Chương 191: Chuyện Không Quá Ba Lần
- Cứ tiếp tục như thế thì khả năng chúng ta phải đi một tuần lễ mới có thể đến chỗ cần đến.
Sau khi xua đuổi bầy muỗi, Cao Bằng mở miệng răn dạy mấy ngự thú.
- Nơi này là dã ngoại, các ngươi không được lì lợm như thường ngày, phải ngoan ngoãn nghe lời cho ta!
Răn dạy mấy ngự thú xong, Cao Bằng lấy ra một cái chăn lông hình vuông từ trong không gian tùy thân của A Xuẩn. Trên bốn góc của chăn đều có dây thừng, buộc dây thừng vào trên chân A Ban, dây thừng rất nhỏ, cũng không ảnh hưởng tới hành động của nó.
Sau đó Cao Bằng đặt mông ngồi lên lưng A Ban, xê dịch mông mấy lần thử một chút, cảm giác cũng khá thoải mái dễ chịu.
- A Ngốc, ngươi buộc Đại Tử vào trên lưng, chúng ta đi nhanh lên, ban đêm còn phải tìm chỗ nghỉ ngơi nữa.
Cao Bằng hạ lệnh, lần này tốc độ vài con ngự thú nhanh hơn không ít.
Lúc đầu, mới ngồi trên lưng A Ban thì còn có cảm giác lung lay, nhưng sau đó cũng không cảm thấy gì nữa.
Nửa đường cũng có một chút quái vật bị kinh động, nhưng tốc độ của nhóm Cao Bằng rất nhanh, xuyên thẳng qua lãnh địa bọn chúng không chút dừng lại. Mà bọn chúng cũng phát hiện khí tức cấp Thủ lĩnh trên người A Ban, cho nên những con quái vật này cũng ngầm đồng ý cho nhóm người Cao Bằng một đường xuyên qua lãnh địa của mình.
Gió lớn thổi vào trên mặt, Cao Bằng híp mắt lại, nhìn cảnh vật từ bên người chạy vụt qua.
Phía trước là một dòng suối, có mấy khối đá xanh lớn phủ đầy rêu đứng vững vàng giữa dòng suối. Trong nháy mắt A Ban đã nhảy qua dòng suối, Cao Bằng chỉ nhìn thấy một bóng đen hiện lên trong mắt.
Sau một khắc liền cảm giác mình đang bay lên.
Giống như trước ngực bị người nện cho 1 quyền.
Ngược lại cũng không có đau bao nhiêu, sau đó bịch một tiếng rơi vào trong nước. Lúc này Cao Bằng mới nhìn rõ là thứ gì đã tập kích mình.
Một đống đồ vật đen sì sì tựa như quả đông lạnh dính ở trước ngực mình, trong lúc nhất thời không thể thấy rõ là cái gì.
A Ngốc bước lên hai bước, khẽ cúi người lôi đống đồ vật dính vào trên người hắn ra. Lúc này Cao Bằng mới thấy rõ được.
【 Tên quái vật 】: Sơn Ẩn Thủy Điệt
【 Đẳng cấp quái vật】: Cấp 12 (cấp Tinh Anh)
【 Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Phổ thông
【 Thuộc tính quái vật】: Hệ Thủy
【 Nhược điểm quái vật】: 1. Công kích hệ Lôi, 2. Muối.
Chính mình bị con quái vật này đập rơi từ trên lưng A Ban xuống. Cao Bằng giống như nghĩ đến cái gì đó, quay đầu quan sát bốn phía khu vực sông.
Ở xung quanh dòng suối, từng đoàn thân thể hơi mờ đang không ngừng vây đến nơi này.
- Rời khỏi đây trước.
Cao Bằng bám lấy xương sườn A Ngốc leo lên trên, một đoàn người nhanh chóng rời khỏi dòng suối này.
