên tới cấp 19, khoảng cách đột phá tới cấp Thủ Lĩnh đã rất gần. Bình thường mà nói, việc thăng cấp Thủ Lĩnh sẽ có tỉ lệ thức tỉnh đặc tính quái vật rất cao.
- Ngươi chẳng lẽ mang theo tất cả ngự thú đến sao?
Trần hội trưởng hơi kinh ngạc.
- . . . Các ngươi để ngự thú ở trong nhà?
Cao Bằng im lặng.
- Có hai ngự thú chiến lực không cao, không có mang đến.
Trần hội trưởng lắc đầu.
- Đoạn thời gian trước vừa ký kết với con non của quái vật cấp Thủ Lĩnh, đang đặt ở trong nhà bồi dưỡng.
Tần Nghi mở miệng nói ra.
- . . .
Sau đó Cao Bằng nhìn thoáng qua năm con ngự thú bị hắn nhét chung một chỗ, tựa như chuyển nhà, lớn, nhỏ, bé toàn bộ mang đến.
- Không sao, ta cũng mang theo tất cả ngự thú của mình đến, toàn bộ thành viên ra trận.
Ông Lưu an ủi.
Cao Bằng gật đầu, nhìn thoáng qua một con ngự thú khác của ông Lưu, trong lòng thoáng an tâm hơn một chút.
Ngoại trừ Mềm Mại thì ông Lưu còn mang đến một con ngự thú khác.
Cả thân hình dài sáu mét, nhìn qua thì chỉ là một con thằn lằn lớn màu xanh bình thường không có gì lạ.
Thằn lằn lớn màu xanh nheo mắt nằm sấp trên mặt đất, cực kì yên tĩnh, không phát ra một chút tiếng động nào, nhìn qua cũng không quá mạnh.
Chỉ là thuộc tính của nó nhìn qua lại có chút dọa người.
【 Tên quái vật 】: Huyễn Ảnh Long Tích
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 39
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Hoàn Mỹ
【 Năng lực quái vật 】: Cứng rắn làn da Lv2
【 Đặc tính quái vật 】: Ảo ảnh sát thủ (Hiệu quả ① hiệu quả bị động: Khi nó ở vào trọng thái đứng im bất động, sẽ hoàn mỹ hòa vào một thể với cảnh vật xung quanh, đồng thời nhiệt độ cơ thể nhất trí với cảnh vật xung quanh. Hiệu quả ② hiệu quả bị động: Làn da đặc thù bên ngoài thân có thể làm cho nó hấp thu âm thanh, đồng thời có thể hấp thu sóng âm, trong lúc di động âm thanh phát ra cực kỳ yếu ớt, xấp xỉ không thể nghe thấy. )
Một con Ám Dạ Ảnh Miêu, một con Huyễn Ảnh Long Tích, ngự thú của ông Lưu đều là đang dần dần đi từng bước trên con đường sát thủ.
Cao Bằng đột nhiên hiểu ra vì sao ông ngoại sẽ phái ông Lưu tới.
Chỉ là ngự thú của ông Lưu đều đã đến đẳng cấp như thế này, thế thì ngự thú của ông ngoại lại là cấp bậc gì. . .
Hơn nữa có thể trưởng thành đến loại trình độ này chỉ trong ba năm ngắn ngủi sau tai biến, xem ra ông ngoại cũng có bí mật của riêng mình.
Đi theo hồ Minh Kính vào phía trong, trong rừng rậm dọc đường thỉnh thoảng truyền ra từng đợt tiếng vang, quái vật trốn ở bên trong lùm cây ôm chặt chính mình.
Huyễn Ảnh Long Tích đi trong rừng rậm, con mắt không ngừng chuyển động, lặng lẽ dò xét cây cối bốn phía.
Đột nhiên Huyễn Ảnh Long Tích há miệng, đầu lưỡi màu đỏ thẫm nổ bắn ra, trực tiếp xuyên thủng một cây đại thụ, đầu lưỡi đâm thật sâu vào thân cây hấp thu nhựa cây.