Sau khi lên bờ, trên người Đại Tử, A Ban và A Ngốc hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút Sơn Ẩn Thủy Điệt quấn quanh.
Quanh người Đại Tử có điện quang lóe lên, con đỉa bò trên lưng nó trong nháy mắt bị giật thành một đống than đen sì.
A Ngốc hung hăng ném con đỉa trong tay đi, con đỉa bộp một tiếng dính vào mặt đất, sau đó chậm rãi nhúc nhích. Bên ngoài da của nó có rất nhiều chất lỏng trong suốt sền sệt, nhìn qua thì thấy rất thô ráp giống như có rất nhiều hạt tròn trên đó.
Sau khi con đỉa rời khỏi mặt nước thì hình như rất không thích ứng, lúc lắc cái đầu, sau đó phán đoán được vị trí dòng suối liền liều mạng bò trở về.
Dọc theo bờ suối đắp lên một đống đỉa thật dày, những con đỉa này lúc ở trong nước thì thân thể hiện lên vẻ trong suốt, sau khi rời khỏi mặt nước thì lại có màu đen. Nhưng mà không có một con nào có can đảm rời khỏi dòng suối, có mấy con đỉa thận trọng chạm đến lớp bùn đất ướt át ở ven bờ, sau đó lại rụt về. Dường như việc lên bờ đối với chúng nó là một chuyện rất khủng bố.
Nhìn thấy biểu hiện kỳ lạ của chúng, Cao Bằng dường như có điều suy nghĩ, lấy ra tấm phẳng, ở trên đó có một ô tín hiệu.
Lựa chọn định vị vị trí nơi này, đánh vài dòng trên tấm phẳng sau đó lưu lại thông tin.
Thu hồi tấm phẳng, Cao Bằng một lần nữa cưỡi lên A Ban.
- Tiếp tục đi.
Vừa đi chưa đến hai cây số thì lại có một đoàn bóng đen hiện ra ở trước mắt, sau đó Cao Bằng cảm giác mình bị một con gì đó ngậm vào mồm. Hoàn cảnh trước mắt tối đen như mực, một mùi tanh hôi nồng đậm thiếu chút nữa làm hắn ngất đi.
A Ngốc ở một bên thay Cao Bằng tiếp nhận công kích này, xương đầu phát ra tiếng phanh phanh giòn vang.
Chân phải đột nhiên giẫm mạnh lên mặt đất, xương sống như Đại Long, cánh tay trái xoay tròn, thân hình chớp mắt bạo khởi, một chưởng nhanh chóng đánh ra.
Tật Phong Báo bị đánh bay ra ngoài, đụng mạnh vào một thân cây, Cao Bằng cũng theo đó rơi xuống mặt đất.
A Ngốc phẫn nộ xông về phía trước.
Tật Phong Báo nhanh chóng đứng lên cụp đuôi chạy trốn nhanh như chớp.
【 Tên quái vật】: Tật Phong Báo
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 26
【 Phẩm chất quái vật 】: Tinh nhuệ
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Phong
Mấy ngự thú của hắn cũng không am hiểu tốc độ, A Ngốc cũng chỉ bộc phát tốc độ cao ở khoảng cách gần, nhưng đường dài thì lại không được.
Ngược lại Tiểu Diễm vẫn muốn đuổi theo, nhưng trong vùng rừng rậm này lại có quá nhiều nguy hiểm, Cao Bằng không dám để cho Tiểu Diễm một chim một mình đuổi theo, nên đành phải thôi.
Căm hận nhìn theo phương hướng Tật Phong Báo biến mất, Cao Bằng nhổ một ngụm nước bọt.
- Con báo chết tiệt, đừng để ta bắt được, nếu không ta nhất định sẽ lột da của ngươi.
Một lần nữa ngồi trên lưng A Ban, một đoàn người tiếp tục xuất phát về phía đích.
Mặt trời ngày càng ngả về tây, nhiệt độ cũng giảm xuống rất nhiều.
- Mọi người lại thêm chút sức, tiếp tục đi mười phút nữa chúng ta sẽ tìm một chỗ nghỉ ngơi thật tốt.
Cao Bằng khích lệ nói.
Lời nói vừa dứt, trước mặt lóe lên một bóng đen, thân thể Cao Bằng kéo căng, theo phản xạ cúi đầu xuống, nhưng do ở quá gần nên dù đã cúi xuống thì Cao Bằng vẫn bị đánh bay…
Bước chân A Ban đột nhiên ngừng lại, nghi ngờ dò xét bốn phía.
À, tên vừa rồi mới tập kích chủ nhân đâu rồi, sao lại không nhìn thấy hắn nữa?
Cao Bằng đứng lên khỏi mặt đất, chỉ cảm thấy trong lòng có một đám lửa đang cháy hừng hực, đây là lần thứ ba!
Lần thứ ba!
Em gái ngươi, tất cả đều tới đánh ta, có phải cảm thấy Cao Bằng ta là người yếu nhất ở trong đội ngũ không?
Cao Bằng tức sắp điên, làm sao một cái hai cái tới đều chọn tập kích bản thân mình chứ.
Đây là một mảnh đất trống rộng rãi, giữa mảnh đất trống trừ một cây Bồ Quỳ Thụ rất lớn ra thì không có bất kỳ đồ vật dư thừa nào khác.
Cao Bằng gắt gao nhìn cây Bồ Quỳ Thụ kia.
Khóe miệng hắn dần dần cong lên, phác họa ra một vòng cười lạnh.
Ngươi ưa thích giả bộ đúng không? Nếu ngươi đã ưa thích giả bộ thì ta đây sẽ nhìn xem ngươi có thể nhịn tới khi nào.
Gọi mấy ngự thú trở về.
Sau đó thông qua huyết khế ra lệnh cho Đại Tử và Tiểu Diễm.
- Đốt nó, đốt trụi cái cây đó cho ta!
Mắt Tiểu Diễm sáng lên, vỗ cánh bay lên không trung, không khí chung quanh đôi cánh vặn vẹo, sau đó từng đoàn từng đoàn hỏa diễm xuất hiện từ trong không khí. Hỏa diễm theo gió xoay tròn, tiếp theo hỏa diễm càng lúc càng lớn, hóa thành từng quả cầu lửa.
Quả cầu lửa điên cuồng xoay tròn giữa không trung, sau đó đồng loạt bay về phía Bồ Quỳ Thụ.
Rầm rầm rầm ——
Quả cầu lửa liên tiếp đánh trúng Bồ Quỳ Thụ, ngọn lửa rơi trên lá cây, thế lửa bốc lên. Bồ Quỳ Thụ vẫn một mực lẳng lặng bất động nãy giờ đột nhiên lay động kịch liệt, cành cây điên cuồng run rẩy, lá cây to như cái quạt điên cuồng lay động.
【 Tên quái vật 】: Kim Biên Bồ Quỳ Thụ Yêu
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 29 (cấp Thủ Lĩnh)
【 Phẩm chất quái vật 】: Phổ thông
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Mộc
【 Nhược điểm quái vật 】: 1. Hệ Hỏa, 2. Hệ Lôi.
Trên trán Đại Tử ngưng tụ từng quả cầu lôi, lôi cầu nổ bắn ra khắp nơi.
Đồng thời còn có từng tia hỏa diễm hóa thành dây thừng quấn quanh người thụ yêu. Dù cho đã thành tinh, dù là có được ý thức đơn giản, nhưng mà dù sao nó cũng chỉ là một cái cây.
Liên tiếp bị hỏa diễm đánh trúng, Kim Biên Bồ Quỳ Thụ Yêu kêu rên liên hồi, cuối cùng bị đốt thành một đống tro tàn.
------------------------------
Dịch: Trúc
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top