Sau đó đầu lưỡi đột nhiên vung ra ngoài!
Ngậm miệng lại, trong mắt Huyễn Ảnh Long Tích rất nhân tính hóa lộ ra một tia ghét bỏ, tựa hồ hương vị không tốt lắm.
Chép miệng, Huyễn Ảnh Long Tích tiếp tục chở ông Lưu đi về phía trước, chỉ là tư thế đi đường có chút kỳ quái, lúc nhanh lúc chậm, trước, trước, trái, trái, phải, phải. . .
Cái con Huyễn Ảnh Long Tích này cao khoảng chừng hơn hai mét, nhìn từ đằng xa đến sẽ giống như một đầu cự thú màu xanh, cái đuôi to lớn không ngừng lay động, quét vào trong bụi cỏ, mang theo âm thanh xoát xoát.
Cao Bằng có chút hâm mộ, cưỡi loại thằn lằn lớn này soái hơn nhiều so với cưỡi một con nhện.
Đại khái đi hơn một giờ, ven đường cũng gặp phải một quái vật cấp Thủ Lĩnh. Con quái vật kia ngay từ đầu rất phách lối lao ra từ trong rừng cây, sau đó khi phát giác được khí tức của không dưới mười con ngự thú cấp Thủ Lĩnh thì ngạnh sinh sinh xoay người ở nửa đường, kẹp chặt cái đuôi xám xịt đào tẩu.
- Chính là chỗ này.
Trần hội trưởng chỉ vào một vết lõm đi vào bồn địa ở phía trước rồi nói.
Cao Bằng hơi kinh ngạc, cũng là không tính là xa. Nơi này cũng không có xâm nhập vào rừng rậm Hắc Tẫn, thậm chí chỉ được xem như ngoại vi.
- Lại tiến vào trong chính là địa bàn của Hắc Tẫn lĩnh chủ, tính tình của Hắc Tẫn lĩnh chủ vẫn luôn không phải rất tốt, nó cũng không dám đi khiêu khích tên kia.
Trần hội trưởng lắc đầu nói.
- Hắc Tẫn lĩnh chủ vốn có tên là Hắc Tẫn lĩnh chủ sao?
- Không phải, bản thể của nó không gọi như thế, chỉ là trước mắt nó đang chiếm cứ toàn bộ rừng rậm Hắc Tẫn cho nên mới được xưng là Hắc Tẫn lĩnh chủ. Có thể chiếm cứ loại lãnh địa cỡ lớn như thế này thường thường đều thuộc dạng đứng đầu bên trong cấp lĩnh chủ, dù sao không phải tất cả quái vật cấp Lĩnh Chủ đều có thể có địa bàn, tựa như không phải bên trong tất cả bánh lão bà đều có lão bà.
Trần hội trưởng nói đùa.
- Ví dụ như Sa Mạc Bạo Quân kia, nếu như có thể chiếm cứ sa mạc Đại Lệ thời gian đủ dài, có lẽ chúng ta có thể xưng hô nó là Đại Lệ lĩnh chủ. . . Mọi người cẩn thận một chút.
Giọng nói của Trần hội trưởng chậm dần thả nhẹ, ra hiệu đám người thả chậm bước chân.
- Tới gần lúc đột phá là thời điểm quái vật cảnh giác nhất, lúc này chúng ta không cần tới quá gần, nếu không sẽ làm nó tức giận. Chúng ta chỉ cần đứng đợi ở chỗ này là được, kỳ thật có khả năng cũng không cần chúng ta xuất thủ, mấy con Sa Đà Mạn Thực Nhân Khâu Dẫn này tất nhiên sẽ bảo hộ thủ lĩnh của bọn nó.
Trần hội trưởng thấp giọng nói.
Mấy người thận trọng tiến lên, xuyên thấu qua vết lõm đi xuống có thể nhìn thấy từng con giun trải rộng ở trung ương bồn địa.
---------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top